Năng lượng hùng hồn xoay tít, không ngừng áp súc, năng lượng khủng bố vô hình lặng lẽ khuếch tán.
– Có chuyện gì? Chuyện gì thế này?
Cảm nhận hơi thở tràn ra từ Tam Hệ Ngũ Hợp trận, các cường giả trên khán đài biến sắc mặt. Hơi thở này làm bọn họ thấy rợn tóc gáy, lực lượng đã vượt qua đẳng cấp Vũ Sư.
Trưởng lão họ Lưu cười to nói với Lữ Tiểu Linh:
– Tiểu tử giỏi, hắn thật sự chịu đựng được. Nghị lực, tâm trí như thế thật hiếm thấy. Tiểu thư, ta thích tiểu tử này, về sau sẽ không gϊếŧ hắn.
Gò má Lữ Tiểu Linh hây hồng dỗi nói:
– Lưu trưởng lão nói bậy bạ cái gì!
Nhưng đôi mắt Lữ Tiểu Linh ngại ngùng chứa ý cười.
Lực lượng cuồng bạo rít gào tàn phá quảng trường, khí lạnh làm ngàn đệ tử Quỷ Vũ tông run sợ bao phủ trên bầu trời.
Một thanh âm trầm thấp, vô cùng bá đạo vang rõ to trong trận pháp:
– Tam Hệ Ngũ Hợp trận, thổ khắc thủy, thủy khắc hỏa, nhưng thiếu hai hệ, chỉ là trận pháp cấp thấp. Cộng với các ngươi đứng vị trí khác biệt nhiều, Tam Hệ Ngũ Hợp trận hoàn mỹ bị các ngươi bố trí không chịu nổi một kích. Phá!
Trên quảng trường, năng lượng bàng bạc không ngừng áp súc lại đã đến cực hạn. Không gian bắt đầu vặn vẹo, tiếp theo không gian vặn vẹo đó run rẩy, phình ra. Khí thế khủng bố khuếch tán.
Răng rắc!
Quanh không gian vặn vẹo kêu răng rắc, sóng năng lượng đáng sợ tràn ra. Không gian quảng trường sụp đổ từng tấc lộ ra các khe nứt nhỏ xíu, không gian sắp bị tiêu diệt.
Mọi người kinh thán nhìn, mấy cường giả Vũ Suất cũng há hốc mồm. Có lẽ loại thực lực này không đáng lọt vào mắt bọn họ, nhưng thiếu niên áo xanh lấy một chọi mười lăm, khí thế vô cùng bá đạo trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận khiến bọn họ rung động. Nếu cho thời gian, thiếu niên sớm muộn gì sẽ sóng vai ngang ngửa họ.
Bùm bùm bùm!
Không gian không thể chịu nổi lực lượng khổng lồ này, thể năng lượng nổ tung, năng lượng khủng bố khuếch tán hóa thành kình khí vô cùng cuồng bạo. Năng lượng như gió lốc thổi quét, quảng trường rạn vỡ, nền đá bị xới tung hóa thành đá vụn đầy trời. Kình khí cuồng bạo bao phủ cả quảng trường, tiếng nổ đinh tai nhức óc như tiếng sấm vang vọng chân trời.
Lực lượng cường đại hùng hồn khuếch tán, hóa thành cơn bão thổi quét. Trên quảng trường, trung tâm lực lượng, mười lăm Vũ Sư bị đánh bay, miệng hộc máu, mặt trắng bệch té bay ra vài trăm thước.
Bùm bùm bùm!
Bốn người Đới Trường An, Đới Trường Vân ở gần đó cảm giác lực lượng nổ tung, bọn họ vội vàng trốn đi nhưng vẫn bị dư âm gợn sóng đánh trúng. Bốn người rêи ɾỉ, khóe môi tràn ra máu tươi, hơi thở rối loạn.
Tam Hệ Ngũ Hợp trận nổ không chỉ đánh bay bọn họ còn tạo thành tổn thương lớn cho thân thể. Nhất là một Vũ Sư tứ trọng xếp cuối trong tốp năm, gã bị thương nặng nhất.
Trên khán đài cũng bị kình khí cuồng bạo ập đến. Đới Đường biến sắc mặt, đứng bật dậy, vung ống tay áo. Kình khí vô hình khuếch tán va chạm với kình khí ập đến. Hai lực lượng cùng tan biến trong không trung.
Đới Đường ra tay rất đẹp, vừa đúng đánh tan năng lượng chứ không làm ra dao động dư thừa khác. Để làm được điều này cần phát ra lực lượng mức độ giống với kình khí ập đến, nếu không thì chẳng thể âm thầm đánh tan như vậy. Nắm bắt và khống chế lực lượng đến trình độ tinh diệu vô cùng, từ đó thấy được thực lực của Đới Đường.
Khi mọi thứ lắng xuống, bóng áo xanh xuất hiện trên quảng trường. Sương mù mịt nhưng không thổi bay vạt áo của thiếu niên, khóe môi cong nụ cười lười biếng, sát khí vô hình lan tỏa.
Mọi cặp mắt cùng nhìn Lục Lâm Thiên. Mọi người không ngờ rằng trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận do mười lăm Vũ Sư ngũ trọng tổ hợp lại bị Lục Lâm Thiên phá trận bằng cách mạnh mẽ bẻ gãy nghiền nát. Người tu vi thấp một chút ánh mắt hãi hùng nhìn Lục Lâm Thiên. Mười lăm Vũ Sư ngũ trọng phối hợp trận pháp nhưng thua hoàn toàn trong tay thiếu niên này. Thiếu niên chỉ mới có thực lực Vũ Sư tứ trọng, quá rung động.
Trưởng lão, chưởng môn các môn các phái không thể tin:
– Là thật sao?
Đột phá trong trận, trực tiếp phá hủy Tam Hệ Ngũ Hợp trận của Quỷ Vũ tông, nói thẳng là trận pháp không chịu nổi một kích. Thực lực như thế, thái độ kiêu ngạo vô cùng, làm mọi người kinh thán.
Lữ Tiểu Linh cười nói:
– Ha ha ha, lừa đ… Lục Lâm Thiên, ta biết ngay ngươi sẽ thắng. Bản tiểu thư xem trọng ngươi!
Lữ Tiểu Linh mặc kệ mọi người có biểu tình gì, nàng chạy đến bên cạnh Lục Lâm Thiên trong quảng trường vui vẻ líu ríu.
Trưởng lão họ Lưu thì thào:
– Tiểu tử giỏi, làm ta toát mồ hôi lạnh.
Trưởng lão họ Vương khẽ thở dài:
– Lưu Dịch Hoành, chẳng lẽ ngươi không nhận ra tiểu tử này cũng biết trận pháp sao?
Lục Lâm Thiên nhìn Lữ Tiểu Linh chằm chằm, hỏi:
– Có thể đưa trả đồ của ta được chưa?
Phá trận ra ngoài, Lục Lâm Thiên không có gì bất ngờ. Tam Hệ Ngũ Hợp trận này có nhiều sơ hở, nếu không có những sơ hở đó Lục Lâm Thiên không có nhiều cơ may phá trận được, càng không thể hấp thu lực lượng thuộc tính để đột phá. Tất cả điều này chỉ vì Tam Hệ Ngũ Hợp trận của Quỷ Vũ tông có nhiều sơ hở.
Lục Lâm Thiên cưỡng ép phá trận là vì lực lượng bên ngoài. Năng lượng thuộc tính tụ tập lại sinh ra lực lượng cuồng bạo cộng với thực lực cá nhân Lục Lâm Thiên mới đủ sức phá trận. Nếu thật sự một chọi mười lăm thì Lục Lâm Thiên cũng làm được, nhưng hắn sẽ phải liều mạng.
Đối mặt mười lăm Vũ Sư ngũ trọng, dù Lục Lâm Thiên ngay mặt đối đầu cũng không sợ. Lục Lâm Thiên có quân bài chưa lật đủ sức gϊếŧ Vũ Phách, mười lăm Vũ Sư ngũ trọng thì lại càng dễ như chơi. Nhưng nói đi phải nói lại, uy lực Tam Hệ Ngũ Hợp trận khá mạnh, nếu hắn không truyền thừa y bát của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn mà muốn phá trận ra ngoài, đột phá trong trận thì là nằm mơ.
Lục Lâm Thiên cảm giác thực lực Vũ Sư ngũ trọng hậu kỳ đỉnh phong trong người, hắn vô cùng vừa lòng. Lục Lâm Thiên định đột phá tiếp nhưng cố nén du͙© vọиɠ, áp chế ở Vũ Sư ngũ trọng hậu kỳ đỉnh phong, cách đột phá Vũ Sư lục trọng chỉ có một bước. Tu vi ban đầu của Lục Lâm Thiên là Vũ Sư tứ trọng trung kỳ, hiện tại là hậu kỳ Vũ Sư ngũ trọng đỉnh phong, tu vi trực tiếp đột phá một tầng rưỡi.
Tính từ thực lực thì Lục Lâm Thiên mạnh hơn gấp mấy lần, hắn rất bất ngờ vì được lợi lớn như thế trong Quỷ Vũ tông.
Lữ Tiểu Linh cười tủm tỉm hỏi lại:
– Ta trả cái gì cho ngươi?
Lục Lâm Thiên gượng cười nói:
– Chẳng phải nàng nói ai được đệ nhất thì đưa túi không gian cho người đó sao?
Hiện giờ không thể chọc giận đại tiểu thư này.
– Ngươi cười còn xấu hơn khóc.
Lữ Tiểu Linh liếc Lục Lâm Thiên:
– Ta nói ai thắng sẽ cho một báu vật, có giá trị bảy, tám trăm vạn kim tệ nhưng không hề nói là túi không gian của ngươi.
Lục Lâm Thiên tức tối nói:
– Vậy nàng lấy túi không gian của ta ra làm gì?