Mục lục
Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thiên Minh không khỏi nhíu mày bởi vì hắn nhớ rõ ràng, có 2 cao thủ hồi tối chắc chắn không phải người Mộc Nhật, vậy chắc là cao thủ ở trong các bang phái thuộc thành phố M rồi. Mà người ở thành phố này ít có cao thủ như vậy, đằng này lại gặp đến 2 tên, xem ra Tá Đằng Mộc đã liên kết với Ma Môn rồi.


Nghĩ đến đây, Trần Thiên Minh hỏi Hoàng Na “Hoàng đổng, còn việc gì nữa không”, bởi vì lúc này hắn rất muốn liên lạc với Chung Hướng Lượng, biết đâu hắn lại có thể phái thêm vài cao thủ nữa giúp mình bảo vệ vào buổi tối.


Hoàng Na thấy hắn chợt khẩn trương, lại nhìn thấy sự biến đổi trên sắc mặt hắn cũng biết hắn có chuyện quan trọng muốn làm. Thật ra nàng cũng không có việc gì muốn tìm hắn, chỉ không biết tình hình của hắn thế nào, cũng không tiện sang phòng hắn xem, vì thế đành gọi hắn sang đây. Hiện giờ cũng đã biết, điện thoại cũng đã đưa cho hắn, không còn việc gì nữa, vì thế đành nói “Không còn việc gì nữa, cậu bận thì cứ đi đi”


“Vậy tôi về phòng” Trần Thiên Minh vừa nói vừa đứng lên đi về phòng của mình. Về đến phòng, hắn vội vã chuyển danh bạ điện thoại sang cái điện thoại mới (cái này hình như là thay sim) rồi gọi luôn cho Chung Hướng Lượng.


“Sư huynh, anh đang ngủ à?” Trần Thiên Minh thấy Chung Hướng Lượng bắt máy liền hỏi. Vừa rồi hắn đã nhìn đồng hồ, biết đã hơn 11h, tuy nhiên đây là tình huống khẩn cấp, hắn không thể không gọi cho Chung Hướng Lượng, mặc kệ vị sư huynh kia có thể đang ôm mỹ nữ mà ngủ.


“Vẫn chưa, nếu có ngủ tôi cũng phải thức dậy nghe điện thoại của cậu. Khuya thế này mà cậu gọi tới chắc là có việc trọng yếu, nói đi, là chuyện gì thế.” Chung Hướng Lượng cười nói. Thật sự hắn cũng rất quan tâm đến nhiệm vụ này của Trần Thiên Minh, nhưng bởi vì hắn cũng tương đối bận, ngoài ra cũng vì thân phận khá đặc thù, vì thế hắn cũng chỉ có thể ngấm ngầm giúp đỡ vị sư đệ này.


“Sư huynh, em phát hiện hôm nay có vấn đề khá bất thường”. Trần Thiên Minh kể lại toàn bộ sự việc đã diễn ra, đặc biệt lưu ý tới hai cao thủ đi cùng Tá Đằng Mộc.


“Như vậy, tình hình có vẻ càng ngày càng phức tạp” Chung Hướng Lượng hỏi


“Đúng vậy, đệ cho rằng 2 tên đã giúp đỡ Tá Đằng Mộc kia chính là người của Ma Môn, tức là hắn cũng đã liên kết với bọn người Ma môn ở thành phố này” Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói.


“Có chứng cứ không?” Chung Hướng Lượng khẩn trương hỏi, nếu Tá Đằng Mộc cùng bọn Ma môn liên kết, nhiệm vụ bảo vệ của Trần Thiên Minh quả thật gặp khó khăn rồi. Mặc dù Trần Thiên Minh đã giết không ít cao thủ của Tá Đằng gia tộc, nhưng Tá Đằng Mộc vẫn còn có mấy tên ninja nữa, hơn nữa lại còn có bọn cao thủ Ma môn đứng sau, vậy thì Trần Thiên Minh gặp phiền phức lớn rồi.


“Không có bằng chứng gì, tuy nhiên theo anh thì ở thành phố M này, cao thủ cỡ Lôi Ma liệu có khoảng bao nhiêu tên?”


“Lúc tối hôm nay, ngoài Tá Đằng Mộc và tên thượng nhẫn còn có 2 tên cao thủ nữa, như vậy không là người của Ma môn thì là của ai?” Trần Thiên Minh nghĩ một lúc rồi nói tiếp.


“Thiên Minh, cậu nói cũng rất có lý, nếu như vậy, tình hình chỗ cậu rất nguy hiểm” Chung Hướng Lượng lo lắng nói.


“Đúng vậy” Trần Thiên Minh trả lời.


“Vậy cậu có cách gì giải quyết” Chung Hướng Lượng hỏi lại.


“Em đã nghĩ rồi, thực lực của bọn em bên này cũng không kém, Tiểu Tô cũng mới xuất viện, cũng đã có thể động thủ, mặt khác trong 10 vệ sĩ ban đầu của Hoàng Na cũng có 3 người có thân thủ tương đối. Vì thế, nếu sư huynh có thể điều động thêm cho em vài cao thủ nữa hỗ trợ, em có thể ứng phó được tình hình. Em cũng chỉ cần họ đến vào buổi tối thôi, ban ngày thì không cần” Trần Thiên Minh nói.


“Thiên Minh, như thế này, tôi cho thêm 2 người của huyền môn tới hỗ trợ cậu là Tiểu Hạ và Thành Mộc. Thành mộc cũng mới hạ sơn giúp đỡ tôi chiếu cố công việc, mặc dù võ công của hai người này không cao lắm nhưng nếu 2 người bọn họ cố gắng cũng có thể cầm cự được với cao thủ cỡ Lôi Ma. Nếu thực sự có chuyện, chỉ cần các cậu cố gắng trụ lại khoảng 30 phút, lập tức sẽ có cảnh sát tới hỗ trợ.” Chung Hướng Lượng nói.


“Thực ra tôi cũng không có cách nào khác, bởi vì chúng tôi đang theo một vụ lớn, cũng không có người để hỗ trợ cậu, mặt khá nếu người của An toàn cục tới giúp cậu, sẽ có người phản đối. Cũng may là tôi vẫn để tiểu Hạ rảnh rỗi, giờ cho cậu ấy tới hỗ trợ đệ vậy” Chung Hướng Lượng nói tiếp


“Được rồi, bọn họ tới đây cũng không cần phải tham gia trực bảo vệ, nếu kẻ địch không tới thì bọn họ cứ việc ngủ, ngày hôm sau lại có thể làm việc khác” Trần Thiên Minh vui vẻ nói. Tiểu Hạ nhập môn khá sớm, võ công vì thế cũng rất khá, mà Trần Thiên Minh cũng đã được chứng kiến võ công của Thành Mộc trong lần luận võ vừa rồi ở Huyền Môn, cũng rất khá. Có thêm hai người đó cũng có thể ứng phó được với 1 cao thủ như bọn đã ra tay vừa rồi.


“Tốt lắm, cậu muốn bao giờ họ tới” Chung Hướng Lượng hỏi


“Đến càng sớm càng tốt” Trần Thiên Minh trả lời


“Ngay bây giờ?” Chung Hướng Lượng hỏi lại.


“Đúng vậy, nếu bọn đó chính là người của Ma Môn, khả năng chúng sẽ lại đến tiếp một lần nữa, bọn chúng là những kẻ chuyên làm chuyện âm hiểm. Chẳng phải vừa rồi chúng đã giết hụt em sao, bọn chúng sẽ phán đoán rằng mình lơi lỏng phòng thủ vì không nghĩ rằng bọn chúng sẽ tới ngay sau đó, vì thế nên bọn chúng sẽ tới” Trần Thiên Minh nói.


“Cũng có lý, như thế này đi, tôi sẽ gọi ngay cho Tiểu Hạ, hiện tại hắn đang ở cũng chỗ với Thành Mộc, tôi sẽ bảo họ sang ngay chỗ cậu” Chung Hướng Lượng nói. “Mặt khác, cậu cũng phải tận lực mà hạ thủ bọn chúng, giết được càng nhiều tên, nhiệm vụ bảo vệ của cậu càng dễ dàng hơn”


“Em biết rồi, cảm ơn sư huynh, chuyện kia cứ quyết định như vậy đi, giờ em phải xuống gặp bọn A Quốc để nhắc nhở họ cẩn thận hơn” Trần Thiên Minh nói xong liền cắt máy. Sau đó hắn lại thông qua tai nghe gọi Lâm Quốc, thông báo cho hắn biết tình hình của đối phương, yêu cầu mọi người phải giữ vững tinh thần.


Sau đó chờ tiểu Hạ và Thành Mộc, hắn bố trí cả hai ở cùng một địa điểm.


1 giờ sáng, một nhóm người bịt mặt xuất hiện trong màn đêm đen tối, vừa chăm chú quan sát biệt thự của Hoàng Na, vừa nhỏ giọng thảo luận.


“Đại Vĩ, chúng ta vừa phục kích bọn chúng, chẳng lẽ bọn chúng không bị tổn thương gì sao?” Phong Ma đứng cạnh Diệp Đại Vĩ hỏi nhỏ. Vừa rồi, khi bọn Diệp Đại Vĩ phục kích thất bại trở về liền chuẩn bị nhân thủ tập kích tới biệt thự của Hoàng Na, có thể giết ngay nàng thì càng tốt. Vì Ma Vương hiện nay đang trong thời kỳ bế quan luyện công đến giai đoạn quan trọng, giao toàn quyền quyết định Diệp Đại Vĩ, bởi vậy, Phong Ma dù không muốn cũng không dám chống lại Diệp Đại Vĩ.


“Phong sư thúc, vừa rồi bọn ta giết hụt Trần Thiên Minh, bọn chúng sẽ không nghĩ chúng ta lại tới tiếp, nhất định sẽ lơi lỏng việc cảnh giác, giờ chúng ta lại tới đánh lén, nhất định sẽ thành công.” Diệp Đại Vĩ cười gian xảo nói. Tốt nhất là Trần Thiên Minh chưa kịp đưa Hoàng Lăng trở về, chỉ có Hoàng Na ở đây, nếu không có Trần Thiên Minh bảo vệ thì chúng ta hoàn toàn có thể dễ dàng khống chế bọn cận vệ khác.


“Phong sư thúc, hay là cứ theo lời Đại Vĩ đi, việc này cứ để hắn phụ trách, hắn nói sao chúng ta cứ thế mà làm” Phương Thúy Ngọc ở phía sau cũng chen vào nói. Từ lần được Diệp Đại Vĩ cứu mạng, cách nhìn của nàng đối với hắn cũng thay đổi không ít, mặt khác, trong thời gian này, hắn xử lý mọi việc của Ma Môn cũng rất gọn gàng, vì vậy mà đối với hắn, nàng không chỉ cảm kích mà cũng thầm khâm phục. Với hành động chu đáo chặt chẽ của Diệp Đại Vĩ, ngoại trừ người anh Phương Thiên Ngọc, kẻ nàng thật sự bội phục chính là hắn. Trước đây, Thái Đông Phong cũng khá được việc, nhưng con người hắn rất cao ngạo, không có vẻ khiêm tốn như Diệp Đại Vĩ.


Phong Ma nghe Phương Thúy Ngọc nói vậy cũng không mở miệng nói lại nữa. Phong Ma đã như vậy, tự nhiên Vân Ma cũng không nói gì, dù sao Vân Ma cũng còn đứng sau Phong Ma trong Ma Môn.


“Đại Vĩ, nói xem nào, giờ chúng ta làm thế nào” Tá Đằng Mộc sốt ruột hỏi, hắn chỉ mong có thể mau chóng giết được Hoàng Na, làm cho gia tộc mình sẽ có thể ký hợp đồng với tập đoàn Âu Minh, như vậy, khi hắn trở về, nhất định phụ thân hắn sẽ có khen thưởng. Hiện tại trong Tá Đằng gia tộc, có tới 18 người có thể tiếp nhận chức tộc trưởng, mặc dù hiện tại cha hắn chính là tộc trưởng nhưng cũng không thể phá luật truyền cho con trai, giả sử có thể phá luật thì trên hắn cũng còn có một người anh nữa, vì thế hắn nhất định phải lập được công lớn, như vậy mới có thêm cơ hội tranh giành chức tộc trưởng.


“Chúng ta tạm thời phân công thế này, nếu có Trần Thiên Minh ở đây, tôi, Phong sư thúc cùng với Tá Đằng thiếu gia đánh với hắn, còn Thúy ngọc sư tỷ, Vân sư thúc và những người khác sẽ đối phó với bọn thủ hạ của Trần Thiên Minh, nếu Trần Thiên Minh không ở đây, như vậy thì càng dễ dàng rồi. Chúng ta sẽ làm cho bọn chúng trở tay không kịp, hắc hắc, bọn chúng sẽ không nghĩ tới việc sau khi chúng ta thất bại lần trước sẽ quay lại ngay để đánh lén” Diệp Đại Vĩ cười âm hiểm.


Lúc này, bọn chúng có tổng cộng trên 20 người, tất cả đều là cao thủ, Tá Đằng Mộc cũng đưa toàn bộ bọn ninja tới đây, cho nên lát nữa nhất định có thể giết chết bọn người Trần Thiên Minh. Bất quá, Diệp Đại Vĩ cũng không ngờ rằng võ công của bọn bảo tiêu của Hoàng Na cũng không tệ, lại càng không thể ngờ rằng buổi tối lại có tiểu Hạ cùng Thành Mộc ở đây hỗ trợ.


“Hiện tại có thể xuất phát chưa” Tá Đằng Mộc có phần hấp tấp.


“Chờ một chút, để xem bọn chúng bố trí thế nào đã”, Diệp Đại Vĩ lắc đầu nói. “Tôi đã được cha nuôi cho biết, nếu có sự việc xảy ra, một đội cảnh sát sẽ đến đây trong 30 phút, bởi vậy tôi đã cho bọn thủ hạ thi triển một số thủ đoạn, rải một ít chướng ngại vật làm thủng lốp xe của chúng, dù cho bọn chúng có thể vượt qua các chướng ngại vật cũng phải đổi xe, muốn đến được đây cũng phải mất ít nhất 1 giờ. Vì vậy, chúng ta có 1 tiếng đồng hồ để giải quyết bọn Trần Thiên Minh”. Lần này, Diệp Đại Vĩ đã tìm Thái Cơ hỗ trợ, hắn muốn thông qua mối quan hệ của Thái Cơ để tìm hiểu thông tin về Hoàng Na, thật bất ngờ lại thu thêm được các thông tin về đội cảnh sát kia.


“Vẫn là Đại Vĩ nghĩ chu đáo” Vân Ma gật đầu tán thưởng nói.


Diệp Đại Vĩ cười cười, tiếp tục nói “Vừa rồi mọi người đã xem qua sơ đồ bố trí của biệt thự này, ở đây có hệ thống giám sát, nhưng chúng ta cũng không sợ, đến lúc hành động, mọi người cùng lao lên là được, dù sao cũng bị chúng phát hiện, vì thế nên chúng ta sẽ trực diện tấn công, không cần lén lút, tranh thủ thời gian mà giết bọn chúng. Tầng lầu kia chắc là phòng ở của Hoàng Na, chúng ta cứ hướng vào đó mà tấn công”


“Biết rồi, chúng ta cứ thế mà làm” bọn Phương Thúy Ngọc gật đầu nói.


“Được rồi, chúng ta đối chiếu thời gian đi, một hồi sẽ từ bốn phía Đông, Tây, Nam, Bắc đồng thời xông vào. Tôi, Phong sư thúc, Đằng thiếu gia một tổ, Thúy Ngọc sư tỷ mang theo mấy người một tổ, Vân sư thúc mang theo mấy người nữa làm một tổ, thượng nhẫn mang theo toàn bộ ninja một tổ, hiệu lệnh phát ra chúng ta đồng thời công kích. Tổ của tôi sẽ phụ trách việc xông lên tầng lầu, ba tổ còn lại phụ trách ở phía ngoài, mau chóng giết chết đối thủ rồi hỗ trợ cho các tổ khác, mọi người phải tận dụng 1 tiếng đồng hồ này để giết hết toàn bộ bọn chúng” Diệp Đại Vĩ nghiêm mặt nói. Lúc này bọn chúng cũng đã phải dùng tới bọn người Hoa Hắc Bang ở khu vực lân cận để thu hút sự chú ý của cảnh sát, thuận tiện cho lần hành động này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK