Nói xong Phá Vân Tôn giả đã tới trước mặt Lục Lâm Thiên.
– Lão đại.
Tiểu Long lớn tiếng hét, đang muốn lao thẳng tới.
– Đầu yêu thú quỷ dị nhà ngươi quả thực không kém, giữ lại làm tọa kỵ của bản tôn cũng không tệ.
Hồn anh Phá Vân Tôn giả phất tay đánh ra một kích, vô hình trung có một cỗ lực lượng bao phủ không gian trực tiếp đánh bay Tiểu Long.
– Tiểu Long, đệ tránh ra, người này không nhất định có thể làm gì được ta.
Cùng lúc đó Lục Lâm Thiên cũng truyền âm nói với Tiểu Long.
– Tiểu tử, thân thể của ngươi vô cùng quỷ dị cho nên có thể thừa nhận được hồn anh của ta. Sau này ta có thể sử dụng được như bình thường. Tất cả mọi thứ của ngươi cũng là của ta.
Trong chớp mắt hồn anh của Phá Vân Tôn giả xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, dưới sự ràng buộc của lực lượng không gian khiến cho Lục Lâm Thiên không thể nhúc nhích.
Sưu.
Phá Vân Tôn giả cười lạnh, hồn anh dữ tợn hóa thành một đạo quang mang bắn vào trong đầu Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên không thể nhúc nhích, chỉ có thể trừng mắt nhìn hồn anh PHá Vân Tôn giả tiến vào đầu mình. Lục Lâm Thiên chỉ khẽ cười nhạt một tiếng, thế nhưng trong mắt cũng dấu nổi vẻ ngưng trọng. Năng lượng mạnh mẽ của linh hồn Phá Vân Tôn giả đang bắn thẳng vào trong đầu hắn.
– Mấy tên hỗn đản các ngươi cứ chờ đó cho ta. Không bao lâu nữa ta lại tìm tới các ngươi tính sổ.
Thanh âm của Phá Vân Tôn giả vang lên trong đầu Lục Lâm Thiên, ngay khi tiến vào trong đầu Lục Lâm Thiên, sắp tiến vào trong không gian linh hồn thì hắn đột nhiên ngẩn ra, một tiếng xé gió quỷ dị vang lên, ánh mắt nhìn về phía trước lập tức đại biến.
Sưu.
Ngay lúc này, phía trước người Phá Vân Tôn giả là một đám kim quang, trong kim quang có một cỗ sát khí ngập trời trực tiếp khiến cho hắn lạnh lẽo. Dưới cỗ khí tức này hắn có cảm giác mình giống như là một con kiến hôi vậy.
Tiếp đó, ngay khi Phá Vân Tôn giả còn đang hoảng sợ thì một đạo đao mang màu vàng bắn tới. Đao mang xuất hiện soi sáng toàn bộ không gian trong đầu mang theo một cỗ sát khí ngập trời.
– Đây là thứ gì? Sát khí thật mạnh mẽ, không gian trong đầu của tiểu tử này thật là cổ quái.
Sắc mặt Phá Vân Tôn giả đại biến, dưới đao mang màu vàng này có một cỗ khí tức khiến cho tim hắn đập nhanh hơn. Trước mặt cỗ khí tức này hắn cũng có cảm giác mình là một con kiến hôi, hồn anh lập tức quyết định chạy trốn.
Chỉ tiếc là Phá Vân Tôn giả đang muốn chạy trốn thì lại phát hiện ra mình không thể động đậy. Dưới cỗ kim quang kia bao phủ, toàn thân hắn cũng bị bao phủ vào bên trong, hoàn toàn không có năng lực phản kháng.
– Tại sao lại có thể như vậy? Rốt cuộc đây là vật gì?
Trong lòng Phá Vân Tôn giả kinh hãi, năng lượng linh hồn phô thiên cái địa từ trong hồn anh bạo phát, thế nhưng dường như tất cả đều phí công.
Sưu.
Tiếp đó có một đạo đao mang màu vàng từ trên trời bổ xuống, trực tiếp bổ vào trên hồn anh của hắn.
Lúc này Phá Vân Tôn giả chỉ có thể trợn mắt nhìn đao mang màu vàng đánh xuống. Linh hồn hắn run rẩy không thôi, hắn thật không ngờ bản thân mình là Vũ Tôn ngũ trọng lại không có sức phản kháng. Hắn có nằm mơ cũng thật không ngờ mình lại có kết cục như vậy. Đoạt xá một Vũ Vương bát trọng bình thường vô cùng dễ dàng, không ngờ trong đầu tiểu tử này lại có một vật thần bí mà kinh khủng như thế này. Vật này ngay cả hắn cũng không thể phản kháng. Mà tiểu tử này còn giả bộ chạy trối chết khiến cho hắn không cảm nhận được điều bất thường gì cho nên mới lập tức chạy vào trong đầu tiểu tử này.
Trong nháy mắt này Phá Vân Tôn giả cảm thấy mình rất oan uổng, quả thực là oan khuất a. Ba Vũ Tôn ngũ trọng, một Vũ Tôn lục trọng cũng không đánh chết được hắn. Ai có thể ngờ tới một Vũ Tôn ngũ trọng đoạt xá một Vũ Vương bát trọng lại đυ.ng phải chuyện này.
Thế nhưng lúc này hối hận đã không còn kịp nữa rồi, có trốn cũng không thoát. Trong sát na, linh hồn thể của Phá Vân Tôn giả trực tiếp bị chém thành hai nửa, sau đó hóa thành vô số mảnh nhỏ. Từng mảnh nhỏ linh hồn trong nháy mắt đã bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ thôn phệ. Vô số mảnh nhỏ linh hồn đang dùng tốc độ nhanh chóng tiến về phía kim đao màu vàng.
Tiểu hồn anh trong đầu Lục Lâm Thiên lúc này cũng đang không ngừng xoay tròn, đám mảnh nhỏ linh hồn này cũng bị nó hấp thu một chút. Đại hồn anh cũng không có nhàn rỗi, đám mảnh nhỏ linh hồn này cực kỳ hùng hậu. Chỉ tiếc là số mảnh nhỏ linh hồn mà tiểu hồn anh và đại hồn anh hấp thu còn xa không bằng số lượng mà kim đao màu vàng hấp thu. Chúng chỉ nhận được một phần nhỏ nhoi chỗ tốt mà thôi. Thế nhưng đây là mảnh nhỏ linh hồn của Vũ Tôn ngũ trọng, tiểu hồn anh, đại hồn anh chỉ cần hấp thu một chút, chỗ tốt thu được cũng cực kỳ kinh người.
Lục Lâm Thiên lăng không mà đứng, hai mắt nhắm nghiền, quanh thân tràn ngập quang mang.
Tiểu Long dùng ánh mắt kinh hãi nhìn lão đại, sắc mặt bất an. Nó không biết trong đầu lão đại hiện tại đang xảy ra chuyện gì cho nên chỉ có thể chờ đợi. Nó cũng không dám quấy rối, chỉ là thông qua huyết khế mà nó mơ hồ cảm ứng được lão đại dường như cũng không có nguy hiểm.
Lúc này trong đầu Lục Lâm Thiên không ngừng thôn phệ mảnh nhỏ linh hồn của Phá Vân Tôn giả. Khoảng chừng ba canh giờ sau, đám mảnh nhỏ linh hồn kia mới bị kim đao màu vàng thôn phệ hết. Hồn anh bình thường kim đao màu vàng chỉ thôn phệ một lát là hết, cho nên có thể thấy được cấp độ cường hãn của hồn anh Phá Vân Tôn giả này tới đâu.
Mà lúc này sau khi kim đao màu vàng thôn phệ những mảnh nhỏ của linh hồn thể Phá Vân Tôn giả thì trên bề mặt sáng bóng lần nữa có một chút biến hóa. Vô hình trung sáng bóng hơn một chút. Thế nhưng những thứ khác cũng không có một chút biến hóa nào.
Mãi một lúc lâu sau đôi mắt nhắm chặt của Lục Lâm Thiên mới mở ra. Hai mắt sáng ngời giống như hai ngôi sao. Khí tức quanh người vô hình trung khiến cho người ta có cảm giác rõ ràng đã không giống với khí tức ba giờ trước đó. Thôn phệ hồn anh Phá Vân Tôn giả, tuy rằng chỉ là một tia linh hồn lực của hồn anh thế nhưng tiểu hồn anh và đại hồn anh cũng nhận được không ít chỗ tốt. Linh hồn lực lần nữa được tăng cường. Một tia linh hồn lực Vũ Tôn ngũ trọng đối với Linh Vương bát trọng mà nói cũng đã đủ mạnh mẽ rồi.
Linh hồn lực tăng cường không ít khiến cho Lục Lâm Thiên cực kỳ thỏa mãn. Đồng thời lúc này Lục Lâm Thiên cũng kinh ngạc, kim đao màu vàng này rốt cuộc là vật như thế nào, ngay cả hồn anh Vũ Tôn ngũ trọng trước mặt kim đao cũng chỉ là một con kiến hôi, bị chém thành từng mảnh nhỏ, quả thực quá kinh khủng.
Vốn Lục Lâm Thiên còn lo lắng không biết kim đao có thể chống đỡ được hồn anh của Vũ Tôn ngũ trọng hay không, xem ra sự lo lắng của bản thân hắn là dư thừa. Kim đao màu vàng này dường như cũng không coi hồn anh của Vũ Tôn ngũ trọng vào đâu.