Hắn nghiêng người đến sát tai Cố Lan Tâm, cắn nhẹ vào vành tai cô ta, quả nhiên, cả người Cố Lan Tâm run cầm cập.
“Cô Cố, đêm đó chẳng phải chúng ta đã rất vui vẻ sao?”
“Tôi không phải đã nói anh ngậm miệng lại sao?” Cố Lan Tâm lo lắng, cô ta run cầm cập nhưng người đàn ông đó đã khiến người cô ta nóng ran, dục vọng trào dâng.
“Nhìn này cục cưng, em có phản ứng rồi đó, em chắc chắn người đàn ông trước mặt có thể khiến em hài lòng, hay là để anh nhé.”
Cố Lan Tâm nắm chặt tay, cúi đầu nhìn Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật nhắm mắt, bị bỏ thuốc nhưng lại không muốn làm gì với cô, đến chút phản ứng còn không có!
Nhưng bây giờ, thời cơ thích hợp.
Cố Lan Tâm quay người nhìn người đàn ông kia, “Chỉ một lần, xong việc thì đi đi, anh ta bị bỏ thuốc rồi, sẽ không tỉnh lại!”
Hai mắt Cố Lan Tâm đỏ ửng, người đàn ông nóng như lửa, ôm Cố Lan Tâm hôn liên tiếp lên mặt cô ta.
Hai người rất phối hợp với nhau, hơn nữa người đàn ông này còn khiến Cố Lan Tâm lên đỉnh, một lần của hắn đến tận nửa đêm.
Cả căn phòng hỗn loạn, Cố Lan Tâm ở trong phòng khách sạn, mặc dù bên cạnh có Mộ Bắc Ngật nhưng cô ta lại cùng người đàn ông khác làm chuyện xấu hổ này, hơn nữa, người cô ta muốn những lại không có được!
Trong phòng tắm, Cố Lan Tâm chỉ có thể coi mặt người đàn ông kia là mặt của Mộ Bắc Ngật trong lòng mới cảm thấy được an ủi.
Một đêm hỗn loạn.
Sáng ngày hôm sau, Cố Lan Tâm không mặc quần áo nằm ngủ ở bên cạnh Mộ Bắc Ngật, áo sơ mi của Mộ Bắc Ngật nhăn nhúm, lúc tỉnh lại Mộ Bắc Ngật đầu đau như búa bổ, anh không lo lắng cho lắm vì tối qua Cố Tiểu Mạch đến tìm anh rồi.
Cảnh đẹp không được bao lâu, hiện thực lập tức dội một chậu nước lạnh lên đầu Mộ Bắc Ngật!
Anh lập tức xuống giường, nhìn đống hỗn độn xung quanh phòng chẳng khác nào chứng minh đêm qua là một đêm quyết liệt, còn người nằm trên giường là Cố Lan Tâm!
Sắc mặt Mộ Bắc Ngật lập tức tối sầm, hôm qua anh lại bị bỏ thuốc một lần nữa!
Đáng chết!
Mộ Bắc Ngật nắm chặt hai tay, lúc này, Cố Lan Tâm cũng tỉnh lại, cô ta nhìn Mộ Bắc Ngật sau đó ngồi dậy, trên vai có những vết hôn mờ ám.
Mặt cô ta còn đỏ đỏ, ngại ngùng nói: “Bắc Ngật, tối qua chúng ta…”
“Cố Lan Tâm, tối qua là em đến tìm anh?”
Nghe thấy Mộ Bắc Ngật lạnh lùng lên tiếng chất vấn, bàn tay đặt trong chăn bỗng nắm chặt nhưng mặt vẫn e thẹn: “Bắc Ngật anh uống say rồi, em nghĩ chúng ta cũng sắp kết hôn rồi, trước lễ cưới làm việc này cũng không có vấn đề gì mà Bắc Ngật.”
“Anh bị bỏ thuốc rồi.” Mộ Bắc Ngật càng nghe càng thấy khiếp sợ, sắc mặt vô cùng khó coi.
Một câu nói khiến mặt Cố Lan Tâm tái mét: “Bắc Ngật, anh có ý gì?”
“Rất rõ ràng, anh không có ý định kết hôn, một tháng sau hôn lễ cũng sẽ không được tổ chức, Cố Lan Tâm, có thể bù đắp anh sẽ bù đắp, chuyện tối hôm qua tốt nhất em hãy ngậm miệng lại.”
Cố Lan Tâm khóc lóc sụt sịt, cô ta lập tức bước xuống giường, trên người không có một mảnh vải.
Mộ Bắc Ngật trực tiếp quay người đi ra ngoài, không chút lưu tình đóng cửa lại, Cố Lan Tâm không cam tâm đứng ở trong phòng gào thét.
Lúc Mộ Bắc Ngật bước ra khỏi phòng, sắc mặt anh vô cùng lạnh lùng, lạnh đến đáng sợ.
Anh tức giận nới lỏng cà vạt, tối qua, tại sao lại là Cố Lan Tâm?
Đôi mắt từ từ tối đi, Mộ Bắc Ngật cúi đầu ngửi mùi hương trên người mình, trên người vẫn còn mùi dầu gội đầu mà Cố Lan Tâm thích dùng, anh lên xe lao về nhà, tốc độ nhanh nhất có thể.
Nhưng lúc Mộ Bắc Ngật về nhà, trong nhà đã không còn bóng dáng của Cố Tiểu Mạch và Nám Nám.
Sắc mặt Mộ Bắc Ngật vô cùng khó coi, bởi vì quá lo lắng nên mặt anh bỗng trắng bệch, nhất thời chạm đến vết thương.
Mộ Bắc Ngật lao đến mở cửa phòng ngủ, đôi mắt rực lửa, cảm giác bất lực trào dâng.
Mộ Bắc Ngật chỉ cảm thấy máu đang dồn lên não mình, toàn thân mềm nhũn, anh ngã xuống đất.