Mục lục
Đỉnh Phong Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Lâm Thiên mở hai tay ra, ôm chặt nha đầu này vào trong ngực, khóe miệng nở nụ cười thỏa mãn.

- Nha đầu kia rốt cuộc cũng buông xuống được.

Nhìn thấy cảnh này, cặp môi đỏ mọng của Lăng Thanh Tuyền khẽ mở, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.

- Phụ thân, vậy người cẩn thận một chút, giải quyết lão thất phu kia, chúng ta còn phải đi tìm đại ca và bát đệ, cửu muội.

Lục Du Thược dựa vào vai Lục Lâm Thiên rồi nói.

- Được rồi nha đầu, phụ thân sẽ không có việc gì đâu, nhất định phải nhớ kỹ, có khả năng đoạn thời gian sắp tới ta sẽ không trở về. Trong khoảng thời gian ngắn này tất cả phải nghe Tiểu Long thúc của con.

Lục Lâm Thiên vỗ vỗ vai Lục Du Thược, nhẹ nhàng nói vào tai nàng, sau đó nhẹ nhàng đẩy nàng ra. Miệng nở nụ cười vui vẻ, sau đó quay người bước ra một bước, ánh mắt trong chốc lát nhìn về phía Liên Hàn Long.

Liên Hàn Long nhìn thấy cảnh người nhà đoàn tụ mà nhi tử của hắn lại bị chết, huyền tôn vong, chẳng khác gì là cửa nát nhà tan, khuôn mặt run rẩy, ánh mắt âm hàn tới cực điểm, miệng quát ra một tiếng quát lạnh lẽo, nói:

- Tiểu tạp chủng, cáo biệt xong chưa?

- Lão thất phu, ngươi cho rằng ngươi có thể làm gì được ta hay sao? Huyền tôn của ngươi bị nữ nhi ta gϊếŧ, con của ngươi bị ta gϊếŧ, sợ rằng ngươi cũng không sống được.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói.

- Tiểu tạp chủng, lão phu thề hôm nay phải nghiền nát ngươi thành tro bụi.

Lời nói của Lục Lâm Thiên không thể nghi ngờ chính là sát muối vào vết thương của Liên Hàn Long, lập tức kí©ɧ ŧɧí©ɧ lửa giận ngập trời của hắn, khí tức khủng bố toàn thân bắt đầu khởi động. Một mảng lớn không gian gió nổi mây phun, trời xanh cũng xuất hiện băng sương, sát ý tràn ngập thiên địa.

- Liên Hàn Long, lão cẩu nhà ngươi muốn gϊếŧ ta sao? Vậy thì đuổi được ta rồi nói sau, chỉ sợ tốc độ ngươi quá chậm.

Lục Lâm Thiên cười lạnh một tiếng, tay nắm một đám đan dược bỏ vào miệng giống như là kẹo vậy.

Ngay khi Lục Lâm Thiên nói xong, dưới vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn vào, áo nghĩa không gian trước người Lục Lâm Thiên lan tràn. Áo nghĩa không gian lập tức xé rách ra một vết nứt không gian, khi âm thanh vừa dứt, thân hình Lục Lâm Thiên đã tiến vào trong vết nứt không gian rồi biến mất.

- Tiểu tạp chủng, ngươi cho rằng ngươi có thể chạy thoát trong tay lão phu sao? Nực cười, đợi sau khi lão phu bắt được ngươi, ta nhất định sẽ khiến cho ngươi sống không được, chết không xong.

Liên Hàn Long cũng sững sờ, thân hình giống như thuấn di tiến vào trong vết nứt không gian.

- Đây là...

Vốn mọi người còn tưởng rằng hai người này sẽ chiến đấu kịch liệt một hồi, thế nhưng không ngờ cuối cùng một người trốn, một người đuổi theo, thân ảnh hai người lập tức biến mất tại chỗ.

- Hai người này muốn làm cái gì?

Chúng cường giả nhìn nhau.

Trong mắt đám người Bắc Cung Vô Song, Lục Du Thược, Lục Doanh, Lục Âm, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh hiện lên vẻ lo lắng.

- Yên tâm đi, lão đại không có việc gì đâu.

Tiểu Long nhíu mày, nhìn thấy mọi người lo lắng cho nên lập tức nói với mọi người.

- Lão cẩu, có bản lĩnh đuổi theo ta được rồi nói sau.

Trong kẽ hở thế giới mênh mông, một đạo thân ảnh màu xanh chân đạp Phù Quang Lược Ảnh, hóa thành một đạo thiểm điện nhanh chóng phóng về phía trước.

- Tiểu tạp chủng, ngươi chạy không thoát đâu, không biết tự lượng sức mình.

Sau lưng có một tiếng quát vang vọng, trong kẽ hở thế giới có một đao thân ảnh đuổi theo. Tốc độ rõ ràng nhanh hơn thân ảnh màu xanh kia. Những nơi hắn đi qua, không gian ven đường lạnh lẽo, tràn ngập băng sương.

- Lão tạp chủng, đuổi kịp không? Dường như còn chưa đủ a.

Thân ảnh Lục Lâm Thiên như thiểm điện, thân hình được áo nghĩa thời gian, áo nghĩa không gian bao phủ, toàn lực chạy trốn. hắn đã thực sự vận dụng toàn lực chạy trốn. Loại tốc độ này có áo nghĩa thời gian và không gian phối hợp với thuộc tính phong cùng thi triển. Lấy tu vi và áo nghĩa lĩnh ngộ của Lục Lâm Thiên hiện lại, người có tu vi Tuyên Cổ cảnh trung giai cũng khó có thể nhìn thấy bóng lưng, mỗi lần lóe lên, thân hình đều phá không tới hư không xa xa.

- Tiểu tạp chủng, để xem ngươi chạy được tới đâu, ngươi chạy không thoát đâu.

Chỉ tiếc Liên Hàn Long là Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong, vốn hắn đã một lòng truy sát Lục Lâm Thiên, lại bị Lục Lâm Thiên không ngừng nhục mạ cho nên vô cùng giận dữ, càng toàn lực đuổi theo Lục Lâm Thiên.

Sưu Sưu.

Khoảng cách giữa Liên Bất Bại và Lục Lâm Thiên càng lúc càng gần, lập tức tới khu vực nguy hiểm, Lục Lâm Thiên thậm chí còn có thể cảm giác được sau lưng mình có khí tức âm trầm tới cực điểm.

- Lão tạp chủng, ngươi cứ chầm chậm đuổi theo đi.

Âm thanh vang lên, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên lặng lẽ kết xuất, thân ảnh hóa thành lưu quang quỷ dị lóe lên, thân hình chia ra làm năm, hóa thành năm đạo thân ảnh giống như đúc, phá không về phía năm hướng khác nhau.

- Đáng hận.

Liên Hàn Long vốn muốn toàn lực đuổi theo Lục Lâm Thiên nhìn thấy biến hóa bực này lập tức kinh ngạc, trong mi tâm có một đạo lưu quang lướt đi, hắn không thể không thúc dục linh hồn phân thân cùng đuổi gϊếŧ Lục Lâm Thiên.

- Tiểu tạp chủng, chết đi.

Trong kẽ hở thế giới mênh mông, bản thể Liên Hàn Long xuất hiện trước mặt một Lục Lâm Thiên, tay đánh ra một đạo chưởng ấn lạnh lẽo về phía trước.

Ầm ầm ầm.

Không gian bị đóng băng rồi lập tức vỡ nát, thân ảnh Lục Lâm Thiên này lập tức bị đóng băng, sau đó lập tức hóa thành mảnh vỡ.

- Giả.

Liên Hàn Long giận dữ, cùng một lúc, linh hồn phân thân hắn cũng thúc dục ra một đạo chưởng ấn bằng linh hồn lực lạnh lẽo, đóng băng một Lục Lâm Thiên khác rồi đánh chết, thế nhưng cũng không có bất kỳ một giọt máu tươi nào tràn ra, chỉ là một đạo tàn ảnh.

Phanh Phanh.

Khi Liên Hàn Long và linh hồn phân thân lần nữa lao thẳng tới thân hình Lục Lâm Thiên, trong lúc nổi giận công kích hắn đánh nát một đám kẽ hở thế giới, thế nhưng đây cũng chỉ là tàn ảnh của Lục Lâm Thiên, căn bản không phải là bản thể.

- Lão cẩu, xem ra ngươi không làm gì được ta rồi. Sớm lăn trở về chút đi.

Âm thanh của Lục Lâm Thiên vang lên, thân hình đã sớm nhân cơ hội trốn vào trong kẽ hở thế giới phía xa xa.

- Tiểu tạp chủng, ngày hôm nay không nghiền nát ngươi thành tro, lão phu sẽ không bỏ qua cho ngươi. Cho dù đuổi tới chân trời góc bể, cũng không buông tha ngươi.

Liên Hàn Long nổi giận hét lớn một tiếng, thân hình lập tức nhanh chóng đuổi theo.

- Tiểu tạp chủng, ngươi chạy không thoát đâu.

Ba thời thần sau, Liên Hàn Long lần nữa tới sau lưng Lục Lâm Thiên, khí tức đã dần dần bao phủ lấy Lục Lâm Thiên.

- Bí pháp Ám Ma Phân thân.

Mà lúc này thân ảnh Lục Lâm Thiên lần nữa chia ra làm năm, năm đạo thân ảnh nhanh chóng phóng về năm hướng khác nhau.

- Tiểu tạp chủng hỗn trướng.

Liên Hàn Long phẫn nộ rít lên liên tục, năm đạo thân ảnh, năm Lục Lâm Thiên cơ hồ nhân cơ hội lần nữa biến mất ở phía xa, linh hồn phân thân và bản thể hắn cũng không thể đuổi theo từng cái một.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK