"Cậu nhầm rồi, ta chỉ là một thầy giáo,không biết võ công."
Trần Thiên Minh nói xong liền đi .
Chung Oánh vội vàng đi theo phía sau Trần Thiên Minh đột nhiên nàng
quay đầu trở lại nói với Tương Đông "Ngươi rõ ràng không phả đối
thủ của bọn ta, nếu Thiên Minh ca ca ra tay liệu ngươi còn có thể đứng ở chỗ này
sao?" Nói xong Chung Oánh làm mặt quỷ với Tương Đông rồi lại chạy đến bên người
Trần Thiên Minh
Tương Đông không nói gì hắn chỉ nhìn bóng lưng Trần Thiên Minh cùng Chung Oánh
rời đi, sắc mặt ám chìm xuống.
"Tiểu ma nữ em đừng gây chuyện cho anh được không?" Trần Thiên Minh
nhỏ giọng mắng Chung Oánh bên cạnh. Cô bé thật là nghịch ngợm làm cho mình phải đánh nhau với học sinh
"Thiên Minh ca ca, em cũng không có cách nào khác mà tại tên Tương Đông kia luôn quấn
quít lấy em, hơn nữa hắn ỷ vào chính mình có chút võ công tự cho là mình rất
giỏi. Nếu không phải ba không cho em đánh nhau ở trường thì em cũng
muốn đánh hắn một chút ." Chung Oánh chu cái miệng nhỏ nhắn tức giận nói.
"Cho nên em lợi dụng anh đúng không? Em mà còn làm vậy anh sẽ nói cho bố ba của em biết
" Trần Thiên Minh nghiêm mặt đe dọa Chung Oánh.
Chung Oánh mỉm cười nói "Em không phải lợi dụng anh nha tại tên kia cứ
h quấn quít lấy em ? Còn anh lấy thân phận thầy giáo dạy giỗ
hắn một lần nhỏ như vậy nhưng thật không ngờ hắn
lại động thủ đánh anh, chuyện này không liên quan đến em nha?" Chung Oánh giả vờ ngây thờ như không hề biết gì
"Tiểu ma nữ này em đừng có giả vờ như không biết gì được không?" Trần
Thiên Minh trừng mắt nhìn Chung Oánh một cái. Tên Tương Đông kia nhỏ tuổi nhưng đã có võ công như vậy chắc
chắn sư phụ của hắn cũng có võ công khá cao.
Lúc này Hà Đào đi tới đã thấy Trần Thiên Minh cùng Chung oánh ở cùng một chỗ liền kêu lên "Thiên Minh và Tiểu Oánh hai người ở trong này làm gì vậy??
"Chị Hà Đào, chị phải làm chủ cho em nha, Thiên Minh ca ca mắng em là Tiểu ma nữ đó " Chung Oánh thấyHà Đào xuất hiện giống như thấy cứu tinh liền chạy đến trước mặt Hà Đào khóc lóc ăn vạ
Chung Oánh khóc? Vừa rồi không phải đang cười sao? Như thế nào lại khóc nhanh như vậy? Trần Thiên Minh nhìn Chung Oánh khóc mà không có một giọt nước mặt nào =.=
"Trần Thiên Minh sao anh lại mắng Tiểu Oánh ? Anh đừng bắt nạt cô bé
được không?" Hà Đào vừa tức giận vừa mắng Trần Thiên Minh
"Anh bắt nạt cô bé???" Trần Thiên Minh oan ức nhìn, rõ ràng là mình bị cô bé bắt nạt mà? Cô bé còn làm cho mình
đánh nhau với học sinh
"Anh thừa nhận là được rồi, lần sau đừng như vậy, tiểu Oánh còn nhỏ nên nghịch ngợm nhưng cô bé rất đáng yêu ." Hà Đào đau lòng
vuốt đầu Chung Oánh an ủi cô bé đừng khóc nữa
Trần Thiên Minh hiện tại muốn đâm đầu tự tử, rõ ràng là mình phủ nhận mà sao thành thừa nhận rồi
. Nhưng mình là nam nhân của Hà Đào mà, sao cô lại tin tiểu Oánh như vậy T_T
"Chỉ có chị Hà Đào tốt với em thôi, anh Thiên Minh lớn rồi còn bắt nạt em" Chung Oánh ôm cổ Hà Đào thân thiết nói.
"Tiểu Oánh đừng sợ, lần sau Thiên Minh bắt nạt em cứ nói cho chị biết, chị sẽ cho hắn biết tay." Hà Đào an ủi Chung Oánh.
"Thật là tốt, lần sau em sẽ không sợ bị anh Thiên Minh khi dễ nữa ><.
Chị Hà Đào đúng là người tốt nhất trong các cô gái của anh Thiên Minh mà
." Chung Oánh cao hứng nói nàng vẫn không quên khích lệ một lần Hà Đào
để Hà Đào về sau bảo vệ mình.
Tốt nhất một cái kia cái khác cũng là tốt nhất trong đó một cái . Ai này Tiểu
ma nữ sẽ hống người vui vẻ lại sẽ ở chữ lý giấu tự thật sự là có điểm hoài
nghi nàng có phải hay không lần đầu đệ tử. Trần Thiên Minh ở trong lòng âm
thầm địa nghĩ.
Hà Đào cao hứng nói "Cái miệng nhỏ của em thật biết nịnh mà."
"Hì hì em đi nha chị Hà Đào!" Chung Oánh nói xong liền
chạy đi
"Hà Đào vừa rồi Tiểu Oánh chỉ nói đùa thôi, em đừng tin nó." Trần
Thiên Minh không muốn cô bị mắc lừa nên liền giải thích
Hà Đào vừa nghe Trần Thiên Minh nói như vậy sắc mặt liền nóng lên "Ý của
anh là em không phải cô gái tốt nhất ? Trần Thiên Minh anh thật là bại
hoại!" Hà Đào dẫm lên chân Trần Thiên minh một cái rồi đi về phòng làm việc của mình
"Ôi" Trần Thiên Minh ôm chân của mình kêu thảm. Má ơi hôm nay Hà Đào như
thế nào lại mang giày cao gót giẫm đau như vậy. Haizz, đúng là không nên đụng vào tiểu ma nữ kia mà
"Linh linh linh" di động của Trần Thiên Minh vang lên hắn vừa thấy là Tiểu Ninh
gọi tới "Bà xã cưng anh rất là nhớ em nha!" Trần Thiên Minh lời ngon
tiếng ngọt nói.
"Anh chỉ lừa em là giỏi =.=" trong điện thoại di động vang lên Tiểu Ninh cao hứng
thanh âm.
Bà xã tìm anh có việc sao?
Có phải em muốn đêm nay hai chúng mình làm gì thú vị không?" Trần Thiên Minh hưng phấn mà nói.
"Không phải, em có chuyện muốn tìm anh." Tiểu Ninh ấp a ấp úng nói.
"Chuyện gì? Anh là chồng của em mà, dù có lên núi đao hay xuống biển lửa anh đều ko ngại ." Trần Thiên Minh l vỗ bộ ngực của
mình tỏ thái độ với Tiểu Ninh
"Ngày mai là sinh nhật của mẹ em, mà mẹ lại muốn em dắt bạn trai về ra mắt." Tiểu Ninh nói ra chuyện của mình.
Trần Thiên Minh hiểu được mẹ của Tiểu Ninh muốn gặp con rể mà
Tiểu Ninh chính là lo lắng mình sẽ không tới nhà nàng.
"Không vấn đề gì,mai anh sẽ cùng em về nhà, mà em nói với mẹ là con rể rất đẹp trai nhé, chắc chắn mẹ sẽ cao hứng muốn
thấy anh lắm ) ."
"Anh đang tự khen mình đó hả" Tiểu Ninh cười . Nàng nghe được Trần Thiên Minh
khẳng đáp ứng chính mình trở về thấy mẫu thân của mình trong lòng tựu cao
hứng. Trước kia mẫu thân của mình lão nhìn Trần Thiên Minh không vừa mắt là
muốn để mẫu thân của mình thấy thấy mình cùng nàng giải thích một lần mới
được."Thiên Minh đến lúc đó nhà của ta sẽ có một vài thân uy qua ta sáng mai
sẽ mua thứ tốt ."
"Đi ngươi tựu tác chủ đi sao dù sao ngươi có khi là tiền" Trần Thiên Minh cũng
nghe Tiểu Ninh nói qua nàng mỗi tháng đều cấp mẹ của nàng ký tiền cho nên Trần
Thiên Minh cũng không lo lắng như vậy. Dù sao lý luận của hắn là nữ nhân của
mình chính mình tiêu tiền hắn chẳng phải quản chuyện này. Hơn nữa hiện tại
việc buôn bán của bọn hắn càng làm càng lớn tiền đương nhiên cũng càng ngày
càng nhiều .
Thứ hai thiên địa buổi sáng Trần Thiên Minh tựu lái xe cùng Tiểu Ninh hồi J
huyện . Tiểu Ninh gia ngay tại nhà nàng kia tiệm cơm không xa là một gian một
tầng đều lâu.
"Mẹ ta đã trở về" Tiểu Ninh vừa về tới gia tựu lớn tiếng địa kêu lên. Nàng đã
có một đoạn thời gian chưa có trở về bởi vì Trương Lệ Linh không ngừng mà mở
rộng sinh ý nàng tại m thị bận tối mày tối mặt.
"Tiểu Ninh ngươi đã trở lại." Bên trong truyền đến cao hứng thanh âm. Trần
Thiên Minh nghe qua thanh âm này là Tiểu Ninh mẹ mẹ trước kia thanh âm này lại
là lão khinh thường chính mình không thích mình cùng Tiểu Ninh lui tới.
"Mẹ hôm nay là sinh nhật của ngươi ta có thể không trở lại sao?" Tiểu Ninh
cười nói."Đúng rồi mẹ ta mang bạn trai của ta trở về cho ngươi xem xuống."
Vừa nghe Tiểu Ninh nói mang bạn trai đã trở lại Ninh mẫu ngựa trên bỏ chạy
xuất môn nhìn đi ra bên ngoài tróc hai đại gói to Trần Thiên Minh. Ninh mẫu
mặt ngựa trên thay đổi chuyện chuyển nhiều mây.
"Mẹ" Trần Thiên Minh vốn là đi theo Tiểu Ninh cùng nhau kêu "Mẹ" nhưng chứng
kiến Ninh mẫu sắc mặt không tốt hắn vội vàng đổi giọng gọi đạo "Bá mẫu."
"Là hắn? Tiểu Ninh hắn hình như là một cái lão sư?" Ninh mẫu không vui nói.
"Đúng vậy!" Tiểu Ninh cười nói. Nhìn qua mẹ của mình hay nhớ lại Trần Thiên
Minh .
"Hừ hắn tới làm gì Tiểu Ninh của ngươi cái kia họ thái học huynh đâu? Hắn tại
sao không có qua?" Ninh mẫu hỏi Tiểu Ninh.
Tiểu Ninh sắc mặt cũng thay đổi nàng tức giận đến đập mạnh chân nói "Mẹ hắn là
người xấu ngươi về sau không chỉ nói người này ta có rảnh tái cùng với ngươi
nói." Tiểu Ninh thấy hôm nay là con mẹ nó sinh nhật không muốn nói Thái Đông
Phong chết đi chuyện tình.
"Kia chính ngươi trở về là được rồi không cần tùy tiện lôi kéo một người đảm
đương bạn trai a. Tiểu Ninh ba của ngươi cùng với ta liền ngươi một cái nữ nhi
chúng ta còn trông cậy vào ngươi dưỡng lão đâu ngươi nếu theo một cái sư phụ
nghèo về sau bảo chúng ta làm sao bây giờ a?" Ninh mẫu càng nói càng thương
tâm.
