- Lục chưởng môn, đây chính là tiểu nữ Oánh Oánh của ta.
Lục Lâm Thiên nhìn qua Tôn Oánh Oánh một lát, hắn lập tức nhận ra được thời gian tu luyện của thiếu nữ này không lâu, bộ dáng cũng xinh đẹp, ánh mắt thanh tịnh như châu ngọc, tinh khiết không tỳ vết, cũng có thể coi là một mỹ nhân.
- Người này rất là lợi hại.
Tôn Oánh Oánh nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt kinh ngạc ngày càng hiếu kỳ, đôi mắt đen nhánh không ngừng cẩn thận đánh giá Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên thu hồi ánh mắt trên người Tôn Oánh Oánh, sau đó phất tay đánh ra một đạo lưu quang, lập tức bắn về phía Tôn Cao Mộc.
Sưu.
Tôn Cao Mộc còn chưa kịp phản ứng, Tôn Oánh Oánh đã vung tay lên nắm đạo lưu quang này vào trong lòng bàn tay. Đây là một khối ngọc giản tạo hình kỳ lạ, nhìn thoáng qua bên trên có đồ ván bí văn phức tạp, nhưng chung quy nhìn kỹ mà nói, thấy nó cũng khá bình thường.
- Đây là...?
Nhìn thấy ngọc giản trong tay nữ nhi, sau khi Tôn Cao Mộc nhìn rõ vật này, ánh mắt lập tức biến sắc, khi ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên đã chuyển thành cung kính, lập tức nói:
- Tôn Cao Mộc bái kiến Lục đại nhân.
Lục Lâm Thiên sững sờ một chút, cũng không quá kinh ngạc, nói:
- Tôn các chủ không nên khách khí, ta cần Tôn các chủ hỗ trợ, không biết...
- Mời Lục đại nhân cứ nói.
Lục Lâm Thiên còn chưa dứt lời, Tôn Cao Mộc lập tức gạt đầu, lập tức đồng ý.
- Sau khi Thải Hồng cốc bị diệt, về sau trong Vạn Cổ thế giới không còn người của Chiến Thiên liên minh, chỉ có Vạn Thiên liên minh, thế nhưng ta cần tham gia Vạn Thế đối quyết, cho nên...
Lục Lâm Thiên còn chưa nói hết, Tôn Cao Mộc lần nữa ngắt lời Lục Lâm Thiên nói:
- Không thành vấn đề, cứ tính cho ta, chuyện nhỏ này ta vẫn có thể làm được, không biết Lục đại nhân cần mang mấy người đi?
- Ba người.
Lục Lâm Thiên do dự một chút rồi lập tức nói với Tôn cao mộc.
- Lục đại nhân, ta có một yêu cầu quá đáng, không biết Lục đại nhân có thể thành toàn hay không?
Tôn Cao Mộc ngẩng đầu, ánh mắt có chút kỳ vọng nhìn qua Lục Lâm Thiên.
- Mời Tôn các chủ cứ nói.
Lục Lâm Thiên gật đầu nói.
Tôn Cao Mộc nói:
- Không biết Lục đại nhân có biết, tuy rằng Vạn Thế đối quyết là do hai đại liên minh liên thủ tổ chức. Thế nhưng lại âm thầm phân cao thấp, Lục đại nhân muốn tham gia Vạn Thế đối quyết, không biết Lục đại nhân có thể đại biểu Vạn Cổ thế giới, đại biểu Vạn Thiên liên minh hay không? Nếu như có thể, tốt nhất là đại biểu Hồng Linh các, và Lục đại nhân yên tâm, đến lúc đó cơ hồ tất cả khen thưởng ta đều giao cho Lục đại nhân. Ta nhất định sẽ xử lý chuyện này thỏa đáng.
- Tôn các chủ cứ sắp xếp, ta chỉ cần tham dự Vạn Thế đối quyết là được rồi.
Lục Lâm Thiên dứt lời, thân ảnh đã biến mất tại chỗ không thấy.
- Phụ thân, gia hỏa kỳ quái kia đã đi rồi.
Tôn Oánh Oánh hưng phấn kéo tay Tôn Cao Mộc nói.
- Kỳ quái, Lục đại nhân sao lại là người kỳ quái cơ chứ? Nha đầu nhà con sau này nhất định phải khách khí với Lục đại nhân một chút, địa vị của Lục đại nhân không phải bình thường đâu.
Tôn Cao Mộc vội vàng bịt miệng Tôn Oánh Oánh rồi nói.
- Phụ thân, cái lệnh bài kia là thứ gì? Sao con lại không biết?
Tôn Oánh Oánh hỏi.
Tôn Cao Mộc nói:
- Đó là đại biểu cho thân phận của Tuyên Cổ điện, Lục đại nhân là người của Tuyên Cổ điện.
- Cái gì gọi là Tuyên Cổ điện?
Tôn Oánh Oánh lần nữa hỏi.
- Nha đầu nhà con, chẳng lẽ những năm này ở trong tộc con không biết chút gì sao?
Tôn Cao Mộc nhìn Tôn Oánh Oánh, trong mắt tràn ngập vẻ yêu thương.
- Phụ thân, người không biết rồi, lão tổ kia rất nhẫn tâm a. Con nói cho người biết, hắn ta là ác ma, mỗi ngày đều bắt con tu luyện, mà nay cả đi ra ngoài cũng cần được sự cho phép của hắn. Nếu như không phải lần này con tham gia Vạn Thế đối quyết, sợ rằng đã bị hắn nhốt ở trong Trung Thiên thế giới a.
Nhớ tới tộc, Tôn Oánh Oánh không khỏi ủy khuất cáo trạng.
- Nha đầu nhà con, lão tổ làm vậy là vì muốn tốt cho con. Bằng không con cũng không có thực lực bây giờ. Vạn Thế đối quyết lần này, hy vọng của Hồng Linh Các nằm trên người con đó.
Tôn Cao Mộc nhìn ái nữ rồi nói.
- Phụ thân, Tuyên Cổ điện này có lai lịch như thế nào?
Trong mắt Tôn Oánh Oánh có chút chấn động, nói:
- Lục Lâm Thiên kia quả thực có chút đặc biệt, hung hăng bá đạo, thực lực dường như rất mạnh, không biết so với đường tỷ thì như thế nào?
- Không xong.
Tôn Cao Mộc dường như nhớ tới cái gì đó, lập tức rời phòng rồi nói:
- Lục đại nhân còn chưa nói cho ta biết danh tính mấy người tham gia Vạn Thế đối quyết. Còn không kiểm tra, ta biết sắp xếp như thế nào đây...
Hoàng hôn, trong một đại điện to lớn ở thành Thải Hồng, người của Phi Linh môn phân biệt ngồi xuống. Đám người Địa Long, Tam Thú, Thất Sát, Thất Kiếm, Bạch Kinh Đường đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía thiếu niên gầy gò chừng mười sáu mười bảy tuổi trong đại điện.
Ực.
Nhìn đạo thân ảnh gầy gò này, tất cả mọi người không khỏi hít sâu một hơi, âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.
- Tiểu tử này quá biếи ŧɦái, quả thực hiếm thấy.
- Đại nạn không chết, tất có hậu phúc. Lời này quả thực vô cùng chuẩn xác a.
- Con mẹ nó, quá nghịch thiên, chuyện này nói ra có ai tin được không a.
Đám người Địa Long, Thất Kiếm há hốc mồm rồi thảo luận, cả đám ngây ngốc nhìn thiếu niên có thân hình gầy gò này, hận không thể nghiên cứu kỹ một chút.
- Thái A bái kiến chư vị tiền bối.
Thanh niên gầy gò mỉm cười, cung kính thi lễ với đám người chung quanh, cực kỳ khách khí.
Thanh niên này chính là Thái A, mấy ngày trước sau khi mọi người rời khỏi Thị Hoang thế giới rốt cuộc cũng đã thức tỉnh.
Mà linh hồn lực mênh mông cùng với nguyên lực trên người Thái A đã bị hắn triệt để luyện hóa, thực lực của hắn bây giờ cũng đạt tới Đại Đạo cảnh cao giai, vô cùng khủng bố. Sợ rằng không kém Niết Bàn cảnh là bao.
Thái A vốn trời sinh là Đoạn Hồn tuyệt thể tạo thành dị dạng, hiện tại sau khi khôi phục cũng dần dần chuyển biến tốt đẹp, nhìn qua vô cùng tuấn tú, thoạt nhìn mười sáu mười bảy tuổi, chỉ tiếc là thân hình vẫn có chút gầy gò.
- Tiểu tử, đừng có làm bộ. Ta không chịu nổi a, dùng thực lực của ngươi hiện tại, ta gọi ngươi là tiền bối cũng không kém là bao. Con mẹ nó, quả thực biếи ŧɦái, so với chưởng môn còn biếи ŧɦái hơn a.
Đường Ngũ nhìn chăm chú Thái A, vẫn há hốc mồm nhìn trân trối.
- Thái A bị phụ thân Dương Hồn Tu La của hắn cưỡng ép rót vào trong cơ thể nguyên lực và linh hồn lực suốt đời, đồng thời còn phục dụng vô số đan dược và linh dược. Thế cho nên trong cơ thể có nguyên lực mênh mông và linh hồn lực rời rạc bên ngoài kinh mạch và không gian linh hồn. Chỉ cần đυ.ng vào một chút sẽ ngọc đá cùng tan. Chuyện này khiến cho Thái A vừa mới ra đời đã chịu đau đớn giống như ở địa ngục. Cũng may Thái A mạng lớn, chống lại được tới bây giờ. Hiện tại đại nạn không chết, tất có hậu phúc.