• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- cô câm miệng. Ăn nói cho cẩn thận.

- tôi phải đi lấy muối gạo giải quái cái thứ âm binh cô hồn. Sáng sớm đã hãm rồi.

Ngọc đi vào trong nhà, cô lấy bát muối gạo ra rồi ném về phía Thành, miệng quát lớn.

- Cút, cút đi cái thứ ma quỷ.

Thành tức lắm nhưng không làm gì được. Anh ta ôm uất ức trở về. Hoàng vào trong nhà Ngọc lập tức hỏi tình hình.

- hôm nay chị ấy sao rồi ạ. Tinh thần chị ấy tốt hơn chưa anh?

- Cô ấy khỏe hơn rồi, chỉ có điều vẫn luôn để ý tới khuôn mặt.

- anh tìm được địa chỉ uy tín để lấy lại gương mặt cho chị ấy chưa ạ?

- tìm thấy rồi.Ở bên nước ngoài chỗ người quen của tôi.

- chị ấy biết chưa ?

- tôi chưa nói với cô ấy. Lát nữa sẽ nói. Nhưng mà có chuyện này...

- Có chuyện gì vậy? Nhìn anh hơi lo lắng.

- tôi chưa sắp xếp được công việc, nếu như qua đó thì không thể đi cùng cô ấy ngay.

- tôi sẽ đi cùng chị ấy.

- như thế tôi lại cảm thấy không yên tâm.

- Có phải anh đã....

- Tôi không biết nữa. Nếu như thế thật thì sao đây? Liệu cô ấy có chấp nhận.?

- chuyện này không thể nói một sớm một chiều . Chị ấy rồi sẽ nhận ra được tình cảm của anh thôi.

- tôi cũng hi vọng là như thế. Nếu như cô sắp xếp được thì tới chơi với cô ấy thường xuyên, cô ấy sẽ không cảm thấy cô độc.

- nhưng mà anh cũng biết đấy, hắn ta thường xuyên cho người theo dõi tôi , nếu như tôi tới đó gặp chị Dung thì chắc chắn sẽ bị phát hiện. Thật chỉ muốn hắn biến mất mãi mãi.

Nói chuyện với Ngọc thêm một lúc thì Hoàng đi về . Trong đầu anh bây giờ chỉ có hình ảnh của Dung, chỉ có những nỗi đau mà cô đang mang trong lòng . Người con gái ấy, bây giờ đã không còn là cô gái yếu đuối của ngày xưa nữa rồi. Dám nhìn thẳng vào vết thương trên mặt, dám chấp nhận mình đã không còn là một cô gái xinh xắn. Nhưng chính những điều đó lại khiến cho Hoàng cảm thấy sợ. Anh sợ ánh mắt của cô mỗi khi nhìn ra phía cửa , dường như thù hận đã biến cô trở thành một con người hoàn toàn khác. Nhưng anh cũng không dám trách móc gì cô , sau này có quyết định như thế nào anh cũng sẽ là người ủng hộ, sẽ luôn ở phía sau âm thầm giúp đỡ.

Ở trong một quán cà phê.

- số tiền lãi tháng này của bà đây. Đầu tư nhiều hơn một chút thì có phải lời nhiều hơn không. Cứ quanh đi quẩn lại cũng chỉ có bằng ý tiền.

- tiền chứ có phải giấy đâu mà sẵn. Vốn liếng cả đời của tôi đấy.

- thế bà chị có công nhận từ ngày đầu tư vào công ty cuộc sống của bà chị khấm khá hơn hẳn không ? Cứ mạnh tay mà đầu tư, ngày trở thành tỷ phú mới không còn xa nữa chứ.

- nhưng mà tôi hết tiền. Dạo này đầu tư có tí tiền lời thì lại quay qua con cháu rồi mua mấy món linh tinh trong nhà.

- thế bà chị có miếng đất hay bất động sản gì không?

- Ý cậu là..

- Ôi trời bán quách nó đi, bán đi mà lấy tiền đầu tư. Sau này có nhiều tiền gửi ngân hàng lấy lãi ăn cũng còn sướng chứ chưa cần nói gì tới đầu tư vào công ty.

- Thực ra thì có một miếng đất, bây giờ bán chắc cũng ngót nghét 1 tỷ.

- bán ngay đi còn chờ gì nữa. Miếng đất 1 tỷ cộng thêm với 500 triệu bà chị đang có trong tay là 1 tỷ rưỡi đấy. Một tháng sau là không biết bao nhiêu tiền rồi. Bà chị thử tính xem, nếu là một năm thì sẽ ra biết bao nhiêu tiền.

Con số đó bắt đầu quay cuồng trong đầu óc của bà Liên , bà ấy về nhà rồi mà cứ suy nghĩ mãi , suy nghĩ đến mức ngồi thơ thẩn mà Ly đi tới cũng không hay.

- mẹ. Mẹ đang nghĩ cái gì thế? Có chuyện gì hả mẹ?

- à không có gì đâu.

Bà ấy giật mình nhưng rồi lập tức phủ nhận.

- mẹ chỉ suy nghĩ vài chuyện linh tinh ấy mà.

- có chuyện gì thì mẹ nói cho con biết nhé. Bây giờ mẹ có tuổi rồi, nếu có chuyện thì con cái san sẻ là chuyện đương nhiên.

- Không có chuyện gì đâu. À mà con này..

- sao hả mẹ?

- con biết người nào mua bán bất động sản không?

- con biết. Nhưng để làm gì hả mẹ?

- À không có gì. Mẹ hỏi hộ một người bạn ấy mà. Bà ấy có miếng đất cần bán.

- miếng đất nằm ở vị trí nào mới được. Bây giờ nói chung đất đai lên xuống thất thường lắm. Nếu ở vị trí đẹp thì vẫn có giá , còn vị trí xấu hơn một chút thì giá lại thấp hơn.

- đất ngay ở ngoài đường lộ chứ có phải ở trong ngõ ngách đâu. Nếu bán thì không biết được bao nhiêu nhỉ?

- người ta phải đến xem thì mới biết được giá chứ mẹ.

- Thế đến ngay được không ? Tại bạn của mẹ đang cần gấp.

- được chứ mẹ. Để con gọi cho.

Chỉ một tiếng sau là người mua bán bất động sản đã có mặt ở miếng đất nhà bà Liên , chính Ly là người chở bà ấy ra ngoài đó. Nhìn miếng đất thì người đàn ông kia khá ưng ý , lập tức trả giá 950 triệu , nhưng mà bà Liên vẫn còn tiếc, vẫn chưa muốn bán. Ly sợ bà ấy sẽ thay đổi ý định cho nên cô ta nói.

- bạn của mẹ đâu rồi hả mẹ ? Cô ấy bán đất mà không tới thì làm sao mà người ta mua được?

- à thì bạn của mẹ ở bên nước ngoài ấy. Có về được đâu mà đến. Bán bao nhiêu thì mẹ bảo với bà ấy rồi gửi tiền qua. Có giấy tờ mà lo gì.

Cô ta cũng trả vờ ngây ngô không biết . Trên đời này làm gì có ai bán đất mà không phải ký giấy rồi sang nhượng, chỉ có bà Liên nghĩ mọi thứ đơn giản thôi, chứ cô ta có lạ gì.

- Con có việc phải đi về bây giờ. Mẹ cứ nói chuyện với anh ấy xem có lên giá được không nhé.

- con đi đâu?

- còn đi có việc mà mẹ. Lát nữa con quay lại đón mẹ sau.

Ly đi rồi bà Liên mới nói với người mua bán bất động sản.

- Thực ra miếng đất này là của tôi. Tôi muốn bán nó nhưng không muốn con cái biết, cậu giữ bí mật giúp tôi được không?

- chuyện này đương nhiên là được rồi. Chỉ cần giấy tờ ổn là tôi mua à.

- vậy thì cảm ơn cậu. Nhưng mà có thể lên giá về một chút được không? Chứ miếng đất đẹp như thế này bán có bằng ấy tôi tiếc lắm.

- Bác phải hiểu là thị trường bất động sản lên xuống rất thất thường. Hôm nay có giá trị nhưng có thể ngày mai sẽ là một thứ mất giá trị. Nơi này lại không có dự án gì, nói thật mua tôi với giá này là cao lắm rồi đấy ạ. Với lại cũng là chỗ quen biết với con dâu bác nên mới mua được cái giá xát như thế . Nếu là người khác thì không có đâu.

Bà Liên suy nghĩ rồi suy nghĩ. Lúc đầu thì bà ta cũng có ý định hỏi ý kiến của Thành nhưng lại thôi. Nếu hỏi Thành thì chắc chắn Thành sẽ không cho bà ta mua bán hay đầu tư bất cứ thứ gì cả. Đối với Thành thì ai mà chẳng là kẻ lừa đảo, bà ấy quá hiểu rõ tính cách của Thành . Thế rồi bà ấy ký vào giấy bán đất, tiền sau đó lập tức vào tài khoản.

Vừa có tiền một cái là bà ấy đã đi tìm người đàn ông kia để tiếp tục đầu tư, bà ấy đầu tư hết số tiền chỉ để lại một ít tiêu vặt , trong đầu vẫn còn đang nghĩ tới số lời khổng lồ sắp được nhận . Suốt ba tháng nay không một tháng nào chậm trễ cả , tháng nào cũng đến ngày là người đàn ông đó chủ động liên hệ gặp để đưa tiền lời , còn nói nếu không muốn tiếp tục đầu tư thì sẽ ngay lập tức trả lại tiền gốc. Vậy là bây giờ đã đầu tư một số tiền rất lớn rồi, coi như gieo hạt giống chờ ngày thu hoạch.

Bà ấy gọi điện cho Ly không cần tới đón rồi chở về nhà luôn, một lát sau thì cô ta cũng về.

- mẹ đã bán được miếng đất cho cô kia chưa ạ?

- bán rồi con.

- bao nhiêu vậy ạ?

- vẫn cái giá đấy thôi.

- Con thấy cái giá đó cũng cao rồi mà , bán như thế cũng được.

- Không hơn được phải chịu chứ biết làm sao.

Bà ta không hề hay biết rằng số tiền của bà ấy đang nằm gọn trong tay Ly. Cho dù bây giờ cô ta không còn ở trong ngôi nhà này nữa thì cũng có thể mua được một ngôi nhà nho nhỏ rồi.

Lòng tham của con người không có giới hạn, khi đầu tư sinh lời lại còn là một món lời không lồ thì làm gì có chuyện không tiếp tục đầu tư nữa. Bỏ ra một số tiền nho nhỏ để thu về gấp nhiều lần như thế thì có gì mà cô ta không làm được.

" Ai bảo bà tham lam, ai bảo bảo ngu ngốc làm gì. Sẽ thế nào nếu như một ngày nào đó các công ty ấy hoàn toàn biến mất, người mà bà đưa tiền cũng biến mất? Chỉ tưởng tượng thôi cũng đã thấy thú vị rồi"

.....

Dung đứng lặng người trước gương , gương mặt của cô bây giờ có tới ba vết sẹo lớn, nếu cô muốn mấy vết sẹo này biến mất thì sẽ phải làm phẫu thuật phá hủy hoàn toàn gương mặt cũ của mình, thay vào đó là một gương mặt hoàn toàn khác.

- em sao thế?

Hoàng đứng ngay phía sau Dung, thấy cô không vui anh lại đau lòng.

Cô đưa tay lên sờ vết sẹo trên mặt mình rồi hỏi Hoàng.

- Có phải bây giờ nhìn tôi rất đáng sợ không?

- Không có gì đáng sợ cả.

- anh nói dối. Đến cả bản thân tôi còn đang cảm thấy sợ chính mình chứ nói gì đến người khác.

- Trên đời này có nhiều thứ đáng sợ hơn là một vết sẹo . Vết sẹo trong lòng mới là thứ khó xóa nhất , còn vết thương trên mặt em chỉ cần em sẵn sàng là chúng ta lập tức đi xóa nó.

- Làm sao có thể xóa được vết sẹo lớn như thế này, làm sao mà được. Chỉ còn cách biến tôi trở thành một người hoàn toàn khác thôi, mang một gương mặt khác.

- như thế sẽ rất đau đớn.

- Không sao cả. Tôi đã sẵn sàng rồi. Sẵn sàng trở thành một người hoàn toàn khác, cũng sẵn sàng để trả thù.

- em có thể quên họ đi được không? Có thể bắt đầu một cuộc sống mới không? Cuộc sống không còn có họ tồn tại nữa, yên bình và nhẹ nhàng hơn .

- để cho những kẻ ác độc đó cứ mãi mãi sống sung sướng à? Tôi không làm được. Tôi còn phải đón con gái của tôi về nữa . Thời gian qua con bé chắc chắn đã rất giận tôi. Tôi nhớ con bé.

Biết là không thể thay đổi được những suy nghĩ của Dung nên Hoàng đành bất lực mà im lặng. Nếu như cô đã muốn trả thù thì anh sẽ giúp cô , chỉ cần anh muốn thì công ty của Thành sẽ bị phá sản bất cứ lúc nào . Nhưng mà Dung lại không muốn điều này . Cô muốn những kẻ đó phải đau đớn từng chút, từng chút một. Phải nếm trải nỗi đau giống như cô , đau đến mức không thể nói thành lời.

Mấy ngày sau đó Dung cùng Hoàng đi ra nước ngoài , bé Vân ngoan ngoãn ở nhà với cô giúp việc . Lúc đầu định để Ngọc đi cùng với Dung trước, nhưng mà Hoàng cảm thấy không yên tâm nên anh đã sắp xếp lại công việc rồi đi cùng với cô.

Trong lòng của Dung luôn biết ơn anh, chỉ cần sau này có cơ hội cho dù có phải dùng cả tính mạng để trả ơn cô cũng không nề hà.

Dung nằm lên chiếc xe đẩy của bệnh viện , bàn tay cô vẫn đang được nắm chặt bởi bàn tay anh.

- Không sao đâu. Chỉ một lát thôi là mọi chuyện sẽ ổn.

Cô biết là anh đang an ủi cô thôi chứ làm gì có chuyện chỉ một lần là xong. Có lẽ sẽ phải trải qua rất nhiều lần phẫu thuật cô mới có thể nhận lại gương mặt hoàn toàn mới như cô mong muốn. Cô cũng biết là phải chịu nhiều đau đớn lắm, tốn nhiều tiền lắm. Nhưng không sao cả, rồi mọi thứ sẽ qua , chỉ cần cô còn sống thì thứ gì cũng có thể lấy lại được. Cô mỉm cười để trấn an ngược lại anh.

- sẽ không sao đâu mà. Còn bé bún với bé Vân đang đợi ở nhà . Chắc chắn sẽ không sao.

Lại một lần nữa Hoàng đứng đợi ở bên ngoài, cái cảm giác phải chờ đợi một người ở phía sau cánh cửa bệnh viện nó không dễ chịu chút nào.

Anh đi qua đi lại, dáng vẻ điềm tĩnh của một người đàn ông thành đạt thường ngày biến mất, bây giờ chỉ còn anh lo lắng cho người phụ nữ mà anh yêu thương thôi.

Đứng trước mặt cô anh không dám thừa nhận là anh đã chót dành hết tình cảm cho cô. Nhưng ở phía sau lưng cô anh lúc nào cũng âm thầm, lúc nào cũng muốn dành cho cô những điều tốt đẹp nhất. Dù anh không nói ra tình cảm của mình, nhưng đối với anh cô lúc nào cũng là một người phụ nữ quan trọng.

" cô gái của anh, em cố lên nhé . Anh ở ngay đây, ở ngay phía sau em. Cho dù em có gục ngã , cho dù bước đi có chậm chạp , thì cũng vẫn có anh ở phía sau. Anh sẽ giúp đỡ em, ở cạnh em và yêu em"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK