- Chuẩn Đế là cái gì? Có phải rất lợi hại hay không?
- Chuẩn Đế này ta cũng không biết cho nên cũng khó nói được với ngươi.
Trong đại điện Phi Linh môn, cả đám người ngồi xuống. Vừa rồi bọn họ nhận được tin tức chưởng môn ở bên ngoài thành Cự Giang bị Thiên Địa minh chặn gϊếŧ. Mọi người nghe vậy lập tức lạnh lẽo sát ý lan tràn. Phi Linh môn mấy năm nay đã không động thủ, thế nhưng sát ý trên người bọn họ cũng không vì thế mà nhạt đi.
Lục Lâm Thiên ngồi ngay ngắn trên chủ vị, nhìn chúng cường giả Phi Linh môn chung quanh, một cỗ khí tức thượng vị giả trong lúc vô hình lan tràn khiến cho mọi người kính sợ.
- Chư vị, tin rằng Đông cung phụng, Bạch cung phụng cùng với Phó chưởng môn đã đem chuyện đại khái nói ra cho chư vị biết. Ta muốn nghe ý kiến của mọi người?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên quét qua, nhìn chúng cường giả rồi hỏi.
- Gϊếŧ.
Thanh Hỏa lão quỷ đứng dậy, thân thể gầy gò, cao ngất kia khiến cho người ta có cảm giác giống như một bộ khô lâu.
- Thiên Địa minh ba lần bốn lượt đối phó với chưởng môn. Thủ đoạn vô sỉ hạ lưu, chúng ta cũng không cần khách khí với bọn họ
Khấu Phi Yến nói.
- Chưởng môn, trăm vạn đệ tử Vũ đường có thể tùy thời xuất phát. Chưởng môn chỉ cần ra lệnh một tiếng chúng ta có thể lập tức gϊếŧ cho Thiên Địa minh hoa rơi nước chảy.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng đứng lên nói. Những năm này khống chế Vũ đường, tuy rằng thực lực không phải là người mạnh nhất Vũ đường hiện tại thế nhưng toàn thân có khí tức thượng vị giả, sắc bén vô cùng. Trong đôi mắt hiện tại tràn ngập sát ý.
- Một trăm năm mươi vạn đệ tử ngoại đường cũng có thể tùy thời xuất phát.
Hoa Mãn Lâu nói.
- Chưởng môn, động thủ đi. Những năm này Phi Linh môn chúng ta không có hành động. Sợ rằng Thiên Địa minh đã quên chiến tích của Phi Linh môn ta rồi.
Khoái Kiếm Vương Lưu Kiếm trầm giọng nói, sát ý trong mắt bắn ra.
- Xin chưởng môn hạ lệnh, diệt sát Thiên Địa minh.
- Diệt sát Thiên Địa minh.
Từng tiếng quát lạnh lẽo vang vọng trong đại điện, chúng cường giả Phi Linh môn cũng không phải dạng người lương thiện gì.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo lập tức đứng dậy, nói:
- Đường chủ Ngoại đường, Vũ đường nghe lệnh.
- Hoa Mãn Lâu ngoại đường nghe lệnh.
- Hoàng Phủ Kỳ Tùng Vũ đường nghe lệnh.
Hai người Hoa Mãn Lâu, Hoàng Phủ Kỳ Tùng bước ra phía trước, cùng đợi mệnh lệnh.
- Các ngươi suất lĩnh đệ tử chờ đợi, tạm thời không được hành động thiếu suy nghĩ.
Lục Lâm Thiên nói với hai người, sau lại quay đầu nói với ba người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi Yến:
- Đông lão, Oánh tỷ, Khấu Phó chưởng môn, các ngươi thông tri tất cả các sơn môn trong Đế Đạo minh chuẩn bị khai chiến với Thiên Địa minh. Trước tiên diệt tất cả các thế lực trong Đông Hải. Tất cả các đệ tử sơn môn đi về Đông Hải trước. Thông tri cho người của Thiên Vân đảo, Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các phối hợp nhiều hơn.
- Chưởng môn, vì sao lại phải diệt Đông Hải trước? Mà không diệt đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo gần đây hơn?
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh suy nghĩ một hồi rồi hỏi Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên mỉm cười không nói gì, hắn chỉ nói:
- Về sau Đông lão sẽ hiểu. Khi người của Phi Linh môn chúng ta cùng Vân Dương Tông đi qua đây nhất định phải nhanh. Ta có chút chuyện phải rời khỏi môn một chuyến. Đến lúc đó sẽ nhanh chóng đi tới Đông Hải. Tất cả mọi chuyện chờ ta về mới bắt đầu có động tác. Về phần những tiểu thế lực kia có thể dọn dẹp trước một chút coi như thu tiền lời.
Trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên sát ý.
- Đại quân Phi Linh môn xuất động, vạn nhất đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông đột kích Phi Linh môn ta thì thế nào?
Khấu Phi Yến có chút lo lắng.
- Hiện tại bọn họ cũng không có tâm lý tới đánh lén Phi Linh môn ta. Cho dù là đến thật thì cứ để cho bọn chúng tới.
Lục Lâm Thiên nói.
- Kim Xà Tôn giả của Kim Xà môn tới bái phỏng Lục chưởng môn của Phi Linh môn.
Lúc này ngoài Phi Linh môn chậm rãi vang lên một đạo thanh âm quanh quẩn trên không trung Phi Linh môn.
- Kim Xà môn, sơn môn trong đội hình Thiên Địa minh không ngờ lại có môn nhân dám tới Phi Linh môn.
Ánh mắt Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh trầm xuống.
- Đang muốn tìm người Thiên Địa minh tính sổ, không ngờ lại tự mình đưa tới cửa. Đến bao nhiêu chúng ta gϊếŧ bấy nhiêu.
Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng, râu rồng run lên, yêu nguyên lan tràn, sát ý trong mắt bắn ra.
- Độc Long huynh, Kim Xà Tôn giả này là Linh Tôn cửu trọng hậu kỳ, trên người nghe nói còn một đầu thú hồn linh thú bát giai. Huynh định đi động thủ thật sao?
Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói.
- Vậy sao? Vậy thì để cho chưởng môn đi là được.
Tuy rằng tính khí của Thiên Độc Yêu Long táo bạo, thế nhưng cũng không ngốc. Tu vi Linh Tôn cửu trọng hậu kỳ, bằng vào hắn hiện tại còn không đủ đặt lên mặt bàn được.
- Chưởng môn, Kim Xà Tôn giả này chính là người của Thiên Địa minh, đến Phi Linh môn ta có chuyện gì?
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Kim Xà môn này hình như đã rời khỏi Thiên Địa minh, nếu đã đến thì chúng ta cũng không ngại tiếp một chút.
Lục Lâm Thiên nói, hôm trước ở trong thành Cự Giang cũng chỉ có Kim Xà Tôn giả thấy tình thế không ổn, vô cùng khí phách rời khỏi Thiên Địa minh, cho nên cũng thoát chết được.
Ngoài Phi Linh môn lúc này tụ tập không ít đệ tử.
Ở ngoài của Phi Linh môn lúc này có mấy đạo thân ảnh đang đứng, trong đó có ba đạo thân ảnh đứng phía trước tuyệt đối là cường giả. Người chính giữa là một lão giả có thân thể hùng vĩ. Trên cổ lão giả này có một con rắn nhỏ màu vàng cuốn hai vòng trên cổ, giống như một cái vòng cổ bình thường. Nếu như không chú ý thì khó mà phát hiện ra được.
Phía sau ba người còn có bảy đạo thân ảnh, bảy người này dường như bị cấm chế, trên người có vô số vết thương, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ và kinh hãi.
- Bái kiến chưởng môn.
- Bái kiến tôn sứ, cung phụng, đường chủ, trưởng lão, hộ pháp.
Trong Phi Linh môn, một đoàn cường giả đi ra. Đám đệ tử Phi Linh môn ở đó lập tức hành lễ. Đoàn người này chính là đám người Lục Lâm Thiên và chúng cường giả Phi Linh môn từ trong đại điện ra.
Kim Xà Tôn giả nhìn đội hình Phi Linh môn, nhìn thân ảnh màu xanh dẫn đầu, trong lòng vô hình run rẩy. Chuyện ngày hôm qua buổi tối hắn đã nhận được tin tức. Tổng cộng mười hai Chuẩn Đế của Thiên Địa minh bị đánh chết mười một. Chuẩn Đế vẫn lạc, đối với hắn mà nói, thời điểm hắn nhận được tin tức kinh ngạc tới mức không thể phục hồi tinh thần.
Lục Lâm Thiên chậm rãi đi ra, ánh mắt đảo qua Kim Xà Tôn giả và hai người sau lưng. Một Vũ Tôn ngũ trọng, một Vũ Tôn tứ trọng, cũng được coi là rất mạnh. Bảy người còn lại khiến cho ánh mắt Lục Lâm Thiên thoáng rung động, bảy người này rõ ràng đều bị cấm chế.