Tiếng xe ngựa lộc cộc chạy ra khỏi thành. Trong xe ngực, Trần Lạc tự cảm thán rằng hai ngày này hắn thật sự quá thuận buồn xuôi gió. Hắn cứ tưởng rằng tờ báo mới này phải vất vả tới ba bốn tháng mới giải quyết xong, ai ngờ mọi chuyện lại dễ dàng như thế. Chẳng lẽ đây là do vận số của hắn quá may mắn sao? Vậy nên mới khiến cho thiên địa đều ra sức... À, thôi, nửa câu sau chẳng may mắn gì, không nên nói ra miệng. Nghĩ đến đây, bỗng nhiên Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.