Trong đoạn thời gian này Hoa Mãn Lâu đã chỉnh đốn lại hệ thống tin tức của phân đà Thương Sơn, nhưng chưa đủ nhân thủ, Thương Sơn môn ngã xuống, toàn bộ hệ thống tin tức đều tê liệt, muốn xây dựng lại thật không dễ dàng.
Nhóm người Thanh Hỏa lão quỷ đã quay về Phi Linh môn từ đêm qua, mà nhóm người Lưu Tinh Hà cùng Ngô Dũng đã thu hoạch không nhỏ trong ba tòa thành, khi quay về ai cũng tươi cười híp mắt, Lục Lâm Thiên kiểm tra một phen, thu hoạch từ ba đại thành cực kỳ khủng bố, mà nhóm người Ngô Dũng xuống tay cũng thật độc ác.
Xế chiều hôm qua sau khi tiểu Long đột phá xong, Lục Lâm Thiên cũng không hề keo kiệt, thưởng cho Lưu Tinh Hà, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân cùng Ngô Dũng mỗi người một bộ vũ kỹ huyền cấp trung giai, ba viên đan dược lục phẩm cao giai, những Vũ Suất khác đều có hai viên đan dược lục phẩm cao giai, một bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai, những người còn lại do Hoa Mãn Lâu làm chủ dựa theo thứ tự khen thưởng, điều này làm mọi người đều vô cùng vui sướиɠ, cả phân đà Thương Sơn môn ai cũng kích động cả đêm, bởi vì lần khen thưởng này thật sự không thấp.
Hôm qua Lục Lâm Thiên đã quyết định chủ lực lưu lại phân đà, đệ tử Lộc Sơn lão nhân mới đột phá Vũ Suất nhất trọng, người này tên Tần Thiên Nhai, nguyên lai là chấp sự của Phi Linh môn.
Lục Lâm Thiên chú ý qua, người này tâm cơ sâu đậm, lại cực kỳ trung tâm với Lộc Sơn lão nhân cùng Phi Linh môn, thái độ làm người cũng như Lộc Sơn lão nhân, nhìn bề ngoài trung hậu thành thật, nhưng một khi ra tay lại là người lòng dạ độc ác, còn cực kỳ thị huyết.
Trải qua cân nhắc, Lục Lâm Thiên phân phó Tần Thiên Nhai đảm nhiệm chức đà chủ phân đà Thương Sơn, nếu có thể làm tốt, ba tháng sau danh hiệu chấp sự sẽ thăng lên trưởng lão.
Vừa nghe được mệnh lệnh này, Tần Thiên Nhai kích động, chấp sự cùng trưởng lão là hai địa vị bất đồng, quan trọng nhất là được chưởng môn tín nhiệm, mặc dù phân đà Thương Sơn là phân đà thứ hai của Phi Linh môn, nhưng phân đà thứ nhất tới nay còn chưa có đà chủ, cũng thành đại bản doanh của Ám đường. Cho nên tính toán phân đà Thương Sơn lại trở thành phân đà đầu tiên, có thể trở thành đà chủ cũng không phải tầm thường.
Tần Thiên Nhai kích động lĩnh mệnh, cam đoan tận tâm tận lực, khuôn mặt Lộc Sơn lão nhân tràn đầy ý cười, còn dặn dò đệ tử một phen, chứng kiến đệ tử rốt cục có tiền đồ, hắn cũng vô cùng an ủi, càng thêm trung tâm với Phi Linh môn, trong lòng biết rõ đây là chưởng môn tín nhiệm hắn, phần tín nhiệm này hắn luôn đặt trong lòng.
Tần Thiên Nhai đảm nhiệm chức đà chủ, Hoa Mãn Lâu lưu lại trợ giúp, một tháng sau sẽ quay về Phi Linh môn.
– Lão đại, ta đã đột phá lục giai, sau này nếu gặp lại Hắc Quỷ thiên vương, dù đánh không lại cũng không cần sợ hắn!
Tiểu Long chớp mắt nói.
– Chẳng lẽ ngươi đột phá lục giai rồi tăng thêm bổn sự gì hay sao?
Lục Lâm Thiên có chút chờ mong hỏi.
– Vậy thì không phải, sau khi ta đột phá lục giai, có thể thúc giục đồ vật lấy được ở Vụ Tinh Hải lần trước.
Tiểu Long đáp.
– Ngươi còn chưa nói là vật gì đâu, hiện tại có thể nói không?
Lục Tâm Đồng vội hỏi.
– Ta không nói, các ngươi sẽ cười ta, không tới thời điểm cuối cùng, ta không thi triển đâu.
Tiểu Long kiên quyết từ chối.
– Tiểu bất điểm, ngươi vẫn nên cố gắng tu luyện đi, chờ khi nào ngươi tới bát giai, phỏng chừng có thể xông vào Linh Hoàng Nhai một lần.
Thiên Độc Yêu Long vuốt râu nói.
– Ta nhất định sẽ sớm đi tìm mẫu thân!
Tiểu Long siết chặt nắm tay, ánh mắt dị thường kiên định.
– Tiểu Long, cố gắng tu luyện, sau này ta đi cùng ngươi.
Bạch Linh nói, trong mắt tràn đầy quan tâm.
– Ân!
Tiểu Long gật đầu, lập tức nói:
– Hiện giờ ta chỉ có thể hóa thành hình người được một ngày, nếu quá lâu sẽ thương tổn linh hồn, ta đi tu luyện trước.
Dứt lời quang mang chợt lóe, tiểu Long lại hóa thành bản thể nho nhỏ, bắt đầu cuốn quanh lưng Thiên Sí Tuyết Sư tu luyện.
– Ca ca, muội cũng tu luyện!
Lục Tâm Đồng nói xong xuất ra thủ ấn bắt đầu nhập định.
Thiên Độc Yêu Long cùng Bạch Linh cũng tự nhập định, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi trên Thiên Sí Tuyết Sư, nhìn không trung mờ mịt, thủ ấn kết xuất, bắt đầu lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính.
Cảm thụ gió lốc gào thét giữa không trung, Lục Lâm Thiên không cách nào tiến vào trạng thái, càng không cách nào lĩnh ngộ, điều này làm cho hắn vô cùng buồn bực, lần trước linh quang vừa hiện lập tức lĩnh ngộ, mà lúc này không cách nào làm được.
Còn đang buồn bực, bên tai chợt nghe tiếng gió rít, hắn chợt ngẩn ra, tự nhủ:
– Không nhất định phải lĩnh ngộ năng lượng thổ hệ đi?
Vừa nghĩ tới đây, chân mày Lục Lâm Thiên chợt giãn ra, hắn là võ giả toàn hệ, vừa hiểu thông lập tức biết mình nên làm gì.
– Tiếng gió!
Nghe tiếng gió rít bên tai, cảm thụ gió đang lưu động, Lục Lâm Thiên tựa hồ có điều ngộ ra, dựa theo lý giải kiếp trước của hắn, gió cũng là một loại năng lượng, không khí lưu động hình thành động năng xưng là phong năng, là một loại hình thức chuyển hóa của năng lượng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, khuôn mặt Lục Lâm Thiên trong bất tri bất giác đã bao phủ một mảnh quang quyển.
Tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư cực nhanh, chỉ lưu lại tàn ảnh cuối chân trời, nháy mắt đã biến mất không còn nhìn thấy.
Thiên Tinh tông, sơn môn này ở trong Cổ Vực mặc dù không bằng bốn thế lực lớn, nhưng xem như là đại môn đại phái, cường giả vô số, địa bàn vô cùng mở mang, ở một mức độ nào đó mà nói, bốn đại sơn môn cũng cấp cho họ một chút mặt mũi.
Địa bàn của Thiên Tinh tông còn lớn hơn Thương Sơn môn rất nhiều, mà cường giả cũng mạnh mẽ hơn, không ít người trong Cổ Vực đều biết, tông chủ Thiên Tinh tông Hồ Hưng Hải chính là Vũ vương tứ trọng, ngoại trừ hắn còn có một linh vương nhất trọng, mà Vũ Suất càng thêm đông đảo, loại thế lực như vậy ở trong Cổ Vực xem như có thể hô mưa gọi gió.
Thiên Tinh thành là đại thành thanh danh đỉnh đỉnh trong Cổ Vực, dân cư mấy ngàn vạn, tòa thành chiếm diện tích thật lớn, xa xa nhìn lại căn bản nhìn không thấy cuối.
Thiên Tinh thành có thể phồn hoa như vậy vẫn còn nguyên nhân khác, chính là vì tòa thành này là đại bản doanh của Thiên Tinh tông, cho nên thịnh vượng như vậy cũng không kỳ quái.
Bên ngoài Thiên Tinh thành, tường thành thật dày nặng liên miên, lộ ra vẻ nguy nga cổ xưa, những con đường trong thành tương liên từ nam chí bắc, người qua lại nhốn nháo, có vẻ náo nhiệt bất phàm.
Vào lúc này bên trong một tửu quán, có năm thân ảnh làm người chú ý, là một hắc y tráng hán, có vẻ cực kỳ uy vũ, bộ dáng lại vô cùng quái dị, râu dài càng làm người nhìn chăm chú.
Một thanh niên áo xanh, dáng người cao ngất, khuôn mặt kiên nghị, khóe môi luôn mang theo ý cười, hai mắt thâm thúy, làm người ta cũng phải ghé mắt.