“Tổng giám đốc Mộ, Tiểu Mạch không phải là người phụ nữ anh muốn chơi là có thể chơi”
“Đúng là như thế, thế nên tôi động lòng rồi” Mộ Bắc Ngật nhìn Nam Thần An, khóe miệng nhếch lên, lãnh đạm vứt lại một câu, lúc sắc mặt Nam Thần An tối sầm đi, anh bước qua người anh ta đi về.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Có điều mới đi được vài bước, Mộ Bắc Ngật từ từ dừng lại, “Cô ấy cũng thích tôi”
Chỉ ngắn gọn năm chữ, nhưng lại là đả kích vô cùng lớn đối với Nam Thần An.
Buổi sáng ngày hôm sau, Cố Tiểu Mạch miễn cưỡng tìm bộ đồ công sở hồi ở Anh để đến Mộ Thị, cô không phải nhân viên của Mộ Thị, bỗng nhiên xuất hiện ở đây có chút kỳ lạ…
Nhân viên lễ tân đã từng gặp Cố Tiểu Mạch nên vẫn nhớ mặt, thấy cô bước đến, cô ta lập tức chào hỏi, “Hi, cô Cố, cô lại đến rồi”
Cố Tiểu Mạch bước đến quầy lễ tân, cười nhẹ một cái, cô chỉnh lại quần áo, nhân viên lễ tân nhìn thấy quần áo hôm nay Cố Tiểu Mạch mặc, cô ta nhìn một cái, “Cô Cố, sao hôm nay cô lại mặc đồ công sở đến Mộ Thị thế, lần này là..”
“Bây giờ tôi là trợ lý đời sống của Tổng giám đốc Mộ”
Cố Tiểu Mạch vừa nói xong, lễ tân vô cùng kinh ngạc, sững sờ đứng yên tại chỗ.
Người bên cạnh nghe xong những lời Cố Tiểu Mạch nói, bàn tay cầm cốc trà bỗng run run, nước bên trong đổ ra bàn.
Cố Tiểu Mạch xoa đầu, “Sao thế?”
“Cô Cố, cô đang đùa với chúng tôi sao? Tổng giám đốc Mộ của chúng tôi chưa bao giờ tuyển trợ lý là nữ”
“Á?
Cố Tiểu Mạch không dám tin, cô chớp chớp mắt, chưa bao giờ tuyển nữ trợ lý?
Lúc đi lên tầng cao nhất, cô không ngừng suy nghĩ, lúc bước ra khỏi thang máy, cô cứ cúi đầu mà đi.
Không ngờ đâm phải Dịch Bách, đầu Cố Tiểu Mạch đập vào ngực Dịch Bách, Dịch Bách không vạm vỡ như cô nghĩ, bị Cố Tiểu Mạch đập vào bỗng lùi lại phía sau.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Cố Tiểu Mạch đi giày cao gót, dáng dấp chỗ nào ra chỗ đấy, cô khó khăn lắm mới đứng vững được, Dịch Bách thấy vậy, vội vàng đưa tay đỡ cô, đợi sau khi Cố Tiểu Mạch đứng vững, cậu ta lập tức rút tay lại.
Nhưng cảnh tưởng này đã lọt vào mắt của Mộ Bắc Ngật, anh đút tay vào túi, ánh mắt lạnh lùng nhìn tất cả mọi thứ xảy ra trước mắt, phẫn nộ trào dâng.
Dịch Bách nhìn bộ trang phục Cố Tiểu Mạch đang mặc, sừng sờ, “Cô Cố, cô thật sự là trợ lý đời sống của Sếp sao?”
Cố Tiểu Mạch gật đầu, sau khi đứng vững, cô nhìn thấy Mộ Bắc Ngật đứng ở phía sau, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sâu thảm không nhìn thấy đáy không biết chất chứa điều gì, nhất thời khiến toàn thân Cố Tiểu Mạch run rẩy.
Dịch Bách quay người nhìn, chạm phải ánh mắt của Mộ Bắc Ngật, Dịch Bách ho một tiếng, gãi đầu gãi tai, “Em chợt nhớ ra, em vẫn còn có chuyện chưa làm xong, Sếp, em đi trước đây ạ”
Dịch Bách vội vàng rời đi, chỉ còn lại Mộ Bắc Ngật và Cố Tiểu Mạch.
Cố Tiểu Mạch bước đến chỗ Mộ Bắc Ngật, hiển nhiên là cao hơn bình thường, đến cằm của Mộ Bắc Ngật.
Cố Tiểu Mạch ăn mặc chỉnh tề, Mộ Bắc Ngật lên tiếng đánh giá, “Thái độ rất tốt”
“Mộ Bắc Ngật, vừa nấy tôi nghe lễ tân nói, Tổng giám đốc Mộ chưa bao giờ tuyển nữ trợ lý đời sống, vậy anh tuyển tôi làm gì? Chẳng có lẽ là vì muốn hành hạ tôi, báo thù cho Cố Lan Tâm?”
Cố Tiểu Mạch mãi mãi không biết được tâm tư của Mộ Bắc Ngật, cô luôn có cái nhìn sai lệch về anh.
Mộ Bắc Ngật lạnh lùng hơn, khóe miệng nhếch lên, “Cô nghĩ thế nào cũng được”
“Nếu đã không thích có nữ trợ lý như vậy, tôi e rằng tôi sẽ khiến anh càng không thích, anh có thể đuổi tôi bất cứ lúc nào” Cố Tiểu Mạch trả lời.
Bàn tay đút trong túi bỗng nắm chặt lại, đến ánh mắt nhìn Cố Tiểu Mạch cũng có chút lạnh lùng và khiếp sợ, cô rất có tiềm năng khiến người khác tức muốn chết!
Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên giơ tay ra, nắm lấy cổ tay Cố Tiểu Mạch kéo cô đến phòng làm việc của Tổng giám đốc.
Cố Tiểu Mạch lảo đảo, miễn cưỡng đi theo Mộ Bắc Ngật, cô vừa bước vào bên trong phòng làm việc, Mộ Bắc Ngật liền đóng sập cửa lại.
Sau đó, cô thấy vai mình nặng trïu, Mộ Bắc Ngật ép cô đến sát cửa, Cố Tiểu Mạch trượt chân một cái, Mộ Bắc Ngật vội vàng ôm lấy eo cô.
Cố Tiểu Mạch kinh ngạc hét lên, dựa vào Mộ Bắc Ngật một lúc mới đứng vững.