Mục lục
Đỉnh Phong Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn La Lan thị, hai người Kính Hoa, Thủy Nguyệt cũng biết thân phận của La Lan thị cho nên khẽ gật đầu đứng lên.  

- Nãi nãi, con lấy cho Bối Nhi ăn.  

Lục Kinh Vân nói.  

- Tốt, nhanh đi chơi cùng Bối Nhi đi. Cẩn thận một chút, đừng để bản thân bị ngã.  

La Lan thị yêu thương nói, sau đón lập tức buông Lục Kinh Vân ra. Tiểu gia hỏa nhanh chóng chạy ra khỏi đại điện.  

Kính Hoa, Thủy Nguyệt nhìn theo bóng lưng của Lục Kinh Vân, mãi cho đến khi Lục Kinh Vân chạy ra khỏi đại điện.  

- Chưởng môn.  

Trong lúc náo nhiệt, Hoàng Bác Nhiên đi tới bên người Lục Lâm Thiên, trong tay mang theo không ít ngọc giản nói:  

- Chưởng môn, vừa rồi có người của Vạn Thú Tông tới đây, nói là cho mời chưởng môn cùng với nhất môn chi chủ của các sơn môn lớn.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, Vạn Thú Tông này không ngờ lại phái người đem thiệp tới. Không biết sẽ có chuyện gì, dường như đám người này cũng biết rõ tất cả các sơn môn lớn hiện tại đều ở Phi Linh môn, không ngờ lại đem tất cả các thiếp mời chuyển tới đây.  

Hôn lễ đã tới khâu cuối cùng, Lục Lâm Thiên cũng không mở ngọc giản ra, ánh mắt ý bảo Hoàng Bác Nhiên không nên để cho mọi người chú ý. Khi đại điện chấm dứt náo nhiệt thì trời đã chạng vạng tối. Trong Phi Linh môn cũng sắp xếp các loại hoạt động náo nhiệt, mãi đến khi mọi người tiễn hai tân lang, tân nương về động phòng thì Lục Lâm Thiên mới truyền âm mời tất cả nhất môn chi chủ các sơn môn lớn tiến vào đại sảnh.  

Vạn Thú Tông cũng phát ra rất nhiều thiếp mời, mà ngay cả Thiên Ưng lâu, Tiêu Dao bang, Thánh Linh giáo cũng có mặt ở bên trong. Lục Lâm Thiên đem thiếp mời của Vạn Thú Tông giao cho nhất môn chi chủ các sơn môn, mọi người đều cảm thấy kỳ quái. Xem ra nhất cử nhất động của Đế Đạo Minh đều nằm trong ánh mắt của người khác. Thiếp mời này không ngờ lại vừa vặn đưa tới đây, không thiếu một khối ngọc giản nào.  

Thế nhưng mọi người cũng không lo lắng. Lần này mọi người kết minh vốn làm cao điệu cho nên Vạn Thú Tông không biết mới là lạ. Tất cả các thế lực lớn, trong sơn môn đều có một ít thám tử của các thế lực khác chen vào, trong lòng mọi người đều hiểu rõ nhưng không thể nói thành lời mà thôi.  

Sưu.  

Lục Lâm Thiên mở ngọc giản, thanh âm lập tức truyền vào trong đầu:  

- Lục chưởng môn, ngày mười chín tháng tư, tân nhiệm tông chủ của Vạn Thú Tông, đại đệ tử Lam Linh đảm nhiệm chức vị, mời Lục chưởng môn tới xem lễ. Doãn Ngạc đề bút.  

Thanh âm vừa dứt, ngọc giản nứt nẻ hóa thành tro bụi. Mà thanh âm này Lục Lâm Thiên cũng không xa lạ gì, chính là thanh âm của Vạn Thú Vương Doãn Ngạc của Vạn Thú Tông.  

- Mời chúng ta tới xem đại lễ.  

Lúc này mọi người đều đã mở ra ngọc giản, nhanh chóng nghe được thanh âm của Doãn Ngạc. Sắc mặt cả đám nhất môn chi chủ không khỏi biến hóa, chủ yếu là vì, ở thời điểm này đối với tất cả các thế lực lớn mà nói đều là một thời điểm tương đối đặc biệt. Vạn Thú Tông cùng Thiên Kiếm môn ở giữa Thiên Đạo Minh cùng Đế Đạo Minh mà bảo trì trung lập. Cho nên bất luận quyết định gì của hai sơn môn này sẽ khiến cho tất cả mọi người phỏng đoán.  

- Lục lão đệ, đệ xem Vạn Thú Tông này có thâm ý gì khác không?  

Lạc Kiến Hồng trầm tư một lát rồi nói với Lục Lâm Thiên.  

- Nhạc phụ, theo người thì sao?  

Lục Lâm Thiên nhìn về phía Vân Khiếu Thiên, trong mọi người có mặt lúc này, người hiểu về Vạn Thú Tông nhất có lẽ chính là Lục Lâm Thiên.  

- Nếu như ta suy đoán không sai, sợ rằng Vạn Thú Tông cũng mời đám người Lan Lăng sơn trang, Nguyệt Long các. Tân nhiệm tông chủ mới lại xuất hiện vào thời điểm này, Doãn Ngạc không ngờ lại thoái vị, ý vị trong này không khỏi khiến cho chúng ta phải cân nhắc một phen.  

Dùng tâm trí của Vân Khiếu Thiên, chỉ bằng một câu nói đã nói ra quan hệ ở bên trong khiến cho mọi người gật đầu.  

- Thời điểm này Vạn Thú Tông có tông chủ mới, có lẽ là thời điểm mà Vạn Thú Tông quyết định.  

Đạm Đài Tuyết Vi nói với mọi người.  

- Thiếp mời này đã nhận được, mặc kệ ý tứ của Vạn Thú Tông ra sao, chúng ta cứ đi tới thì biết.  

Ô Chấn Vũ nói.  

- Ngày mười chín tháng tư, hiện tại vẫn còn hai mươi ngày, chúng ta phải mau chóng khởi hành.  

Kỷ Diệu Tông nói.  

Lữ Chính Cường do dự một lát rồi nói:  

- Đi tới Vạn Thú Tông tuy rằng không có nguy hiểm quá lớn. Bất quá chúng ta vẫn nên phòng bị một chút. Đám người Lan Lăng sơn trang cùng các sơn môn khác cũng tới, dù sao mọi người vẫn nên đề phòng.  

- Đúng vậy.  

Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, lập tức nói:  

- Vậy thì ngày mai chúng ta sẽ lên đường tiến về Vạn Thú Tông. Mặc kệ Vạn Thú Tông này có mục đích gì, đến Vạn Thú Tông thì chúng ta sẽ biết rõ.  

- Có nhiều sơn môn tới Vạn Thú Tông như vậy, có lẽ Vạn Thú Tông sẽ rất náo nhiệt.  

Lạc Kiến Hồng cười nói.  

Trong màn đêm, vô số ngôi sao xuất hiện trong bầu trời. Ánh trăng chiếu xuống, đêm nay là một đêm vô cùng thích hợp cho việc động phòng.  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên xuyên qua màn đêm, lập tức xuất hiện trong đình viện của đám người Nam thúc.  

Gặp mặt Nam thúc cùng sư phụ, Lục Lâm Thiên đem chuyện ngày mai đi tới Vạn Thú Tông nói ra một lần. Sau khi rời khỏi Vạn Thú Tông cũng thuận tiện đi về phía Tổ Yêu Lâm.  

- Trên Vạn Thú Tông có lẽ không có việc gì quá lớn. Vạn Thú Tông gióng trống khua chiêng mời các ngươi tới dự điển lễ như vậy thì có lẽ cũng không có động tác gì. Thế nhưng bên trong Tổ Yêu Lâm thì không giống như vậy, phải cẩn thận một chút.  

Nam thúc nói.  

Sau khi nghe sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nói vài câu, lúc này Lục Lâm Thiên mới rời khỏi đình viện. Trong Phi Linh môn hiện tại có Nam thúc cùng hai vị Tạ Thiên Tạ Địa trấn thủ, Lục Lâm Thiên cũng không lo lắng quá nhiều. Việc dạy bảo Lục Kinh Vân, Lục Lâm Thiên cũng ném cho Nam thúc.  

Sáng sớm hôm sau, khi tia nắng đầu tiên xuất hiện từ phía chân trời, ngoài đình viện ở hậu sơn Phi Linh môn, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh mặc một bộ y phục màu đen, khuôn mặt hồng nhuận, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thì mặc một bộ y phục màu trắng, giống như tiên tử. Khuôn mặt xinh đẹp động lòng người không gì sánh được.  

- Đông lão, Oánh tỷ, nghỉ ngơi tốt không?  

Lục Lâm Thiên cười hắc hắc đi tới bên người Đông Vô Mệnh. Nhìn bộ dáng hai người, dường như hai người làm không ít chuyện đêm hôm qua a.  

- Thù ngày hôm qua lần sau ta sẽ tính toán với ngươi. Lần này đi về phía Vạn Thú Tông phải cẩn thận một chút.  

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên nói.  

- Lâm Thiên, tất cả phải cẩn thận, không thể chủ quan.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng dặn dò Lục Lâm Thiên.  

- Đông lão, Oánh tỷ, Khấu Phó chưởng môn, Phi Linh môn giao cho mấy vị.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, sau đó lại cáo biệt cùng mẫu thân và Lục Kinh Vân. Tiểu gia hỏa nhìn Lục Lâm Thiên, có chút không nỡ nói:  

- Sư phụ, người sớm trở về một chút.  

- Con phải nghe lời nãi nãi, biết không?  

Lục Lâm Thiên vỗ đầu Lục Kinh Vân rồi nói.  

- Vâng, con sẽ ngoan ngoãn.  

Đôi mắt đen lúng liếng của Lục Kinh Vân chớp động, không ngừng gật đầu nói.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK