Mộ Bắc Ngật ngước mắt Dịch Bách, “Cậu nghe ai?”
… Trong quán bar đèn màu sắc nhấp nháy, hiếm có khi Mộ Bắc Ngật lại tham gia bữa tiệc của những cậu chủ nhà giàu khiến người ta kinh ngạc, nhưng Mộ Bắc Ngật ngồi ở trong góc tối, cả buổi không nói lời nào, anh cứ nhìn điện thoại, chốc chốc lại mở lên, nhìn màn hình điện thoại rồi tắt đi.
Anh ra khỏi nhà một ngày, bây giờ đã là buổi tối mà Cố Tiểu Mạch chẳng gọi cho anh lấy một cuộc điện thoại.
Cho dù là chuyện gì cũng được, cô cũng không muốn gọi cho anh.
Mộ Bắc Ngật thở dài, tâm trạng rất tệ, mấy cậu chủ nhà giàu đi đến mời rượu anh, anh không từ chối như mọi khi mà uống hết sạch.
Mặc dù bọn họ bằng mặt không bằng lòng nhưng Mộ Bắc Ngật cũng không vạch trần, có bao nhiêu uống bấy nhiêu, trong số họ có một người lén lút bỏ thuốc vào rượu.
“Nào Tổng giám đốc Mộ, chúng ta uống một ly!”
Bức thư buổi chiều là Cố Lan Tâm gửi đến, Cố Lan Tâm ở nhà nghỉ dưỡng hai ngày, lúc này đã xuất hiện ở quán bar.
Cô ta cố tình mặc giống Cố Tiểu Mạch, tóc buông xõa, trang điểm nhẹ nhàng đến quán bar, cô ta đang ở bên ngoài căn phòng Mộ Bắc Ngật đang uống rượu.
Cố Lan Tâm nhếch mày, trong mắt hiện lên sự nham hiểm và ma mãnh, cô ta cầm điện thoại lên, giấu tên gửi tin nhắn cho Cố Tiểu Mạch.
“Đến quán bar Màn đêm, có kịch hay để xem, không xem sẽ hối hận!”
“Phòng 1002, Mộ Bắc Ngật ở đây, anh ta uống say rồi, anh ta đòi cô đến đưa về!”
“Nếu không đến, tôi không dám đảm bảo rằng mình sẽ không làm ra chuyện điên rồ gì đâu, vì dụ như con gái cô.”
Cố Tiểu Mạch cắn chặt môi đến mức môi trắng bệch, cô cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, lúc nghe thây Nám Nám hỏi, cô lập tức trả lời: “Không sao, Mami không sao đâu.”
Nám Nám “vâng ạ” một tiếng rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài trời đã tối, sao ông chú lợi hại vẫn còn chưa về chứ, đã đến lúc bảo Nấm đi tìm ông chú lợi hại rồi.
Kế hoạch đã được lên xong, Nám Nám nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt gian xảo, giả vờ lo lắng nói: “Nấm ơi, bây giờ trời đã tối rồi, ông chú lợi hại vẫn còn chưa về đó ạ.”
Giọng nói non nớt hết sức lo lắng, Cố Tiểu Mạch vừa nghe đã hiểu: “Thế nên?”
“Nấm ơi, chúng ta đi tìm ông chú lợi hại đi.”
Nội dung tin nhắn vẫn lởn vởn trong đầu cô, Cố Tiểu Mạch mím môi, cuối cùng không yên tâm, cô nhìn Nám Nám nói: “Nám Nám, Mami ra ngoài tìm ông chú lợi hại, nhưng Nám Nám phải ngoan ngoãn ở nhà, biết chưa, buồn ngủ thì ngủ trước đi nhé.”
“Vâng ạ.” Nám Nám không ngờ Mami sẽ trúng kế của con bé… Cố Tiểu Mạch cầm điện thoại, khoác một chiếc áo màu xanh quay người đi ra ngoài.
Cô ra khỏi nhà họ Mộ, cô đi tới đường lớn bắt một chiếc taxi đến quán bar.
Trong quán bar, thanh niên tụ tập, càng ngày càng náo nhiệt, ồn ào.
Mộ Bắc Ngật sa sầm mặt mày ngồi ở trong góc, lông mày chau lại, phản ứng khác thường đang chiếm lấy trái tim anh, lúc anh gần như sụp đổ… Cửa phòng từ từ mở ra, Cố Lan Tâm xinh đẹp kiều diễm đi đến trước mặt mọi người.
Những cậu chủ nhà giàu đều biết Cố Lan Tâm, cô là con dâu tương lai của nhà họ Mộ.
Cố Lan Tâm vừa mở cửa đã nhìn xung quanh tìm kiếm Mộ Bắc Ngật, cũng nhờ ở bên nhau mấy năm nên Cố Lan Tâm vừa nhìn đã thấy Mộ Bắc Ngật, ánh mắt cô không rời khỏi người Mộ Bắc Ngật.
Nhưng cậu chủ nhà giàu bắt đầu reo hò, lúc cái người hòa mình vào trong đám đông nhìn thấy Cố Lan Tâm, mặt anh ta tối sầm, từ từ trở nên u ám, giống như Cố Lan Tâm đã làm hỏng việc tốt của anh ta.
Tiếng reo hò của bọn họ đã làm phiền đến Mộ Bắc Ngật, cơ thể càng lúc càng nóng ran, anh ngước mắt sau đó ngây người.
Người đang đứng ở cửa… là Cố Tiểu Mạch sao?