Tiểu Ninh đỏ mặt nàng liều mạng địa lôi kéo con mẹ nó tay nói "Mẹ làm sao
ngươi như vậy a ngươi như vậy để cho người khác nhìn nhiều hơn ngượng ngùng
hắn hắn chích là bằng hữu của ta mà thôi qua cho ngươi chúc mừng sinh nhật."
Tiểu Ninh biết mình mụ mụ lợi thế rồi hướng Trần Thiên Minh có ý kiến chỉ có
về sau tái cùng mụ mụ giải thích.
"Vậy được rồi ngươi gọi hắn vào đi ngồi." Ninh mẫu nghe Tiểu Ninh nói như vậy
ngẫm lại cũng là hôm nay là sinh nhật của mình một hồi của mình thân uy còn
muốn qua mình không thể làm được quá phận.
"Thiên Minh ngươi mau vào đi ngồi." Tiểu Ninh thấy mụ mụ trở về phòng đi nàng
cao hứng địa kéo Trần Thiên Minh cánh tay cũng tiến gian phòng.
"Khụ khụ khụ" Ninh mẫu chứng kiến Tiểu Ninh cùng Trần Thiên Minh thân thiết bộ
dáng liều mạng địa cố ý khụ phệ.
"Mẹ ngươi không thoải mái sao? Ngươi phải chú ý thân thể không cần mở lại kia
đang lúc tiểu tiệm cơm nha về sau ta nuôi dưỡng ngươi." Tiểu Ninh lo lắng nói.
Nàng còn lấy vi mẹ của mình thật là bị bệnh.
Ninh mẫu chứng kiến Tiểu Ninh như vậy đành phải lắc đầu hồi đi phòng bếp nàng
muốn một hồi các Trần Thiên Minh đi rồi tái hảo hảo mà khuyên của mình nữ nhi.
Giống như trước cái kia thái và vân vân thật tốt bộ dạng đẹp trai lại có tiền
đây chính là tiêu chuẩn con rể mô phạm a!
Tiểu Ninh thấy Trần Thiên Minh xấu hổ địa đứng ở phòng khách nàng đem Trần
Thiên Minh trên tay gì đó lấy tới phóng ở bên cạnh sau đó mở ti vi để Trần
Thiên Minh nhìn nàng trở vê gian phòng của mình thu thập xuống.
Trần Thiên Minh thấy Ninh mẫu đối với mình ấn tượng không tốt cũng không dám
chạy đến Tiểu Ninh phòng cùng Tiểu Ninh cùng một chỗ để tránh Ninh mẫu cầm
giết gà đao tới giết chính mình. Nhìn một hồi TV nhàm chán Trần Thiên Minh
không biết làm gì tốt lắm. Sớm biết rằng như vậy chính mình trước hết để cho
Tiểu Ninh cùng mẹ của nàng câu thông xuống.
"Tỷ ta đến đây" môn ngoại truyền qua một cái phụ nữ thanh âm.
"Tiểu muội làm sao ngươi hiện tại mới đến a?" Ninh mẫu từ phòng bếp bên trong
đi ra qua đi đi ra bên ngoài đem một cái bốn mươi tả hữu tuổi phụ nữ lĩnh vào
đi. Hai người bọn họ người thân thiết địa nói chuyện.
Trần Thiên Minh nhìn cái kia Ninh mẫu tiểu muội cũng chính là Tiểu Ninh a di
cảm giác có điểm hiểu biết chính mình giống như đã gặp nhau ở nơi nào nàng
dường như nhưng mình lại nghĩ không ra.
"Chúng ta bệnh viện mấy ngày nay có điều vội đến xem bệnh người bệnh đặc biệt
nhiều ta đều vội không đến. Này không ta một lần ban tựu ngựa trên chạy tới ."
Tiểu Ninh tiểu di ngượng ngùng nói.
Tiểu di là bệnh viện Y Sinh? Trời ạ ta nhớ ra rồi! Trần Thiên Minh ở trong
lòng đột nhiên kêu lên. Hắn nhớ tới chính mình đã gặp nhau ở nơi nào Tiểu Ninh
tiểu di.