nghe được Hà Đào vui vẻ nói "Cô về sau phải cẩn thận một chút với những
nam nhân kia, họ không phải là cái gì thứ tốt đâu, trước kia tôi cũng thiếu chút nữa bị
người ta khi dễ cho nên cô nhất định phải cẩn thận một chút, không thể đi một mình
."
Nghe được Hà Đào đem chuyện trước kia thiếu chút nữa bị khi dễ nói
ra khiến Trần Thiên Minh không khỏi đỏ mặt. Lần đó chính là do Diệp Đại Vĩ làm
mà khiến cho mình cũng được hưởng lợi, chính mình nhất tiễn song điêu chẳng những đem
Hà Đào cùng Lưu Mỹ Cầm làm chuyện kia còn để Lưu Mỹ Cầm có thai. Xem ra Hà Đào là bởi vì
mình cũng gặp phải chuyện như vậy cho nên mới đồng tình với Lý Hân Di nên mới thân mật cô ấy, không còn ý đối địch như trước
Bất quá Trần Thiên Minh cũng không thể để Hà Đào đem chuyện trược kia của bọn họ nói ra
vì thế Trần Thiên Minh bèn ho khan "Khụ khụ khụ"
"Thiên Minh anh làm gì vậy, đi ra ngoài mau
đừng ở chỗ này trở ngại bọn em nói chuyện." Hà
Đào vẻ mặt tức giận nói.
"Hà Đào em không cần vui vẻ đem chuyện đêm đó nói ra ra cho người khác biết đâu" Trần Thiên Minh nhắc nhở Hà Đào.
Đêm đó chính mình đáp ứng không cùng mao khoa trưởng bọn họ so đo chính là lo
lắng đến vấn đề mặt mũi của Lý Hân Di
Hà Đào nhìnTrần Thiên Minh liếc mắt một cái nói "Chuyện này cần anh phải nói
sao? Anh nên ra ngoài đi, không nên ở đây nghe chuyện của phụ nữ."
Trần Thiên Minh đứng tại chỗ không lâu liền đi ra ngoài, khi hắn đi đến con đường nhỏ vào vườn trường
đã bị Chung Oánh phía trước gọi lại."Thiên Minh ca ca
anh đi đâu vậy a?"
"Tiểu oánh em không đi học mà ở đây lý làm gì a?" Trần Thiên Minh tự
quái lạ hỏi han.
"Anh có phải bị hồ đồ rồi không, bây giờ là buổi chiều tiết thứ ba toàn bộ
là hoạt động ngoại khóa tự do " Chung Oánh tức giận nhìn Trần Thiên Minh liếc
mắt một cái."Đúng rồi Thiên Minh ca ca, anh khi nào thì sắp xếp thời gian dẫn em đi chơi đây?? Hoặc là chúng ta tìm thời gian
tỉ thí một trận xem võ công của em có bao nhiêu tiến bộ??
Vẻ mặt Chung Oánh hưng phấn khi thấy bộ dạng Trần Thiên Minh có lẽ sợ phải đánh với mình )
Trần Thiên Minh nói "Em không được đi chơi, phải chăm chỉ đọc sách đi
bằng không bố của em sẽ nổi giận. Em nhìn mình xem, lớn rồi
còn không ngoan." Trần Thiên Minh thấy Chung Oánh hiện tại so với trước
kia cao lớn không ít mà ngay cả trước ngực cũng nở ra nụ hoa nhỏ.
"Hì hì đó là đương nhiên, nhưng mà em không giống chị Tiểu Hồng được, không phải
cứ chăm chỉ học nhiều là sẽ trở thành người giỏi ." Chung Oánh lắc
đầu nói.
"Anh nghĩ chắc phải để bố của em dạy giỗ em thôi tiểu ma nữ -.-."
Trần Thiên Mình chỉ muốn rời khỏi chỗ này, đứng cùng một tiểu ma nữ thật là nguy hiểm.
"Chung Oánh ngươi ở đây làm gì?" Một nam thanh niên đẹp trai đến trước mặt Chung Oánh hỏi.
Chung Oánh nhìn thanh niên kia liếc mắt một cái nói "Tương Đông ta ở trong
này mắc mớ gì tới ngươi? Còn có ngươi về sau không cần ở trước mặt ta quơ
được không? Ta chán ghét ngươi." Nói xong Chung Oánh đá thanh niên kia một cái rồi
bỏ chạy đến bên người Trần Thiên Minh .
"Ngươi ngươi dám đá ta?" Tương đông vuốt nơi mình bị đá tức giận
nói.
"Ngươi có tin ta đánh ngươi hay ko?" Chung Oánh giơ nắm đấm nhỏ của mình
nói. Trần Thiên Minh thấy chuyện gì tiểu ma nữ này cũng làm được ?"Thiên Minh ca ca , tên này làTương Đông, hắn cứ
quấn quít lấy em,mà em ghét hắn lắm, anh giúp em đuổi hắn đi đi." Chung
Oánh phía sau Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói.
"Anh đuổi hắn đi???" Trần Thiên Minh nghĩ nếu mình đem một học sinh đuổi đi chắc chắn thanh danh của mình sẽ ảnh hưởng .
Đúng là tiểu ma nữ này luôn mang lại phiền toái cho mình =.=
Chung Oánh gật đầu nói "Đúng vậy anh nhất định phải giúp em đuổi hắn đi
nếu không em với anh thiết tông." " (chả hiểu nghĩa là gì )
Tương đông nhìn Chung Oánh và Trần Thiên Minh phía sau nhỏ giọng nói chuyện
không khỏi hỏi "Chung Oánh ngươi đang nói cái gì? Ngươi nói cho ta vì
cái gì đánh ta?"
"Ai kêu ngươi luôn quấn quít lấy ta Tương Đông ta cảnh cáo ngươi nếu ngươi cứ
đi theo ta thì ta sẽ đánh người. Còn có ca ca của ta cũng ở đây trừ phi
ngươi đánh thắng ca ca của ta nếu không ngươi về sau không thể đi theo ta, ta
không muốn một tên kém cỏi đi theo." Chung Oánh giảo hoạt cười
"Đánh thắng ca ca của ngươi?" Tương đông kỳ quái nhìnTrần Thiên
Minh trước mặt
"Đúng vậy nếu ngươi có thể đánh thắng ca ca của ta thì ta sẽ để cho ngươi đi
theo ta.
Trần Thiên Minh nhíu mày nói "Tiểu Oánh em vậy anh sẽ nổi giận đó ><
" Anh đừng máng Chung Oánh được không??" Tương Đông trước mặt
Chung Oánh rất nghe lời nhưng nhìn bộ dạng Trần Thiên Minh
trước mặt lại khiến hắn tức giận, không hề coi Trần Thiên Minh trong mắt
"Ta như thế nào không thể mắng? Thứ nhất ta là thầy giáo, thứ hai ta có quyền quản
Chung Oánh." Trần Thiên Minh bị Tương Đông làm nổi giận rồi
"Thầy giáo thì sao? Ta không sợ thầy giáo đâu nhé" Tương Đông không cho là đúng nói. Hắn
muốn gió được gió muốn mưa được mưa căn bản sẽ không đem Trần Thiên Minh
nhìn ở trong mắt.
Trần Thiên Minh nói "Ta không quan tâm ngươi có sợ hay không"
nói xong Trần Thiên Minh liền bỏ đi. Hắn chứng kiến Chung Oánh ở bên
cạnh vụng trộm cười, hắn không muốn bị Chung Oánh gây phiền toái.
Võ công của Chung Oánh cao như thế căn bản là không ai bắt nạt được cô bé.
"Tương Đông ngươi bị điếc sao, anh của ta đã nói không để ý ngươi mà ngươi còn không
chịu đi sao!" Chung Oánh vui sướng cười nói.Cô biết Tương Đông là một kẻ có tiền mới từ địa
phương khác chuyển đến, lại ỷ vào chính mình có tiền còn có một vài bảo vệ đi
theo cho nên hắn ở trường học tự xưng là lão đại đem một vài đệ tử khoe khoang. Cho nên cô nghĩ chỉ cần mình nói
như vậy Tương Đông nhất định sẽ tìm Trần Thiên Minh gây phiền toái. Chung Oánh hớn hở nhìn trò vui mình gây ra
Tương Đông nghe Trần Thiên Minh nói như vậy quả nhiên tức giận kêu lên
"Ngươi đứng lại đó cho ta." Hắn bay một phát đến trước mặt Trần Thiên Minh cản đường
"Hắn có khinh công sao???" Trần Thiên Minh thấy Tương Đông chỉ là một học sinh sao lại có khinh công
" Thiên Minh anh thấy hắn có khinh công nên sợ rồi phải không, vậy anh xin lỗi hắn đi như vậy em sẽ đi chơi với hắn
về sau ba của em hỏi thì em sẽ nói chúng ta chỉ đùa thôi" Chung Oánh đắc ý nói nói. Chung Oánh đã chứng kiến võ công của Tương Đông nhưng Chung Hướng Lượng vẫn dặn Chung Oánh không thể biểu hiện cho người ta thấy mình có võ công
cho nên cô không dám cùng Tương Đông đánh nhau nhìn xem
ai lợi hại. Vì thế cô chỉ có thể để Trần Thiên Minh đánh nhau với Tương Đông.
Nghe Chung Oánh nói vậy Tương Đông cao hứng gật đầu "Thiên
Minh nếu ngươi sợ thì nói là mình sợ đi dù sao ta cùng với Chung Oánh tan học sẽ đi chơi"
"Ngươi là Tương Đông phải ko?? Ta là một thầy giáo vĩ đại nên ta
không thể đánh ngươi,còn chuyện Chung Oánh đi chơi là chuyện của cô bé ,ta
cũng quản không được nhiều, bất quá ta sẽ nói cho bố của cô bé biết ." Trần
Thiên Minh nói. Tiểu ma nữ này đúng là giỏi làm loạn mà
Tương Đông nói "Ngươi sợ không đánh sao? Vậy ngươi nên đáp ứng ta cùng với
Chung Oánh hẹn hò."
"Các ngươi muốn hẹn hò?" Trần Thiên Minh quá sợ hãi này gọi là gì nói a? Này
tương đông như thế nào cùng chính mình nói lời như vậy đâu hắn muốn cùng Chung
Oánh chụp ách hẳn là cùng Chung Hướng Lượng sư huynh nói a! Bất quá nếu sư
huynh nghe được tương đông nói như vậy phỏng chừng sẽ đem tương đông vũ cắt
mấy năm bánh xe.
"Đúng vậy" tương đông nói.
"Ngươi đánh Thiên Minh ca ca của ta rồi nói sau được không, Tương Đông ta ghét
nhất là con trai nói mà ko làm." Chung Oánh vẻ mặt khinh bỉ nói,cô biết những lời nói sẽ khích Tương Đông xuống tay
đánh Trần Thiên Minh
"Chung Oánh em không nên nhìn nha,bây giờ anh sẽ đánh cho
em xem Thiên Minh của em lợi hại hay anh lợi hại." Nói
xong Tương Đông hướng Trần Thiên Minh xuất thủ. Hắn hướng tới ngực Trần Thiên Minh
đẩy đi một chưởng hắn sợ Trần Thiên Minh bị thương nên chỉ
dùng tới một chút nội lực. tuy rằng như vậy nhưng chưởng của Tương Đông lực cũng rất lớn
Vốn Trần Thiên Minh không nghĩ sẽ cùng Tương Đông đánh nhau nhưng tương đông
lại xuất thủ với hắn. Hắn cũng muốn
thử xem Tương Đông thân thủ như thế nào mà một học sinh như vậy lại có võ công
Trần Thiên Minh không đánh lại mà chỉ liên tục né tránh
Tương đông thấy mình đánh không trúng Trần Thiên Minh
nên nổi giận dùng tới một chiêu toàn lực nhất, xung quanh nổi lên gió lớn,nếu Trần THiên Minh không chú ý chắc chắn sẽ
bị đánh trọng thương
Nơi đây cũng không có người đi qua nếu không thấy Tương Đông tung chiêu nổi gió như vậy chắc chắn sẽ chấn động
Trần Thiên Minh còn không có hoàn thủ hắn thi triển lên
khinh công của mình mỗi khi tương đông đích xác quyền cước đến bên cạnh hắn
lúc thân thể hắn sẽ trước tiên một chút tránh đi tương đông công kích.
"wow, Tương Đông đáng thương đánh mai không trúng Thiên Minh ca ca nha ." Chung Oánh vỗ tay cao
hứng kêu lên. Chính mình tuy rằng không thể đánh nhưng có thể chứng kiến
người ta đánh nhau cũng không tệ lắm. Nhìn Thiên Minh ca ca tránh né tương
đông công kích thân hình Thiên Minh ca ca võ công của lại có tiến nhanh .
Cha của mình nói Thiên Minh ca ca là kỳ tài luyện võ xem ra tuyệt đối không giả.
không biết mình khi nào thì mới có thể loại cảnh giới như anh Thiên Minh được
. Chung Oánh ở trong lòng thở dài
Nghe được Chung Oánh nói vậy Tương Đông trong lòng tức giận lắm,hắn liều
mạng thi triển toàn bộ võ công của mình nhằm đánh trọng thương Trần
Thiên Minh . Người ta lần nữa tránh né vẫn không có hoàn thủ nhưng
mình chính là đánh không trúng người ta. Xem ra chính mình hôm nay thật mất mặt
. Tương đông thầm nghĩ.
Trần Thiên Minh chứng kiến Tương Đông dùng hết chiêu thức, biết Tương Đông đã
thi triển toàn bộ võ học vì thế hắn dùng lực vung lên một đạo chân khí
hướng tới Tương Đông. Một chưởng nhẹ như vậy nhưng
Tương Đông dùng nội lực cũng không thể ngăn cản chống đỡ
Chân khí tới trước mặt Tương Đông bao trùm lại khiến Tương Đông không thể nhúc nhích,Trần Thiên Minh nói "Ta chính là
một thầy giáo ngươi cũng đừng có làm khó ta, nếu ngươi lại tiếp tục đánh
ta liền không khách khí với ngươi"