Lúc này gặp mặt Lục Lâm Thiên mới biết lĩnh ngộ của Kim Tuyên cao hơn mình, nhưng vừa rồi tiếp xúc kim hệ của Kim Tuyên tuy lợi hại gọn gàng nhưng lại không giống với kim hệ của hắn.
- Kim hệ thật đặc biệt!
Ánh mắt Kim Tuyên nhìn Lục Lâm Thiên cũng khϊếp sợ, tựa hồ trong kim hệ áo nghĩa còn có nhiều loại áo nghĩa khác cùng tồn tại.
Kim Tuyên nói:
- Không ít người quen gần đây đều nhắc nhở ngươi trước mặt ta, hỏi ngươi có liên quan với ta hay không, nhưng lĩnh ngộ kim hệ của ngươi cũng không giống ta a.
- Ta lĩnh ngộ còn kém hơn Kim Tuyên điện chủ!
Lục Lâm Thiên âm thầm khϊếp sợ, thần sắc đúng mức nói.
- Được rồi, nếu các ngươi muốn trao đổi tâm đắc của mình thì đợi rảnh rỗi hãy tự bàn chuyện, bây giờ cần nói chính sự.
Hậu Khánh Lâm mỉm cười nói:
- Lần này ngươi chẳng những nhận chủ thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, còn đạt được Luân Hồi Hư Vọng đao cùng bảo vật Tử Lôi Huyền Đỉnh nổi danh, cũng tiêu trừ Hoằng Diễm cùng Lãnh Luân lôi điện, xem như đánh Chí Tôn điện trọng thương.
- Luân Hồi Hư Vọng đao, trong người mang hai kiện bán thánh khí!
Ánh mắt nhóm siêu cấp cường giả đều lộ vẻ hâm mộ, tràn xem ra nóng cháy, bảo vật cấp độ bán thánh khí đối với họ là chí bảo không cách nào cự tuyệt.
Lục Lâm Thiên cười nhẹ, bởi vì lo ngại có người đánh chủ ý với Luân Hồi Hư Vọng đao, cho nên hắn mới nói sau khi nhận chủ Tử Lôi Huyền Đỉnh mới nhân tiện nhận chủ Luân Hồi Hư Vọng đao, nhờ vậy cũng không còn ai đánh chủ ý với bảo đao.
Hậu Khánh Lâm tiếp tục nói:
- Ngươi nhận chủ thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh trở thành thánh chủ Tuyên Cổ điện cùng điện chủ Thánh Lôi điện, trong thiên địa này người dám động tới ngươi tuyệt đối không bao nhiêu, nhưng cũng không đại biểu không có ai dám động tới ngươi, có thế lực thậm chí sẽ dùng mọi thủ đoạn đối phó ngươi.
- Điện chủ nói Chí Tôn điện sao?
Lục Lâm Thiên thoáng nhíu mày, thánh chủ Tuyên Cổ điện tuyệt đối không phải người bình thường có thể động, nhưng không có nghĩa thật sự không người dám động.
Chí Tôn điện thậm chí cũng dám nghĩ cách với thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh của Tuyên Cổ điện, lần này trộm gà không được còn mất nắm gạo, đánh mất Luân Hồi Hư Vọng đao, chỉ sợ tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Hậu Khánh Lâm gật gật đầu, nói:
- Chí Tôn điện là uy hϊếp lớn nhất, đồng thời người mang ngọc mắc tội, trên người ngươi có Tử Lôi Huyền Đỉnh cùng Luân Hồi Hư Vọng đao, chỉ sợ tin tức này đã sớm truyền ra ngoài.
- Hai kiện bán thánh khí, trong thiên địa này khó tránh chú ý, còn hơn một ngàn năm trong thiên địa sẽ có đại sự phát sinh, nhiều một phần thực lực tăng thêm một phần bảo đảm, mà ngươi lại có hai kiện bán thánh khí, không thể nghi ngờ sẽ làm không ít người lưu ý.
Lời của Hậu Khánh Lâm đã nói, Lục Lâm Thiên cũng hiểu được, hai kiện bán thánh khí đủ làm siêu cấp cường giả điên cuồng, suy tư một hồi Lục Lâm Thiên chợt lóe tinh quang, nói:
- Muốn đoạt vật của ta cũng không dễ dàng!
- Khẩu khí của tiểu tử ngươi thật lớn, tu vi cấp độ nhị nguyên Hóa Hồng cảnh của ngươi, thủ đoạn bất phàm, ngũ nguyên Hóa Hồng cảnh cũng khó làm gì được ngươi. Nhưng ngươi phải biết rằng trong thiên địa này lục nguyên Hóa Hồng cảnh, thất nguyên Hóa Hồng cảnh tuy bình thường khó gặp, nhưng cũng rất nhiều, chẳng qua vì chuyện đại sự kia cho nên bọn hắn bế quan tu luyện, sẽ không dễ dàng lộ mặt, nhưng hiện tại có hai kiện bán thánh khí, chỉ sợ hấp dẫn bọn hắn đi ra.
Kim Tuyên lại nói tiếp:
- Nếu ngươi vẫn ở trong Tuyên Cổ điện, có long đầu cùng chúng ta thì không ai dám động tới ngươi, nhưng một khi ngươi rời khỏi Tuyên Cổ điện, vậy khó bảo toàn không có người nghĩ cách.
Lục Lâm Thiên cũng hiểu được điều này, nhưng sau khi đột phá tam nguyên Hóa Hồng cảnh lại không có ai biết, tuy ngoài Thánh Cảnh có động tĩnh nhưng khẳng định không ai hoài nghi là Lục Lâm Thiên, họ chỉ nghĩ là động tĩnh khi hắn luyện hóa Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Dù sao chỉ mới qua trăm năm thời gian, lúc trước Lục Lâm Thiên liên tục đột phá đã làm người chấn kinh, nếu lần này biết hắn lại đột phá tam nguyên Hóa Hồng cảnh, khẳng định sẽ bị đả kích thật lớn.
Không ai hỏi hắn cho nên hắn cũng lười giải thích, dù sao ẩn giấu thực lực đối với bản thân chỉ có lợi mà vô hại.
Suy tư một lát, Lục Lâm Thiên cười bất đắc dĩ nói:
- Nhưng ta cũng không thể luôn luôn ở lại trong Tuyên Cổ điện, bên ngoài còn rất nhiều chuyện cần ta đi làm.
- Ngươi cần quay về mật địa Thiên giới Thượng Thanh đại thế giới ta cũng yên tâm, cũng sẽ không có người dám động tới ngươi, nhưng nếu ngươi đi Thương Khung chiến trường thì phải cẩn thận, theo ta được biết không bao lâu nữa các ngươi cần phải đi Thương Khung chiến trường.
Hậu Khánh Lâm nhíu mày nói, trong Thương Khung chiến trường, Tuyên Cổ điện cũng khó nhúng tay vào.
Lục Lâm Thiên gật đầu, tính toán thời gian tựa hồ còn hơn trăm năm là phải tiến vào Thương Khung chiến trường, lần trước bị phạt lưu đày, nhưng lần này nghe nói nhiều người của mật địa sẽ phải đi vào Thương Khung chiến trường.
- Tóm lại hết thảy ngươi phải cẩn thận, lần này bên ngoài có không ít người đánh chủ ý của ngươi, nhưng người bình thường muốn động ngươi cũng không dễ dàng.
Vẻ mặt Hậu Khánh Lâm chợt nghiêm túc:
- Mặt khác ta cũng đã thông tri nhóm lão nhân Tuyên Cổ điện đang ở bên ngoài lưu ý nhiều hơn, một khi có người động ngươi thì phải trước tiên giải quyết, thánh chủ Tuyên Cổ điện không phải ai cũng có tư cách động tới, ngươi chỉ cần chú ý nhiều hơn là được rồi, những chuyện khác chúng ta sẽ an bài.
- Đa tạ long đầu!
Lục Lâm Thiên gật đầu, âm thầm run sợ, nghe như vậy khẳng định nội tình của Tuyên Cổ điện không chỉ là như thế, mà những người ẩn tàng trong ba ngàn đại thế giới mới là lực lượng trung tâm của Tuyên Cổ điện…
Nửa tháng sau.
Bên trong một lầu các Thánh Lôi điện, hai thân ảnh lướt ra khỏi Thiên Trụ giới, chính là Kim Tuyên cùng Lục Lâm Thiên.
- Thu hoạch thật không nhỏ, kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành lực, thổ sinh kim, kim khắc mộc, hay lắm hay lắm, khó trách a!
Vẻ mặt Kim Tuyên hưng phấn, nói:
- Không nghĩ tới từ chỗ ngươi ta hiểu được điều này, xem như thiếu ngươi một nhân tình, ta đi về lĩnh ngộ trước, hi vọng trước khi chuyện kia tới có thể tiến bộ, tiểu tử ngươi rời khỏi Tuyên Cổ điện, hết thảy cẩn thận!
Dứt lời Kim Tuyên lắc mình rời đi.
- Kim Tuyên điện chủ đi thong thả!
Lục Lâm Thiên vui vẻ nói.
Lục Lâm Thiên quay về tầng bảy Thiên Trụ giới, một giới chỉ màu xanh hiện ra trong tay, khóe môi hiện nụ cười mong chờ, thì thào:
- Đã có thể mở ra gian mật thất thứ bảy đi?
Xuy!
Giới chỉ nhất thời nổi lên thanh sắc quang mang, bí văn quanh quẩn, nương theo sau thanh quang không ngừng lóe ra.