Có Tiểu Mạch làm sao có thể phản kháng nên chỉ có thể đi cùng anh đền câu lạc bộ!
Khi chiếc xe Rolls-Royce dừng ở lối vào câu lạc bộ, Có Tiểu Mạch vừa bước xuống xe thì liền nhìn tháy tên của câu lạc bộ, cô có chút kinh ngạc, đây không phải là câu lạc bộ mà người chủ bài đăng đó đã nhắc đến sao?
Định mệnh thực sự không phải là một sự tình cờ bình thường.
Không biết trong lòng đang có sự tư lợi không mà Có Tiểu Mạch vẫn thật sự muốn biết, cô thiên kim nhà giàu ăn vụng chùi mép đó rốt cuộc có phải là Có Lan Tâm!
Đến nỗi ngay khi Có Tiểu Mạch đi bên cạnh Mộ Bắc Ngật vào trong câu lạc bộ cũng không thể che giấu ánh mắt của mình, nhìn ngó xung quanh, tìm kiếm “mục tiêu bị nghỉ ngờ!”
Dịch Bách đi phía sau, sau khi nghe thấy lời của Mộ Bắc Ngật thì suýt nữa đã bật cười thành tiếng.
“Nhìn lung tung đi đâu vậy, họ có thể đẹp hơn tôi không?”
Rốt cuộc không ai có thể tin được, câu nói này phát ra từ miệng của giám đốc Một!
Có Tiểu Mạch lập tức tỉnh táo lại, liếc nhìn anh một cái, “Giám đốc Mộ, anh tự hạ tháp mình để so với họ à?”
Một trả một, Có Tiểu Mạch đi theo Mộ Bắc Ngật đến một căn phòng, là do Mộ Bắc Ngật đã đặt.
Có Tiểu Mạch mơ hồ biết rằng trong một dự án của Mộ Bắc Ngật đã xảy ra chút vấn đề, cô ngồi thẳng người và hỏi trong tiềm thức, “Giám đốc mộ, anh có cần tôi làm gì đó không?
Mộ Bắc Ngật hơi dựa vào ghế sô pha phía, cảm xúc âm u đến mức không nhìn ra được cảm xúc lúc này, “Không cần.”
“Vậy chút nữa thì sao?”
Vẫn giống lần trước thay anh uống rượu sao?
“Không cần.”
Có Tiểu Mạch hít một hơi thật sâu, nở nụ cười tiêu chuẩn hỏi, “Vậy mục đích giám đốc Mộ kêu tôi đến đây là gì.”
“Chỉ cần ở bên cạnh tôi là được, chút nữa toàn bộ mọi chuyện giao cho tôi.”
Quả nhiên, sau khi ông chủ của công ty vật liệu xây dựng đền, lúc đầu anh ra muốn đối mặt với Mộ Bắc Ngật, sau đó bắt đầu nói về dự án, Mộ Bắc Ngật rất chu đáo, chăm sóc cho Có Tiểu Mạch toàn bộ, đến cả khi ông chủ có có ý hay không cố ý mời rượu Có Tiểu Mạch thì cũng đều bị Mộ Bắc Ngật lịch sự uống dùm một cách khó hiểu!
Cô nhát thời mắt đi sức chiến đấu, giống như một con gà nhỏ ngoan ngoan núp sau lưng Mộ Bắc Ngật vậy.
Có Tiểu Mạch chỉ đành lầy điện thoại ra và tháy cập nhật của thanh bài đăng trong cửa sổ trang web đã được hiền thị lên, cô thích thú nhấp vào, chủ nhân bài đăng đã đăng một bức ảnh, dù chỉ có nửa khuôn mặt, nhưng hình xăm con bướm trên xương quai xanh lại thật đặc biệt bắt mắt, nền phía sau chính là tại câu lạc bộ Hoàng Đình này!
Nội dung của tiêu đề là, muốn cô ấy đến tìm tôi hôm nay, tôi rốt cuộc là có thể đợi được cô ấy không.
Trong một khoảnh khắc đã thu hút sự chú ý của Có Tiểu Mạch, Có Tiểu Mạch đảo mắt khắp căn phong, cô giống như người vô hình cho dù có ra ngoài thì cũng không có chuyện gì.
Sau đó, Có Tiểu Mạch chạm nhẹ vào cánh tay của Mộ Bắc Ngật, “Tôi… đi vệ sinh chút.”
Vì Cố Tiểu Mạch không uống rượu, đôi mắt của cô cũng rất tỉnh táo nên Mộ Bắc Ngật cũng không quá lo lắng mà để cô ấy đi.
Sau khi bước ra khỏi phòng, Có Tiểu Mạch hít một hơi thật sâu, ánh mắt bát giác tìm kiếm, không biết là có thể gặp được chủ của bài đăng đó không.
Có Tiểu Mạch tìm một lượt ở hành lang trước tiên, ngược lại còn có không ít những người phục vụ nam lướt qua trước mắt cô,lần đâu tiên tìm một vòng dọc hành lang, có rất nhiều nam nhân viên phục vụ lướt qua mắt cô, nhưng không có dầu hiệu của con bướm trên xương quai xanh!
Trong một lúc, Có Tiểu Mạch chỉ có thể mạnh dạn đi vào thang máy, cô ấn bừa một tầng, khi lên đến tầng bảy, thang máy mở ra, bên ngoài có hai bóng người cao lớn đi qua!
Có Tiểu Mạch tinh mắt nhìn vào dấu hiệu trên xương quai xanh, trong chốc lát, con ngươi của Có Tiểu Mạch hơi co lại, dường như đã phát hiện ra điều gì đó, ngay giây cuối cùng sau khi cánh cửa thang máy đóng lại cô đã vội vàng đi ra ngoài.
Cô không quên làm dịu đi sắc mặt lúc này, có gắng giữ thật bình tĩnh và tự nhiên để không ai phát hiện ra điều gì bất thường.
Có Tiểu Mạch nhìn chằm chằm vào bóng người xa xăm trước mặt, cô từ từ bước theo, họ đi sâu vào hành lang.