Mục lục
Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi tiểu Mị vận đủ công lực, vừa chuẩn bị xuất thủ thì đột nhiên vang lên tiếng “Đinh” rồi thang máy dừng lại ở tầng 10, có thêm hai người nữa tiến vào. Tiểu Mị thấy vậy liền hạ tay xuống, làm như chưa có chuyện gì phát sinh, Trần Thiên Minh cũng không biết hắn vừa mới thoát chết, hắn vẫn tưởng vừa rồi tiểu Mị tức giận mình nên đang nghĩ cách xoa dịu nàng.


Thang máy đã xuống đến tầng 1, thấy Trần Thiên Minh vẫn đang ngây ngốc đứng đó, tiểu Mị đành phải đẩy nhẹ vào người hắn nói “Đi thôi, không phải anh đi giúp em lấy đồ sao”


“Ồ, anh đi” Trần Thiên Minh gật đầu nói


“Vậy sao không ra ngoài, định theo thang máy lên tầng nữa sao” tiểu Mị ngượng ngùng liếc hắn rồi lách người sang một bên đi ra ngoài.


Trần Thiên Minh thấy vậy vội đuổi theo tiểu Mị, nói nhỏ “tiểu Mị, anh thật không cố ý, chỉ là anh không kìm chế được bản thân, tại em cũng đẹp quá đi”


Nghe Trần Thiên Minh nói thế, tiểu Mị cũng cố làm ra vẻ đỏ mặt nói “Anh, lần sau anh còn làm vậy nữa, em sẽ giận đấy”


“Sẽ không, sau này nếu chưa có sự đồng ý của em, anh sẽ không làm thế nữa” Trần Thiên Minh thấy tiểu Mị không có vẻ tức giận nữa nên vui vẻ nói.


“Anh….” tiểu Mị đỏ mặt rồi quay người bỏ đi.


“Ha ha, thật là hấp dẫn” Trần Thiên Minh trong lòng hưng phấn kêu thầm.


Khi Trần Thiên Minh cùng tiểu Mị mang đồ lên phòng làm việc, Ngô Tổ Kiệt chạy tới gần hắn nói “lão đại, Hoàng đổng vừa tìm anh, anh đến chỗ nàng một chút”


“Ừ, anh biết rồi” Trần Thiên Minh gật đầu nói.


“Không hiểu tại sao mỗi lần mình ở cùng với tiểu Mị thì Hoàng Na đều gọi mình, chẳng lẽ nàng cũng mở hệ thống giám sát trong phòng của nàng. Bình thường nàng rất bận mải, làm gì có thời gian mà theo dõi” Trần Thiên Minh vừa đi đến phòng Hoàng Na vừa nghi hoặc.


“Cậu đi đâu vậy” Hoàng Na nhìn Trần Thiên Minh chằm chằm hỏi.


“Tôi đi WC” Trần Thiên Minh trả lời ngay, lúc nãy, vừa đi hắn vừa nghĩ đến phương án này rồi


“Đi WC? Chắc chắn là đi gặp gỡ tiểu Mị rồi” Hoàng Na cay đắng nói. Nghĩ đến tiểu Mị kia so với mình thì trẻ trung hơn, xinh đẹp hơn nàng cảm thấy trong lòng rất không thoải mái, lại còn thấy Trần Thiên Minh luôn ve vãn săn đón tiểu Mị, nàng càng thấy khó chịu hơn, bất quá nàng cũng không thể xen vào việc của hắn được, lấy lý do gì đây. Hiện tại hắn lại còn điều thêm vài huynh đệ nữa đến bảo vệ, vậy thì hắn lại càng rảnh rỗi hơn rồi.


“Làm gì có chuyện đó, tôi biết việc nào đúng, việc nào nên làm, tôi tuyệt sẽ không lợi dụng thời gian này để làm phiền các nàng đâu” Trần Thiên Minh lắc đầu nói


“Cậu ngàn lần đừng để cho Hoàng Lăng biết” Hoàng Na lo lắng nói


“Nàng làm sao biết chuyện ở đây được, chị cứ yên tâm đi. Chị cứ tập trung vào công việc của chị trong vài ngày tới đi, tôi nghe tiểu Văn nói về cơ bản không có vấn đề gì trong lần ký hợp đồng này, chỉ chờ người của tập đoàn Âu Minh đến là ký hợp đồng” Trần Thiên Minh nhìn Hoàng Na nói


“Đúng vậy, qua vài ngày nữa là chúng ta có thể nhẹ nhàng hơn rồi” Hoàng Na nói, trong lòng không khỏi có chút cảm giác mất mát, thời gian vừa rồi, nàng đã quen với sự có mặt của hắn ở bên cạnh mình, sau khi ký hợp đồng với tập đoàn Âu Minh, nhiệm vụ của hắn sẽ kết thúc, vậy là mình sẽ không thể gặp hắn thường xuyên được nữa, nàng thực sự cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó.


“Chị tìm tôi có chuyện gì không” Trần Thiên Minh hỏi


“Tôi chỉ muốn nói, mấy ngày còn lại, cậu tăng cường bảo vệ thêm một chút” Hoàng Na nói


“Chuyện này là tất nhiên rồi, chúng tôi đã có chuẩn bị” Trần Thiên Minh gật đầu nói. Nói xong hắn quay ra ghế sopha ngồi xem T V, dù sao thì nét mặt của Hoàng Na cũng không tốt, vậy mình cũng hạn chế ra ngoài tìm tiểu Mị.


Hôm sau, từ sáng sớm, Trần Thiên Minh đã cùng Hoàng Lăng đến trường. Đã lâu rồi không có đến trường, không biết tình hình học sinh lớp mình chủ nhiệm thế nào, vì thế hắn cũng muốn đến trường xem sao.


“Thầy, em lên lớp trước” Hoàng Lăng nhìn Trần Thiên Minh vui vẻ nói, hôm nay nàng được Trần Thiên Minh bảo hộ đến trường, trong lòng không khỏi vui vẻ.


Trần Thiên Minh cho Ngô Tổ Kiệt, tiểu Ngũ, số 9 và số 10 đi theo bảo vệ Hoàng Lăng, còn bọn Lâm Quốc, Ngạn Thanh, tiểu Tô, tiểu chiêm và số 1 đi theo bảo vệ Hoàng Na. Với lực lượng này, hắn dù sao cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút, với lại bây giờ cũng là ban ngày, hệ số an toàn cũng cao hơn rất nhiều.


Khi bước vào lớp, Trần Thiên Minh thấy ánh mắt của tiểu Hồng nhìn mình rất tha thiết, hình như nàng rất lo lắng cho bản thân mình. Cũng không tránh được, thời gian này mình bận rộn bảo vệ mẹ con Hoàng Na, mặc dù có tới trường nhưng cũng thoắt đến thoắt đi, tiểu Hồng tối đa cũng chỉ gặp mình ở trên lớp, chỉ kịp nói một hai câu mà thôi.


Trần Thiên Minh ở trên lớp hỏi một vài chuyện trong lớp thời gian vừa qua, sau đó gật đầu nhẹ với tiểu Hồng rồi đi ra khỏi phòng học. Tiểu Hồng cũng theo hắn đi ra ngoài. Đây chính là thói quen của hắn, muốn biết chuyện gì trước hết là hỏi qua lớp trưởng, để lớp trưởng báo cáo tình hình cho mình trước. Ai, dù sao hắn cũng rất bận rộn mà, lúc trước hắn cũng tìm thầy Đặng nói chuyện, bảo hắn rất bận nên không thể tiếp tục làm chủ nhiệm lớp nữa, nhưng thầy Đặng nói tại vì hội đồng nhà trường thấy hắn làm chủ nhiệm rất tốt, việc học tập trong lớp có chuyển biến rất nhiều, vì thế nên nhà trường đã để hắn làm đồng chủ nhiệm lớp này cùng với thầy Đặng.


Kỳ thật, trong lớp có vài đối tượng học sinh cá biệt là Hoàng Lăng và Tôn Úy Đình, hiện tại cả hai đều rất nghe lời hắn, những học sinh khác đương nhiên là cũng phải theo rồi, vì thế nên việc học tập trong lớp có chuyển biến tốt là tất nhiên. Lại còn một lý do nữa mà hắn không biết, đó là Hoàng Na đã nói chuyện với Vương hiệu trưởng, có nhắc về hắn, vậy thì hắn đương nhiên được chiếu cố rồi.


“Thầy, thời gian này thầy bận rộn quá nha, em rất ít khi gặp thầy” tiểu Hồng u oán nhìn hắn nói. Mặt khác, nàng thấy Trần Thiên Minh có thái độ đặc biệt thân cận với Hoàng Lăng, vì thế càng cảm thấy đau khổ, chỉ sợ Trần Thiên Minh thích Hoàng Lăng mà không thích mình.


“Đúng vậy, ở công ty có việc, anh cũng bận quá” Trần Thiên Minh áy náy nhìn tiểu Hồng. “Tiểu Hồng, làm em vất vả quản lý lớp vậy, có chuyện gì, nếu không tìm được anh thì tìm thầy Đặng”


Hiện tại, lớp này đúng là có hai chủ nhiệm, một chính là Trần Thiên Minh, một chủ nhiệm kia chính là thầy Đặng. Thầy Đặng mặc dù biết hắn bận rộn nhưng nói hắn lúc rảnh rỗi thì tranh thủ thời gian đến quản lý lớp, hắn bình thường cũng làm như thế, vì vậy nên lớp này đúng là có hai chủ nhiệm cùng quản lý.


“Em biết rồi, hiện tại kỷ luật trong lớp rất tốt, có lúc Tôn Úy Đình còn giúp em quản lý lớp, các bạn nam trong lớp cũng rất nghe lời hắn, vì thế nên cũng không cần đến em phải quản, mặc dù bọn họ học chưa tốt nhưng đến bây giờ cũng không còn làm ảnh hưởng đến việc học của các bạn khác trong lớp” tiểu Hồng vui vẻ nói, từ lần Tôn Úy Đình gặp chuyện đánh nhau, được Trần Thiên Minh giúp đỡ nên đã thay đổi rất nhiều, hiện tại hắn rất tuân thủ kỷ cương của nhà trường.


“Bọn họ chuyển biến tốt, anh cũng an tâm hơn” Trần Thiên Minh cười nói.


“Thầy, em rất nhớ anh” tiểu Hồng si ngốc nhìn hắn nói. Nếu như đây không phải là ở trường, có nhiều người qua lại thì nàng đã nhào vào lòng hắn mà ỉ ôi, thời gian này nàng nghĩ về hắn rất nhiều. Nàng biết hắn có việc bận, cũng không dám gọi điện cho hắn để nói chuyện, chỉ biết âm thầm giấu nỗi nhớ vào tận sâu trong đáy lòng mà thôi.


“Anh biết, tiểu Hồng, xong chuyện này, anh nhất định sẽ cùng em đi chơi” Trần Thiên Minh áy náy nhìn nàng nói.


“Thầy, trưa nay thầy mời em ăn cơm nhé” Hoàng Lăng thấy tiểu Hồng cùng Trần Thiên Minh đang nhỏ to nói chuyện, trong lòng khó chịu bèn đứng dậy, đi ra ngoài cố ý nhìn Trần Thiên Minh nói.


“Em…” Trần Thiên Minh trừng mắt nhìn Hoàng Lăng, nói vậy không phải là muốn công khai với mọi người là mình rất thân mật với nàng sao, đây là nàng cố ý mà.


“Thầy không mời em, vậy mình em tự đi ăn vậy” Hoàng Lăng cố ý nói, hiện tại Trần Thiên Minh đang bảo hộ mình, vậy thì hắn tuyệt đối sẽ không để mình tự đi ăn riêng lẻ như vậy.


“Được rồi, em quay trở về lớp đi” Trần Thiên Minh không có cách nào khác đành gật đầu đáp ứng.


“Thầy, anh thích Hoàng Lăng?” tiểu Hồng nhìn Hoàng Lăng đang bước đi, không khỏi thương tâm hỏi hắn.


“Không phải, em đừng đoán bừa, không phải như em nghĩ đâu” Trần Thiên Minh thấy vẻ thương tâm của tiểu Hồng không khỏi đau lòng, vội vàng lắc đầu nói.


“Vậy thì như thế nào” tiểu Hồng chăm chú nhìn hắn, muốn nghe một câu giải thích của hắn.


“Lúc này không tiện nói chuyện đó, sau này anh sẽ nói rõ với em, được không? giờ em trở về lớp đi” Trần Thiên Minh đành lừa gạt nàng.


tiểu Hồng suy nghĩ một chút rồi nói “Em cũng muốn đi ăn cơm cùng mọi người trưa nay” nàng chăm chú nhìn Trần Thiên Minh, trong lòng không muốn để cho Hoàng Lăng dễ dàng đắc thủ, dù sao đối với mình, Trần Thiên Minh cũng rất quan trọng.


“Việc này, việc này có tiện không” Trần Thiên Minh khó xử nói, nếu cả tiểu Hồng và Hoàng Lăng ở cùng một chỗ, vậy khác gì thế chiến thứ Ba nổ ra. Cả hai nàng luôn xung khắc với nhau như nước với lửa, nếu để hai người ở cùng một chỗ, khả năng xảy ra xung đột là rất lớn, vì thế Trần Thiên Minh không khỏi khó xử.


“Em không biết, nếu anh không dám cho em đi cùng, vậy là anh thích Hoàng Lăng mà không thích em” tiểu Hồng nói, mắt bắt đầu đỏ lên.


Trần Thiên Minh thấy tiểu Hồng sắp khóc vội vàng nói “được rồi, cùng ăn thì cùng ăn, em đừng khóc, ở đây chính là ngay cửa phòng học, em khóc ở đây, mọi người thấy thì không hay” Trần Thiên Minh càng nói càng sợ, người khác thấy tiểu Hồng khóc trước mặt mình, vậy sẽ nghĩ về mình thế nào đây?


“Thầy, anh thật tốt với em, hết giờ học em sẽ gọi điện cho anh” tiểu Hồng nói xong xoay người đi vào lớp, vừa rồi nàng không phải chuẩn bị khóc, chỉ là giả vờ một chút để dọa hắn, ép hắn phải đồng ý cho nàng đi ăn cùng.


Nhìn tiểu Hồng bỏ đi, Trần Thiên Minh tim vẫn còn đập mạnh, thầm suy nghĩ “tiểu Hồng này đúng là càng ngày càng tinh quái, lại rất hiểu bản thân mình, nàng đúng là biết cách đánh vào nhược điểm của mình mà, Ai, sau này đối với nàng cũng thật là khó quản đây”


Tan học, Trần Thiên Minh từ Văn phòng đoàn trở ra xe của Hoàng Lăng chờ, đây chính là thói quen của hắn, việc đón Hoàng Lăng quay về xe do số 9 và số 10 đảm nhiệm.


“Linh linh linh” chuông điện thoại của hắn vang lên, hắn liếc mắt qua, số của tiểu Hồng


“tiểu Hồng, là em à” Trần Thiên Minh nói


“Thầy, anh đang ở đâu” tiểu Hồng sốt ruột hỏi, nàng sợ Trần Thiên Minh gạt mình, cùng Hoàng Lăng bỏ đi trước.


“Anh vẫn đang ở trong trường, em đến chỗ anh đi” Trần Thiên Minh nói cho nàng biết vị trí, để nàng tự tìm đến.


Chỉ chốc lát sau, bọn người Hoàng Lăng đã quay trở lại, Hoàng Lăng mở cửa xe, ngồi vào băng ghế sau, sát với Trần Thiên Minh.


“Thầy, em đói bụng rồi, chúng ta đi ăn” Hoàng Lăng vui vẻ nói. Ngày hôm nay nàng đã ngay trước mặt tiểu Hồng mà tỏ vẻ hẹn hò với hắn, làm cho tiểu Hồng tức giận đến đỏ mặt, nghĩ lại thật là khoái chí.


“Ừ, chờ một chút, tiểu Kiệt, cậu xuống xe dẫn tiểu Hồng qua đây, nàng đang ở phía trước” Trần Thiên Minh quay sang Ngô Tổ Kiệt nói. Dù sao Ngô Tổ Kiệt cũng đã từng đưa tiểu Hồng về nhà nên có thể nhận ra nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK