Mục lục
Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không phải Tiểu Hồng hiểu được rất nhiều, mà là cô bé cho rằng Trần Thiên Minh muốn mình vuốt, điều này có thể khiến Trần Thiên Minh thoải mái hơn.


Vì vậy mặc dù cô cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng cô vẫn đỏ mặt nhìn Trần Thiên Minh nói. Trong lòng của cô, chỉ cần Trần Thiên Minh vui, cô sẵn sàng tự nguyện làm.


"Không cần, Tiểu Hồng em ngàn vạn lần không cần phải như vậy." Trần Thiên Minh liều mạng lắc đầu nói.


Nếu để cho Tiểu Hồng sờ đến mình đang bị dục hỏa thiêu nóng, vấn đề sẽ biến lớn, nhất định là không thể vãn hồi được.


"Không sao, người ta muốn giúp anh xoa bóp, cho anh thoải mái một chút thôi.'' Tiểu Hồng hướng Trần Thiên Minh nói,


Cô còn không biết mình mà sờ vào nơi đó là núi lửa Trần Thiên Minh sẽ bộc phát, nếu như sờ soạng vậy nhất định sẽ làm Trần Thiên Minh kìm lòng không được.


"Không cần, Tiểu Hồng, em ngàn vạn lần không cần phải sờ, nếu như em sờ


soạng, anh sẽ càng thêm khó chịu đó." Trần Thiên Minh khó khăn nói.


Nói thật, hắn bây giờ trong lòng mâu thuẫn phi thường, đã sợ Tiểu Hồng sờ


mình trong lúc này, lại có điểm muốn Tiểu Hồng sờ mình một chút, cho dù mình không thể ở trên người Tiểu Hồng phát tiết, vậy cũng có thể làm cho Tiểu Hồng giúp mình làm ra tình cảnh mãnh liệt.


Tiểu Hồng nghe Trần Thiên Minh nói như vậy. Vốn muốn sờ, tay lại không dám duỗi đi. Bởi vì cô chuyện này thật sự không hiểu, xem ra, từ nay về sau phải tìm hiểu chuyện này mới được. Tiểu Hồng trong lòng âm thầm nghĩ.


Trần Thiên Minh thấy Tiểu Hồng bắt tay để xuống, tảng đá trong nội tâm cũng hạ xuống. Hắn nhẹ nhàng mà thở phào nhẹ nhỏm, sau đó chậm rãi nhìn


thoáng phía dưới mình.


Huynh đệ, hảo tâm mong ngươi hãy bình tĩnh, mau mau đi xuống đi! Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm nói. Nếu như phía dưới mình còn nâng cao như vậy, thật là mắc cở chết người.


Đột nhiên, Tiểu Hồng đưa tay ra, đặt lên phía dưới Trần Thiên Minh.


"A!" Trần Thiên Minh lớn tiếng kêu lên.


Tiểu Hồng đưa tay đến phía dưới hắn, vừa rồi phía dưới mới thả lỏng một chút, bây giờ lại càng cứng hơn rồi.


Có điều, khá tốt là Tiểu Hồng chỉ là sờ soạng nhẹ phía dưới Trần Thiên Minh rồi đem tay thu trở về.


Bây giờ Tiểu Hồng mặt đỏ như quả táo chín. Vừa rồi cô xem thấy Trần Thiên Minh đã nhìn thoáng phía dưới hắn, lòng hiếu kỳ làm cho cô không tự chủ được liền đưa tay về phía dưới Trần Thiên Minh sờ soạng. Sự thô sáp làm cho cô dường như chạm phải điện, sợ hãi mà đem tay của mình kéo lại.


Trần Thiên Minh nhìn thoáng qua Tiểu Hồng đang cúi đầu không dám nhìn, không biết nói cái gì, cô bé này thật hại người, không biết như vậy sẽ làm mình lại bốc hoả lần nữa sao?


Khá tốt là cô bé chỉ sờ soạng thoáng cái sẽ không có tiếp tục nữa, nếu không, mình thật sự không biết như thế nào cho phải.


"Tiểu Hồng, sắc trời đã tối, chúng ta ngủ đi." Trần Thiên Minh ôn nhu nhìn Tiểu Hồng nói.


Nếu như còn như vậy. Mình không bị lửa thiêu chết cũng sẽ bị vây hãm mà chết.


"Vâng," Tiểu Hồng nhẹ nhàng mà gật đầu một cái,


Sau đó chậm rãi nằm ở bên người Trần Thiên Minh, cô vươn đầu tựa ở trên bờ vai Trần Thiên Minh, một tay ôm Trần Thiên Minh, một chân đặt trên bắp đùi của hắn, bộ ngực đè nặng trên người Trần Thiên Minh.


Ôi, Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm thở dài một hơi.


Tiểu Hồng như vậy mình làm sao ngủ hả? Bộ ngực cô bé cứ đè nặng mình, khiến mình cảm giác được sự mềm mại trước ngực cô bé, hơn nữa mình còn đã cởi áo lót của cô bé. Mà phía dưới hai đùi trắng nõn là vùng cách đó khoảng hai tấc, khiến mình không khỏi lại có điểm nhẹ nhàng liên tưởng.


Ôi, Trần Thiên Minh lại thở dài một hơi,


Mình hay là luyện một chút Hương Ba Công đặc thù đi, dù sao phía dưới mình cũng là cứng đến mức ngủ không được, vừa vặn có thể luyện Hương Ba Công.


Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh âm thầm vận khởi Hương Ba Công, luyện từ từ. Bây giờ, hắn càng luyện càng tốt, coi như là bất đồng tư thế cũng có thể luyện Hương Ba Công.


..................


Buổi chiều chủ nhật, Trần Thiên Minh nhận được điện thoại Chung Hướng Lượng.


"Thiên Minh, cậu bây giờ sao rồi?" Chung Hướng Lượng hỏi Trần Thiên Minh.


"Em ở trong thành phố, sư huynh, có chuyện gì sao?" Trần Thiên Minh nói.


"Anh lần trước nói cho cậu chuyện kia, vốn chủ tịch kia phải đi một tuần lễ, nhưng bởi vì sự tình thuận lợi nên sớm đã trở lại. Cô ta buổi chiều hôm nay sẽ trở về, cô ta đã nói chuyện điện thoại rồi, muốn xế chiều hôm nay cậu bắt đầu tiến hành bảo vệ cô và người nhà. Bởi vì đe dọa đến tính mạng chủ tịch sau khi trở về, không lên rời khỏi hạng mục hợp tác, cô ta cùng người nhà sẽ bất lợi. Mà chủ tịch kia nói cô ta muốn sau khi trở về, lập tức tiến vào cùng Âu Minh hiệp đàm hạng mục và hợp tác ký kết quan hệ." Chung Hướng Lượng nói.


"Vậy được rồi, bây giờ em phải làm như thế nào?" Trần Thiên Minh hỏi.


"Anh nghĩ cậu và chủ tịch nên gặp mặt nhau, sau đó các cậu đàm phán chi tiết tỉ mỉ một chút về việc bảo vệ, Thiên Minh, thời gian này không thể cho cậu nghỉ ngơi rồi." Chung Hướng Lượng ngại ngùng nói.


"Không có việc gì, sư huynh, anh không nên khách khí, không phải ngày một ngày hai gì, không có việc gì cả đâu." Trần Thiên Minh cười nói.


"Thiên Minh, cậu bây giờ ở đâu, anh đi đón cậu, sau đó chúng ta cùng đi gặp chủ tịch kia, phỏng chừng cô ta bây giờ đã trên đường trở về rồi."


Chung Hướng Lượng nhìn Trần Thiên Minh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK