Mục lục
Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thiên Minh chứng kiến bộ dáng hưng phấn của Lâm Quốc, không khỏi


cười nói:


“A Quốc, chơi đùa thì chơi đùa, nhưng phải có chừng mực, không được đem người ta đánh bị thương, hơn nữa, chú mạnh thì còn có người mạnh hơn, chú không nên kiêu ngạo quá!” Trần Thiên Minh thấm thía nói.


Mặc dù Lâm Quốc bây giờ coi như là cao thủ, có thể kiêu ngạo, nhưng là, làm người thì vẫn nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn.


“Ân, em sẽ không như vậy, lão Đại, em chỉ có chút ngứa tay mà thôi.” Lâm Quốc lắc đầu nói.


Hắn chứng kiến Trần Thiên Minh võ công so với mình cao hơn rất nhiều, hắn nào dám kiêu ngạo chứ. Chỉ bất quá nghe được có thể cùng người khác luận võ hắn cao hứng mà thôi.


“A Quốc, chú phải nhớ kỹ, mặc kệ là cao thủ phái nào, dùng chiêu thức đều là đại đồng tiểu dị, có khác chỉ là chiêu thức càng thêm linh hoạt cùng xảo diệu một chút mà thôi. Bọn họ mục đích chỉ có một, chỉ là dùng chiêu thức của mình đem đối thủ đánh bại, cho nên, chú đề cao võ công của mình, mặc kệ đối phó cao thủ dạng nào cũng thừa sức ứng phó.” Trần Thiên Minh nhìn Lâm Quốc nói.


Trong số mấy người này, võ công của Lâm Quốc chính là cao nhất, có thể là bởi nguyên nhân trước kia hắn từng ở trong bộ đội.


“Rõ” Lâm Quốc lộ ra bộ dáng nghe giảng.


“Thấy chiêu phá chiêu, tiên phát chế nhân, vô chiêu thắng hữu chiêu, chú hãy suy nghĩ cho tốt đi.” Trần Thiên Minh dừng một chút nói.


Hắn biết đây là đạo lý võ công, Lâm Quốc phải tự mình lĩnh hội mới được,


chính mình chỉ có thể ở bên cạnh chỉ dẫn một chút .


“Cám ơn lão Đại, em sẽ ngẫm nghĩ cho tốt” Lâm Quốc cao hứng nói.


Hắn biết Trần Thiên Minh nói cho hắn cách ứng dụng chiêu thức, hắn biết


Trần Thiên Minh chú trọng tác dụng của chiêu thức, mà không phải hình dạng của chiêu thức, chỉ có như vậy võ công mới có thể đề cao võ công nhanh hơn.


“Tốt lắm, một lúc nữa gọi các anh em đến sân bên ngoài tập trung, cái này xem như cho mọi người có cơ hội tốt để học tập.”


Trần Thiên Minh hướng Lâm Quốc khoát khoát tay, chính mình dạo chơi khắp nơi.


Ước chừng thời gian nửa giờ, tất cả mọi người lục tục tập trung tại sân bên ngoài. Mà Hoàng Na cùng Hoàng Lăng cuối cùng cũng tới, dáng vẻ Hoàng Lăng rất cao hứng, xem ra cô bé là muốn xem trò vui.


“Trần tiên sinh, xếp hàng phía đối diện là mười người bảo tiêu của tôi, bắt đầu từ người đầu tiên gọi là Số Một, thứ tự tiếp theo cứ như vậy.”


Hoàng Na chỉ vào mười người bảo tiêu phía trước nói với Trần Thiên Minh. Ba người bảo tiêu Số Một, Số Hai, Số Ba trước đây thường xuyên đi theo bảo vệ Hoàng Na .


“Tôi biết rồi, A Quốc, chú đi thử bọn họ một chút, mỗi người tiếp chú một chiêu, chú dùng ba thành công lực là được.”


Trần Thiên Minh quay đầu nói với Lâm Quốc ở phía sau.


“Được rồi, lão Đại” Lâm Quốc gật đầu, liền bước nhanh về phía giữa sân.


“Trần tiên sinh, người của cậu chỉ dùng ba thành công lực để thử bảo tiêu của tôi?” Hoàng Na có chút không tin nói.


Bảo tiêu của nàng đều đã học qua võ công, phải dùng rất nhiều tiền mời tới, đặc biệt có mấy người thân thủ rất tốt, cho nên bản thân mới yên tâm ở bên ngoài xông pha nam bắc, mà cũng chưa từng bị thương tổn.


“Đúng vậy, chỉ dùng ba thành, nếu như bọn họ có thể đỡ được ba thành công lực của huynh đệ tôi, thì xem ra thân thủ không tồi rồi.” Trần Thiên Minh gật đầu nói.


Kỳ thật Chiêm Ỷ cùng Ngô Tổ Kiệt cũng chỉ đỡ được ba, bốn thành công lực của Lâm Quốc mà thôi, nếu như toàn bộ mười người này có công lực giống như Chiêm Ỷ, vậy thì khả năng bảo hộ sẽ được đề cao rất nhiều.


“Thầy, thầy không đánh sao?” Hoàng Lăng vẻ mặt có chút nuối tiếc,


Cô bé vốn tưởng rằng Trần Thiên Minh sẽ đấu cùng với mấy chú bảo tiêu của nhà mình, nhưng Trần Thiên Minh lại gọi người khác tới đấu mà thôi, làm cho cô bé vốn chờ mong Trần Thiên Minh ra tay đã không xảy ra.


“Thầy đánh làm gì, dù sao đây chỉ là thử mà thôi.” Trần Thiên Minh lắc đầu nói.


“Hoàng Lăng, em không đi học đi tới đây nhìn cái gì hả?”


Trần Thiên Minh vừa nói vừa trách cứ mà nhìn Hoàng Lăng, cái này không phải chuyện trẻ con đến xem!


“Có nghe thấy không, Tiểu Lăng, lão sư của con cũng nói con đó.Trần tiên sinh, tôi mới vừa rồi là không muốn cho nó tới, nó vừa nghe được ở đây có người luận võ, liền năn nỉ tôi mang nó tới,không có cách nào khác, đứa trẻ này bình thường rất quấy phá, tính tình ương ngạnh.” Hoàng Na xấu hổ nói.


Trần Thiên Minh ngẫm lại cũng đúng, giống như khi Hoàng Lăng cứ nhất quyết làm bạn gái của mình, mình không chịu, cô bé lại lộ ra dáng vẻ dù


có chết mình cũng phải đáp ứng.


” Quên đi, dù sao mọi người cũng đã tới, cũng không có gì máu me, mọi người chỉ động một chút mà thôi.”


Trần Thiên Minh thấy Hoàng Lăng mọi người đã tới, không thể làm gì khác là


bỏ qua.


Tỷ thí bắt đầu rồi, Lâm Quốc hai tay ôm quyền, nói với người bảo tiêu thứ nhất:


” Người anh em, cậu lên trước đi, các cậu bắt đầu từ Số Một, từng người một đi lên, chỉ tiếp tôi một chiêu là được.”


Bảo tiêu Số Một trước kia cũng đã gặp Lâm Quốc, mặc dù không giao thủ, nhưng hắn cũng biết mấy người Lâm Quốc võ công rất cao, hắn hướng Lâm


Quốc ôm quyền nói:


“Xin mời”


Người ta chỉ dung ba thành công lực đối phó mình, nếu như họ không có bản lãnh sẽ không dám dùng khẩu khí như vậy, cho nên hắn không dám coi thường.


Lâm Quốc giơ tay lên, chân phải bước lên một bước, tiếp theo hắn hét lớn một tiếng, một chiêu Hỗn Long Xuất Hải, tay phải hướng Số Một bảo tiêu đánh tới.


Mặc dù Lâm Quốc chỉ dùng tới ba thành công lực, nhưng tay phải hắn xuất ra chưởng phong so với gió cấp 12 còn lợi hại hơn, chưởng phong giống như con báo hung mãnh hướng bảo tiêu Số Một đánh tới.


Bảo tiêu Số Một thấy chưởng phong Lâm Quốc đánh ra lợi hại như vậy, hắn


chỉ biết Lâm Quốc nội lực rất mạnh mẽ, vì vậy hắn vội vàng vận hết nội


lực, cũng ra sức đánh ra một chưởng.


“Bùm” một tiếng, hai luồng nội lực va chạm phát ra tiếng nổ, người bên cạnh chỉ cảm thấy nội lực chạm nhau tán phát tứ tung. Những người có võ đều thầm vận nội lực hóa giải chưởng phong bay về phía mình, mà Trần Thiên Minh thấy Hoàng Lăng cùng Hoàng Na đều không có võ công vì vậy hắn nhẹ nhàng vung tay lên, hóa giải chưởng phong bay tới hướng mẹ con họ.


Ở bên cạnh Hoàng Na và Hoàng Lăng không cảm giác được Trần Thiên Minh


giúp họ hóa giải chưởng phong, họ chỉ cảm giác được Lâm Quốc cùng bảo tiêu Số Một võ công lợi hại, chỉ một chưởng đánh ra có thể phát ra tiếng vang lớn như vậy, nếu như một chưởng này đánh tại trên người một người bình thường thì người sẽ không còn mạng nữa rồi.


Xem ra bảo tiêu Số Một công lực không tồi, có thể dễ dàng đỡ được ba thành nội lực của Lâm Quốc, theo như Lâm Quốc thử thì nếu Số Một bảo tiêu dùng tới mười thành công lực phỏng chừng hắn còn có thể tiếp được bốn thành công lực của mình. Bất quá, bây giờ chỉ là thử một chút bọn họ võ công mà thôi, cho nên Lâm Quốc thử ra tay là được.


“Xin mời bảo tiêu Số Hai đi ra” Lâm Quốc lớn tiếng nói.


Mới vừa rồi đánh còn chưa đã nghiền, cho nên hắn kêu bảo tiêu Số Hai chuẩn bị để cho mình xuất chiêu thứ hai.


Số Hai bảo tiêu nghe Lâm Quốc kêu, liền ngầm vận khinh công nhảy ra.


“Mời chuẩn bị tiếp chiêu”


Lâm Quốc vừa nói vừa nghiêng người, tay phải liền động, một chiêu Hỗn Long Xuất Hải hướng Số Hai bảo tiêu công tới.


Lúc này, chỉ thấy nội lực Lâm Quốc giống như mãnh long hướng Số Hai bảo


tiêu bay tới, khí lưu mạnh mẽ tựa như mãnh long chi thế, nhanh mà mạnh.


Số Hai bảo tiêu thấy chiêu thức của Lâm Quốc hướng bản thân công tới, hắn vội vàng dùng tuyệt chiêu của mình đánh lại. Bây giờ, hắn không cầu có công chỉ cầu không có chuyện, hắn thầm nghĩ chính mình có thể tiếp được một chiêu này của Lâm Quốc là tốt rồi.


Từ lúc Lâm Quốc cùng bảo tiêu Số Một đối chiêu, hắn đã chứng kiến uy lực ba thành công lực của Lâm Quốc, cho nên hắn đã cẩn trọng phát ra mười thành nội lực của bản thân.


“Ba” một âm thanh xé gió vang lên, Lâm Quốc nội lực cùng nội lực bảo tiêu Số Hai va chạm.


Bảo tiêu Số Hai mặc dù tiếp được nội lực của Lâm Quốc nhưng là hắn biết


chính mình vừa rồi có thể tiếp được ba thành nội lực của Lâm Quốc, chỉ một chiêu này mình tiếp được cũng không dễ dàng, vừa rồi đối chiêu nếu như Lâm Quốc tăng nội lực lên một chút thì mình sẽ bị đẩy lùi vài bước hoặc là bị thương.


“Bảo tiêu Số Một và bảo tiêu Số Hai, hai người anh em cũng không tồi, xin mời bảo tiêu Số Ba tiến lên” Lâm Quốc cao hứng kêu.


Hắn đã thử được bảo tiêu Số Một và bảo tiêu Số Hai thấy nội lực không tồi, bọn họ cùng Ngô Tổ Kiệt không khác biệt lắm, nếu có thêm mấy người như vậy giúp đỡ vậy lần này khả năng bảo vệ thành công sẽ lớn hơn nữa.


Hoàng Na nghe Lâm Quốc nói như vậy cũng thật cao hứng, xem ra bảo tiêu


mình mời cũng rất tốt. Bất quá, nàng chứng kiến Lâm Quốc võ công càng lợi hại hơn, tâm lý nàng lại càng giật mình.


Xem ra, mình mời mấy người Trần Thiên Minh là không nhầm, Trần Thiên Minh chỉ đưa ra một người là có thể đối phó tất bảo tiêu của mình.


“Trần tiên sinh, người của cậu thật lợi hại nha”


Hoàng Na nhẹ nhàng nói với Trần Thiên Minh .


“Quá khen rồi, chúng ta xem tiếp đi thôi, xem một chút tám người khác võ công võ công như thế nào, bất quá hai người vừa rồi võ công không tồi, có thể tăng cường rất nhiều khả năng bảo vệ của chúng ta.” Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói.


Hắn cho Lâm Quốc ra tay thử võ công còn có một mục đích, đó là cho mấy người Hoàng Na chứng kiến bản lĩnh, sau đó làm cho những người khác nghe mình chỉ huy, nếu không trong quá trình bảo vệ xuất hiện tình huống không nghe chỉ huy nói như vậy thì phiền toái.


Bất quá hắn cũng thật không ngờ Hoàng Na có thể mời được bảo tiêu như Số Một, Số Hai, xem ra là có tiền thật tốt, có tiền có thể sai khiến cả ma quỷ. Hy vọng mấy người bảo tiêu kia cũng lợi hại như vậy, vậy thì lần này bảo vệ sẽ không khó khăn như mình tưởng tượng.


Bảo tiêu Số Ba thấy đến lượt mình liền đi ra, mới vừa rồi hắn cũng đã chứng kiến đối chiêu, cho nên hắn cũng đã chuẩn bị ứng phó rồi. Lâm Quốc thấy bảo tiêu Số Ba đi ra, cười nói: '


“ Tôi chuẩn bị xuất chiêu” Nói xong, Lâm Quốc lại vận ba thành nội lực của mình.


Chỉ thấy Lâm Quốc ánh mắt bình thản, nhưng tay của hắn làm cho người ta


không cảm thấy bình thản chút nào. Lâm Quốc thầm vận nội lực, thủ chưởng hình thành một cỗ khí lưu, khí lưu càng lúc càng lớn.


“Thiên Địa Vô Cực” Lâm Quốc quát to một tiếng liền bước lên nửa bước, tiếp theo đánh ra một chưởng, một cỗ khí lưu cường đại đánh tới bảo tiêu Số Ba.


Nhìn khí lưu bay tới, Số Ba đem toàn bộ chân khí tích tụ đánh ra ngoài,


bởi vì đây là thử nội lực nên mọi người không thể tránh né, chỉ có thể dùng nội lực mạnh mẽ chống đỡ. Bởi vậy khi Lâm Quốc xuất một chiêu, hắn cũng ra một chiêu chống đỡ.


“Bùng” hai luồng khí lưu cường đại va chạm, cát bụi mịt mù xung quanh Lâm Quốc và bảo tiêu Số Ba, đây đều là do nội lực bọn họ gây ra. Bả vai bảo tiêu Số Ba run lên hai lần, mặc dù hắn cũng không lui lại nhưng sắc mặt hắn đỏ bừng, mồ hôi hột chảy ra,


Xem ra bảo tiêu Số Ba nội lực kém hơn một chút so với Số Một và Số Hai bảo tiêu. Bất quá hắn có thể tiếp Lâm Quốc ba thành nội lực mà không có bị đẩy lùi điểm này xem ra đã không tồi.


“Ha ha, tốt, không tồi, hy vọng còn có người có thể tiếp được ba thành công lực của A Quốc.” Trần Thiên Minh cao hứng nói.


Mới vừa rồi ba người bảo tiêu nội lực không tồi, mặc dù chiêu thức không lợi hại lắm nhưng có thể đối phó với cao thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK