“ Thực sự rất xin lỗi, tiền để giặt sạch áo vest, tôi có thể đền cho anh.”
Tô Lê ngước nhìn đối phương, cũng rất là có thành ý, cô lấy từ trong túi của mình ra một túi khan ướt và đưa cho đối phương.
Đối phương rút một tờ để lau, nhẹ nhàng nói: “không phải lo, không phải là chuyện gì to tát cả.” Ngữ điệu anh ta nhu hòa, nhìn ra vẻ rất dễ tính. Tô Lê nhìn anh, ngẩn ngơ một lúc, hóa ra là Lục Tử Thần đại thiếu gia nhà họ Lục, chính là chồng sắp cưới của Giang Tiểu Ngữ.
Lục Tử Thần nhìn cô, nói: “Cô không sao chứ?”
Chân Tô Lê cảm giác có chút đau, cử động không được thoải mái sau đó nói: “chân tôi bị đau rồi, không cử động được, anh có thể dìu tôi một chút được không?” Cô không hề cảm thấy cứng mồm mạnh miệng là một chuyện tốt, đó chỉ làm cho bản thân chịu thiệt thòi thôi.
Nhưng mà Lục Tử Thần cũng không có ý từ chối, dìu cô và nói: “tôi dìu cô qua bệnh viện bên đó kiểm tra xem sao nhé?”
Tô Lê gật gật đầu.
Lục Tử Thần dìu cô qua bệnh viện phía bên kia, nhưng cũng không biết vừa rồi có phải do liên quan đến thời tiết lạnh hay không, một lúc không cảm thấy đau đớn gì, nhưng mà khi cô ngồi xuống, từng trận đau một mới khiến cô nhận ra rằng tình trạng chân cô bị bong gân nghiêm trọng hơn cô tưởng rất nhiều.
Bác sĩ kiểm tra cho cô, nói: “ không sao, bong gân cũng không nghiêm trọng lắm, về nhà chườm nóng mấy ngày thì sẽ không vấn đề gì nữa.”
Tô Lê gật gật đầu, cô tự chà chà chỗ đau của mình.
Lục Tử Thần bên cạnh nhìn cô, nói: “ có cần tôi giúp cô gọi xe đưa cô về nhà hay không?”
Tô Lê ngước nhìn anh, cười nói: “ không cần phiền anh vậy đâu, tôi đang chờ người.”
Sau đó cô liền trực tiếp đi luôn đôi giày cao gót kia lên.
Lục Tử Thần nhìn thấy thế không tránh khỏi bật cười, nói: “ Chân của cô đã bị bong gân rồi, cô vẫn chắc chắn muốn tiếp tục đi đôi giày cao gót này sao?”
Giày cao gót của Tô Lê quả thực rất cao, nếu không khi nãy cũng không tới mức bị ngã bong gân.
“Đương nhiên rồi.” Tô Lê đi giày cao gót vào xong liền bám tay anh đứng dậy, nhìn anh cười cười nói: “ Nếu không như vậy thì sẽ không xinh đẹp nữa.”
Lục Tử Thần nghe xong, trầm ngâm một lúc, sau đó không khỏi phát ra tiếng cười lớn, “ Quả đúng như vậy, cô đi đôi giày cao gót này, thật sự rất là đẹp.”
“ Cảm ơn Lục tiên sinh đã khen.” Tô Lê không hề cảm thấy mình được người khác khen ngợi.
Lục Tử Thần nhìn cô, đôi mắt dường như lóe lên một tia sáng, nhưng cũng chỉ được một lúc, anh hơi nhíu mày, “ cô biết tôi sao?”
Tô Lê cười nói: “đương nhiên rồi, Lục tiên sinh đây là một luật sư nổi tiếng bậc nhất ở thành phố Yên Thành này, dường như chưa thua kiện bao giờ, anh đã tham gia rất nhiều buổi phỏng vấn chuyên môn, đương nhiên là tôi cũng biết chứ.”
“ Thế à.” Lục Tử Thần gật gật đầu, cười nói: “ cảm giác giống như là người nổi tiếng vậy, cũng không tồi nhỉ.”
Tô Lê chỉ cười, không nói gì cả. Lúc này, chuông điện thoại của Tô Lê kêu, cô nghe điện thoại, đối phương là Giang Thần Hy.
“Đi rồi?” Giang Thần Hy cho rằng Tô Lê lại không nói không rằng một tiếng nào mà bỏ đi rồi.
Tô Lê cười nói: “ Chân em bị bong gân, em đang ở khoa chỉnh hình.
Lục Tử Thần nhìn cô hỏi: “Người cô chờ tới rồi sao?”
Tô Lê lắc lắc điện thoại, nói: “ đúng vậy, chồng sắp cưới của tôi.”
Lục Tử Thần không nói gì, ngay sau đó Giang Thần Hy xuất hiện ở trước mặt của Tô Lê.
Lục Tử Thần gặp Giang Thần Hy, không chỉ nhẹ nhẹ nhướn mày, “hóa ra là Giang thiếu gia. Trùng hợp quá nhỉ?”
“Không trùng hợp đâu, tôi đến thăm Tiểu Ngữ.” Giang Thần Hy nhẹ nhàng nói.
Lục Tử Thần nhìn về hướng Tô Lê, “ Hóa ra cô là vợ sắp cưới của Giang thiếu gia à.”
Tô Lê cười nói: “ đúng vậy, tôi tên là Tô Lê, hôm nay cảm ơn Lục tiên sinh đã ra tay cứu giúp.”
“ Quá lời rồi.” Lục Tử Thần nói.