Bên ngoài đình viện, đám người Lục Lâm Thiên vừa đi ra thì đã sớm có đệ tử của Linh Thiên Môn cưỡi yêu thú phi hành đừng chờ bên ngoài đinh viện, mọi người nhảy lên yêu thú phi hành, sau đó lập tức đi về phía trước.
Theo như lời của một đệ tử Linh Thiên Môn thì Lục Lâm Thiên cũng biết rõ Đào Hoa Yến không diễn ra trong Linh Thiên Môn mà là ở bên trong Đào Hoa Cốc, người của các thế lực lớn lúc này cũng đều đã đến Đào Hoa Cốc hết cả rồi.
Đào Hoa Cốc, chính là một sơn cốc nằm ở sơn mạch phía sau Linh Thiên Môn, bên trên những dãy núi non trùng điệp đều là hoa đào, lúc này cũng là lúc hoa đào nở rộ, vừa nhìn qua, liền thấy khắp núi đều là một màu hồng rực rỡ kéo dài không dứt.
Trên lưng của yêu thú phi hành, sau một hồi, Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn mảnh rừng đào hồng rực mênh mông phía dưới, trong sơn mạch liên miên trùng điệp kia, khắp nơi đều là hoa đào, hương hoa mê người, trong không khí cũng ngập tràn hương đào thơm ngát, khiến cho người ta rung động không thôi.
Lúc này nhìn thấy rừng hoa đào trải dài không dứt như vậy, ba người Bạch Linh, Quỷ Tiên Tử Bạch Tử Oánh và Lục Lâm Thiên đều lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc và thích thú.
– Lục chưởng môn, phía trước chính là Đào Hoa Cốc rồi, đây chính là nơi đẹp nhất ở Linh Thiên Môn ta, lúc bình thường thì người ngoài rất khó mà vào được.
Trên lưng của yêu thú phi hành, vị đệ tử Vũ tướng của Linh Thiên Môn nói với Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy bên trong bách sơn đào thụ này, xuất hiện một con đường vào hạp cốc rất lớn, trên con đường mòn cổ xưa này, mỗi tảng đá đều có một cái rãnh sâu, bên trên có nước chảy như vạn mã bôn đằng, mang theo khí thế nhất tả thiên lý, khiến cho khí thế của nó càng trở nên mênh mông cuồn cuộn.
Mọi người nhảy xuống khỏi yêu thú phi hành, lập tức đi dọc theo sạn đạo, bên trong cái hạp cốc này, bên trên vách đá hai bên nước chảy không ngừng, thanh âm róc rách. Kỳ hoa dị thảo, trân cầm dị điểu hai bên bờ song khiến cho người ta nhìn không ngớt, vô số phi điểu đang tung cánh bay qua bay lại không ngừng trong rừng đảo trên núi.
Cứ như thế, chỉ một lát sau, xuất hiện trước mặt đám người Lục Lâm Thiên chính là một cái thâm cốc cực lớn, diện tích bằng phẳng bao la, hai bên vách đá của thâm cốc cao cả trăm trượng, khí thế cao ngất, vô cùng đồ sộ.
Mà ở bên trong thâm cốc này, phía trước có một hồ nước lớn, mặt hồ hơi hẹp, có hình dạng dài mảnh, nước hồ trong veo thấy đáy, nước từ trong hồ chảy ra, men theo nham thạch đổ xuống dưới, tạo thành một thác nước lớn, nước chảy ào ạt qua từng tầng nham, nhìn qua càng thêm nguy nga.
– Đúng là chỗ tốt.
Lục Lâm Thiên đứng chắp tay, nhìn khắp sơn cốc, hoàn cảnh trong cốc thanh u, nước suối trong veo, hồ xanh nước chảy, lạc ngọc lưu thuý, đúng là một địa phương tốt.
– Ca ca, nơi này đúng là đẹp thật.
Lục Tâm Đồng chớp mắt to, có vẻ như hơi kinh ngạc.
– Lục chưởng môn, mời.
Linh Thiên Môn phất tay dẫn đường, đưa mọi người đi vào bên trong.
Trong lúc mấy người Lục Lâm Thiên đi vào bên trong, địa thế ngày càng rộng lớn, chung quanh cũng xuất hiện không ít đệ tử Linh Thiên Môn, trên cơ bản đều có tu vi Vũ phách và Vũ tướng, nhìn qua khí thế khá bất phàm.
Nhìn thấy đám người Lục Lâm Thiên tới, những đệ tử Linh Thiên Môn này lập tức hành lễ, sau đó ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc và vô cùng tò mò đảo qua hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Tử Oánh và Bạch Linh, đặc biệt là sự xuất hiện của Bạch Linh làm cho không ít đệ tử Linh Thiên Môn giật mình ngơ ngẩn.
– Nhìn kìa, đó chính là Lục Lâm Thiên Lục chưởng môn gần đây được nhắc tới rất nhiều của Phi Linh Môn đó.
– Đúng là hắn rồi, nghe nói quan hệ của hắn và tiểu thư không tệ đâu, ngày đầu mới tới đây còn đi gặp chưởng môn nữa.
– Bên người tên Lục Lâm Thiên này sao toàn nữ hết vậy, đặc biệt là người bên phải đó, thật là xinh đẹp, còn đẹp hơn đại tiểu thư vài phần nữa nha.
Nghe tiếng xì xào bàn tán của đám người xung quanh, Lục Lâm Thiên cũng chẳng thèm để tâm, trực tiếp đi vào bên trong cốc, trong cốc lúc này có không ít thanh âm ầm ĩ, Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn quanh, chỉ thấy ở khoảng giữa trước mặt lúc này có một cái lương đình rất lớn, hai bên có chừng hai mươi ghế ngồi, phía sau còn có không ít bàn đá, cũng có vài chục vị trí.
Ngay lúc đám người Lục Lâm Thiên bước vào thì Lục Lâm Thiên cũng lập tức cảm giác được có không ít ánh mắt quét tới. Mắt hơi liếc lên, Lục Lâm Thiên đảo mắt nhìn qua phía trước, lúc này trên mấy bàn tiệc ở xung quanh lương đình kia đã có không ít người đang ngồi, khí tức của tất cả đều rất bất phàm, rõ ràng thực lực không tệ, trong đó có một vài thân ảnh, Lục Lâm Thiên cũng chẳng xa lạ gì.
– Lâm Thiên, tất cả các thế lực lớn trong Cổ Vực cơ bản đều đã tới đây hết rồi, hai người ngồi ở phía trên bên trái theo thứ tự là Gia Cát Tây Phong của Lan Lăng sơn trang, Đồng Quy Tinh của Hắc Sát Giáo, người ngồi phía trên bên phải là Công Tôn Hoá Nhai của Hoá Vũ Tông, phía dưới của hắn còn có Tùng Thanh Sơn của Thiên Quỷ Tông, Lâm Trung Kiến của Thương Sơn Môn. An Cát Tú Na của Song Đao Môn, Đảng Vạn Lâm của Ma Tâm Cốc. Phía sau lưng bên trái Đồng Quy Tinh chính là Cơ Vô Thưởng của Thiên Âm Môn, Khấu Phi Yến của Bách Linh Tông, cuối cùng chính là Hồ Hưng Hải của Thiên Tinh Tông.
Bên cạnh Lục Lâm Thiên, Quỷ Tiên Tử Bạch Tử Oánh dùng truyền âm nói vào trong tai của Lục Lâm Thiên.
Nghe vậy, Lục Lâm Thiên lập tức đưa mắt nhìn lại, những người của các môn phái mà Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh vừa nói, không ai mà không phải cự phách một phương trong Cổ Vực này. Ghế trên cùng bên trái chính là một vị trung niên đại hán tuổi chưa tới năm mươi, trong tay cầm một cây quạt, gương mặt cương nghị, lộ ra vẻ lãnh tuấn góc cạnh rõ ràng, đôi mắt thâm thuý, có một cỗ phong thái khá nho nhã. Khí tức quanh thân vô hình nổi lên ba động, khí tức này khiến cho người ta cảm nhận được một loại áp chỉ vô hình.
Dựa theo lời nói của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thì người này chính trang chủ Gia Cát Tây Phong của Lan Lăng sơn trang, Lục Lâm Thiên liền nhìn kỹ thêm một chút, bên cạnh hắn có Gia Cát Tử Vân ngồi đó, khiến cho mục quang của Lục Lâm Thiên lập tức loé lên.