Lục Tử Thần nhìn cô trầm giọng nói: “ Anh là luật sư, đây là trách nhiệm của Anh.”
Giang Tiểu Ngữ ánh mắt trùng xuống trầm ngâm không nói gì, rồi từ từ nghiêng người ôm lấy cánh tay người bên cạnh: “ Nhưng mà là do anh tự đi tìm chị ta, nếu như không phải anh tìm chị ta thì đã không xảy ra chuyện như thế này.”
Lục Tử Thần nhẹ đẩy chiếc kính trên sống mũi, sự ôn nhu của anh ta rất dễ hấp dẫn người khác, so với Giang Thần Hy mà nói quả thực là hai thái cực.
Anh nhìn cô điềm đạm nói: “ Tiểu Ngữ, từ trước đến nay em luôn là người hiểu chuyện, nhưng sự việc lần này, là em cố tình làm khó Tô Lê. Em nghĩ Giang Thần Hy không nhìn ra hay sao? Trên danh nghĩa là luật sư đại diện của Tô Lê, anh hy vọng sự việc lần này không nên làm ầm ĩ. Kết quả cuối cùng có thể nhìn thấy rất rõ rồi. Tuy rằng Giang Thần Hy vẫn luôn bảo vệ em, nhưng nếu sự việc lần này thật sự công khai chân tướng, em nghĩ xem, Giang Thần Hy sẽ bảo vệ em hay sẽ bảo vệ bộ mặt cả tập đoàn Giang Thị chứ? Hắn ta là người như thế nào em hiểu rõ hơn anh.” Vừa dứt lời, anh dừng lại một lát hít một hơi sâu rồi nói tiếp: “ Trên danh nghĩa chồng sắp cưới của em, anh hy vọng em nên nhanh chóng xin lỗi Tô Lê, tránh sự việc đi quá xa, đến cuối cùng người chịu thiệt thòi lại chính là em. Tiểu Ngữ, trong tưởng tượng của anh, em là một người biết phải trái đúng sai, rất hiểu chuyện, nhưng thực sự lần này em hơi quá đáng rồi đấy.”
Giang Tiểu Ngữ mím chặt môi, trầm ngâm không nói gì.
Lục Tử Thần nhìn đồng hồ rồi nói: “ Thôi được rồi, cũng đến giờ rồi, anh phải đến văn phòng, tối nay không cần phải đợi anh, anh với thầy ra ngoài có việc, có lẽ sẽ về hơi muộn.”
Nói rồi, Lục Tử Thần rời đi.
Giang Tiểu Ngữ nhìn Lục Tử Thần rời đi, nghiến răng, hận đến nổi nắm chặt lòng bàn tay.
Giang Tiểu Ngữ và Lục Tử Thần đã đính hôn hơn một năm rồi, nhưng hai người bọn họ rất khách sáo, lại có phần lạnh nhạt.
Tuy là bọn họ sống cùng nhau, nhưng trước giờ chưa từng ở chung phòng, vả lại dự tính kết hôn của họ thật sự rất xa vời.
Cũng bởi vì như vậy, mà Giang Tiểu Ngữ thường nghe được những lời đàm tiếu ở Giang gia, vì suy cho cùng cô không phải là cháu đích tôn của bà cả nhà họ Giang. Vả lại cuộc hôn nhân của bọn họ cũng chỉ vì lợi ích hai bên, Lục gia thật ra cũng chẳng vừa lòng với đứa con dâu tương lai này.
Buổi trưa, Tô Lê nhận được điện thoại của Lục Tử Thần hẹn cô cùng đi ăn.
Bọn họ hẹn ở một nhà hàng, Tô Lê gọi những món đắt nhất trong thực đơn.
Lục Tử Thần nhìn cô cười rồi nói: “ Tại sao không gọi những món bên này?”
“ Bởi vì không phải đắt nhất.” Cô trả lời dứt khoát.
Lục Tử Thần có vẻ thích thú, chắc là do nghe được câu trả lời thú vị như vậy, nhưng cũng vì cô đặc biệt nên Lục Tử Thần mới hiếu kỳ với người phụ nữ này.
“ Sao rồi? Lục thiếu gia vừa nãy ở đầu dây bên kia nói, vợ sắp cưới của anh đồng ý hủy kiện?” Tô Lê vừa ăn một miếng bít tết vừa nói.
Lục Tử Thần “ Ừ” một tiếng rồi nói: “ Có điều cô ấy không chịu đứng trước mặt cô xin lỗi, nên tôi cần phải xem thái độ của cô như thế nào.”
Tô Lê nhìn anh ta cười rồi nói: “ Không biết Lục thiếu gia lúc này đang nói chuyện với tôi với tư cách là luật sư đại diện của tôi hay là chồng sắp cưới của Giang tiểu thư?”
Lục Tử Thần khẽ cười rồi đáp: “ Tôi hy vọng giữa chúng ta đừng nên liên quan đến người thứ ba, vì thế trên danh nghĩa là bạn bè cũng như luật sư, cô thấy thế nào?”
Tô Lê khẽ nhướng mày, cười đáp: “ Được thôi, không biết Lục thiếu gia có ý kiến gì không?”
Lục Tử Thần nhìn cô nhếch miệng cười: “ Nếu như trên danh nghĩa luật sư đại điện, tôi tất nhiên hy vọng dành phần lợi về cho thân chủ của mình rồi, nếu như cô muốn kiện ngược lại đối phương, tôi cũng có thể giúp cô chuẩn bị cáo trạng.”
“ Có thể như thế sao?” Tô Lê nhìn anh ta cười.
Lục Tử Thần nhướng mày gật đầu cười: “ Tất nhiên rồi.”
“ Vậy còn trên danh nghĩa bạn bè thì sẽ như thế nào?” Tô Lê quay sang nhìn anh ta hiếu kỳ.
Lục Tử Thần khẽ cười đáp: “ Kiện chứ sao, bị oan rồi còn bị người khác chơi khăm, không xả nổi giận này làm sao được, cô nói xem có phải không?”
Tô Lê nghe xong phá lên cười: “ Nói rất hay, tôi thích nghe câu này.”
…….
Ở văn phòng chủ tịch tập đoàn Giang Thị, Giang Thần Hy ký tên vào một bản hợp đồng, thư ký nói: “ Chủ tịch, đại tiểu thư vừa gọi điên hỏi rằng trưa nay chủ tịch có thời gian cùng ăn cơm chung không ạ?”
“ Không có.” Anh điềm đạm nói: “ Thay tôi nói với nó, hôm nay tôi rất bận.”
Thư ký biết rõ ông chủ của mình rất yêu thương người em gái này, nên khi anh nói ra lời này, cô có phần ngạc nhiên.
Ở kế bên, Lục Cảnh Niên bắt chéo chân chơi điện tử cười nói: “ Tôi nói Giang đại thiếu gia, nghe cậu nói có vẻ không được vui cho lắm, chị dâu tương lai của tôi không phải trước giờ vẫn được cậu yêu thương hay sao, hôm nay làm sao vậy, không thích nữa rồi ư?”
Giang Thần Hy điềm đạm nói: “ Lần này nó quá đáng lắm rồi, tôi không nói lần thứ hai, nếu như nó không nghe lời, hậu quả để tự nó gánh.”
Lục Cảnh Niên tiếp lời: “ Tôi nói này, cậu đây là đang bảo vệ con tiểu hồ ly nhà cậu rồi.”
Giang Thần Hy nhìn cậu ta nhưng không nói gì.
“ Có điều tôi nghe nói chị dâu tương lai của tôi sắp hủy kiện rồi, nhưng Giang thiếu phu nhân thì lại kiện ngược lại chị dâu” nói rồi cậu ta khẽ cười rồi nói tiếp: “ Cậu nói xem, bộ phim này có phải vẫn còn phần tiếp theo nữa hay không, đến lúc đó tôi xem cậu sẽ giúp ai, một bên là vợ mới cưới, danh chính ngôn thuận gả cho cậu- Giang thiếu phu nhân, còn một bên là cô em gái cậu yêu thương, cũng là người mà người phụ nữ cậu yêu thương nhờ cậy cậu chăm sóc. Chà chà chà, Giang đại thiếu gia, cậu sắp thành người đứng đầu tổ dân phố rồi đấy, hey hey, chỉ nghĩ thôi mà đã thấy thú vị rồi.
Vị thiếu gia Lục Cảnh Niên này, với dáng vẻ trông mong thiên hạ đại loạn, thật sự rất khó xử làm sao.
Giang Thần Hy điềm đạm nói: “ Cậu tưởng rằng tôi sẽ khó xử giữa Tô Lê và Tiểu Ngữ ư?”
“ Ồ, không phải sao?” Lục Cảnh Niên nghe xong có chút ngạc nhiên: “ Tôi tưởng hai ngày nay cậu vì chuyện giữa hai người phụ nữ này mà mệt não cơ đấy, sáng nay cậu còn hẹn gặp anh tôi, không phải vì người phụ nữ của các cậu mà gặp nhau thương lượng hay sao?”
Giang Thần Hy nhìn cậu ta một cách khinh khỉnh, điềm đạm đáp: “ Tôi với Lục Tử Thần gặp nhau là bàn về chuyện công ty và việc ký hợp đồng của tập đoàn.” Nói rồi anh nhếch miệng tiếp tục nói: “ Hơn nữa, Tô Lê là một người có thù ắt sẽ báo, cô ấy hoàn toàn không giống Giang Tiểu Ngữ, nhưng tôi đã ở bên cô ấy được ba năm, tính cách cô ấy tôi cũng hiểu được phần nào, cô ấy tuyệt đối không phải là người vì một chuyện nhỏ nhặt mà tính toán, so đo. Việc này từ đầu đến cuối đều do mình Tiểu Ngữ nghiêm trọng hóa, tính cách của Tiểu Ngữ cậu cũng hiểu rõ còn gì, cô ấy quá để tâm tới người khác nói gì, người khác nhìn vào ra sao, cũng có thể do hoàn cảnh nên Tiểu Ngữ mới có tính cách như vậy. Thật ra về phần Tô Lê, cô ấy căn bản không quá để tâm, người cô ấy giận là tôi, việc này cũng là do tôi giải quyết không ổn thỏa, vì vậy nếu cô ấy muốn cứ để cô ấy kiện, để cô ấy trút giận, một người phụ nữ mà không có chút nóng nảy nào thì chẳng hề có sứt hấp dẫn.”
“ Cậu không sợ cô ấy làm ầm lên mà không chịu thôi.” Lục Cảnh Niên nói.
“ Không đâu, cô ấy sẽ biết chừng mực.” Giang Thần Hy cười rồi nói.
“ Thật sao?” Lục Cảnh Niên không dám tin nhìn anh.
Giang Thần Hy nhìn cậu ta chỉ khẽ cười nhưng không nói gì nữa.
Đây cũng chính là sự cuốn hút của Tô Lê, cô là một người phụ nữ thông minh, cô hiểu lúc nào thích hợp dừng lại. Việc này chỉ e là đã nằm gọn trong lòng bàn tay của cô từ trước rồi, từ đầu cô đã nắm được nhược điểm tự ty của Tiểu Ngữ và phương tiện truyền thông. Một khi truyền thông làm ầm ĩ, Giang Tiểu Ngữ tự khắc hoang mang, cô ta không thích bị soi mói, thậm chí, với những cảm giác như vậy, nếu thêm áp lực, Giang Tiểu Ngữ tự động sẽ rút lui, vì vậy cô mới không kiêng nể gì cả, kết quả cô mong muốn là Giang Tiểu Ngữ phải cúi đầu trước cô, thì cô đã hả giận rồi.
Giang Thần Hy châm điếu thuốc, rít một hơi, thật ta ban đầu, anh không hề để ý đến, nhưng cho đến khi cô tìm đến Lục Tử Thần làm luật sư đại diện, thì Lúc đó anh mới ý thức được, cô không hề giống những người phụ nữ khác. Nếu như việc này xảy ra với người phụ nữ khác, chắc hẳn kết quả sẽ ngược lại, và đương nhiên là do Giang Tiểu Ngữ quá xem nhẹ cô rồi.
Giang Thần Hy thở ra khói, đôi mắt bị khói thuốc làm cho nheo đi càng nheo lại, miệng hơi nhếch lên, để lộ một nụ cười thoáng qua.
Người phụ nữ này, càng lúc càng khiến anh tò mò, cô có một sức hấp dẫn mà khiến ai cũng muốn tìm hiểu, không chỉ đơn giản là muốn qua đêm với cô…. Đã là nửa đêm, Giang Thần hy trở về nhà từ một bữa tiệc, vì là một khách hàng quan trọng, anh uống nhiều một chút.
Anh đẩy cửa trong cơn say, cứ tưởng sẽ là một màu đen xám xịt.
Chỉ là không ngờ, phòng khách vẫn còn sáng đèn.
Thật ra anh không có thói quen đó, cũng không ngờ rằng, có người lại mở đèn đợi anh trở về.
Anh đứng ngay lối vào, đứng ở góc tối càng nhìn thấy rõ người phụ nữ đang nằm ở sofa phòng khách.
Ti vi vẫn còn bật, cô đã ngủ thiếp đi trên sofa rồi.
Giang Thần Hy tiếp tục đi đến, nhìn người phụ nữ đã ngủ say trước mặt, cô mặc một chiếc váy ngủ màu hồng gợi cảm, tuy là váy hai dây nhưng cái nơ bướm trên váy làm lộ ra vẻ đẹp của một người con gái.
Anh cúi nhìn, khẽ cúi xuống hôn lên môi cô.
Anh sát lại gần cô, Tô Lê liền tỉnh giấc, cô hoàn toàn không kháng cự được sự tấn công của anh, hòa lẫn với mùi rượu trên người anh, cô cũng đáp lại anh.
Có điều đến giây phút mấu chốt, cô lại làm mất đi khoái cảm của Giang Thần Hy, hai tay cô ôm lấy cổ anh, Trong mắt cô lộ ra vài phần quyến rũ: “ Anh cuối cùng cũng về rồi.”
“ Đợi tôi?” Giang Thần Hy trầm giọng hỏi.
Tô Lê chớp chớp mắt, gật đầu nói: “ Đương nhiên rồi, em là vợ của anh, đợi anh về là điều nên làm mà phải không?