Mục lục
Đỉnh Phong Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ai nói ta thua, con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta thua?  

Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, chậm rãi đứng lên.  

Chỉ thấy thân thể hắn vô cùng chật vật, mặt xám mày tro, khóe môi chảy máu, ngực áo bị nhuộm đỏ, chỉ có đôi mắt vẫn thâm thúy, trong mắt còn mang theo màu đỏ nhàn nhạt.  

- Ca ca không thua, cho tới bây giờ ca ca chưa từng thua, lần này cũng vậy!  

Trong mắt Lục Tâm Đồng lộ ý cười.  

Ánh mắt Độc Cô Trường Linh run lên, lập tức trầm xuống:  

- Lục Lâm Thiên, dược đỉnh của ngươi đã nổ, chẳng lẽ còn chưa thua sao, chẳng lẽ ngươi muốn nằm vạ?  

- Buồn cười, dược đỉnh nổ tung lại cho là thua, đây là quy củ của Độc Cô gia tộc các ngươi định ra sao?  

Lục Lâm Thiên phun ra bọt máu, trong cơ thể vô cùng khó chịu.  

- Chẳng lẽ còn chưa thua sao?  

Người trên quảng trường nghe vậy không khỏi nghi hoặc, chẳng lẽ đã như thế còn chưa thua?  

- Dược đỉnh tự bạo đương nhiên không tính thua, vậy đan dược của ngươi đâu, chẳng lẽ đan dược không còn còn chưa tính là thua!  

Độc Cô Trường Linh lạnh lùng nói.  

- Ai nói đan dược không còn?  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, dùng tay trái lau máu trên miệng, linh lực chợt dao động, chân khí cùng linh lực đồng thời thi triển.  

Chỉ thấy hắn vươn ra tay phải, nhất thời trên lòng bàn tay hiện ra tử sắc lưu quang.  

- Hô!  

Tử sắc lưu quang xuất hiện, cả không gian lan tràn cỗ khí tức quỷ dị, cơ hồ đồng thời không gian đột nhiên run rẩy lên.  

Giờ phút này nhìn thấy tử sắc lưu quang, Độc Cô Trường Linh đột nhiên cảm giác được trong lòng run lên, một cảm giác nguy hiểm lan tràn khắp nội tâm của hắn.  

- Đây là…  

Sắc mặt đông đảo cường giả không khỏi đại biến, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay của Lục Lâm Thiên, năng lượng tử sắc lưu quang liên tục dao động làm lòng người run rẩy.  

Xuy!  

Lục Lâm Thiên ném tử sắc lưu quang lên cao, ngay lập tức lưu quang mở rộng, hóa thành mấy thước lớn, biến thành đại đỉnh ba chân màu tím, bí văn lôi quang lan tràn, hào quang chói mắt, chính là Tử Lôi Huyền Đỉnh.  

Trên Tử Lôi Huyền Đỉnh hiện ra linh dịch tinh thuần, lúc này nó đang xoay tròn bên trong đỉnh.  

Vừa rồi khi Hỏa Long đỉnh nổ tung, Lục Lâm Thiên tự biết không xong, liều mạng thúc giục Tử Lôi Huyền Đỉnh đem linh dịch trong Hỏa Long đỉnh hút vào bên trong huyền đỉnh.  

- Tử Lôi Huyền Đỉnh, đây hình như là Tử Lôi Huyền Đỉnh trong lời đồn đãi!  

- Thần khí thành danh của Huyền Thiên yêu tôn tung hoành đại lục hơn bảy ngàn năm trước!  

- Nghe lời đồn Tử Lôi Huyền Đỉnh vô cùng bất phàm!  

- Nhưng Tử Lôi Huyền Đỉnh là Vũ linh khí, chẳng lẽ Lục Lâm Thiên muốn dùng binh linh khí luyện chế đan dược sao?  

- Vũ linh khí luyện chế đan dược được sao?  

Mọi người kinh hãi, chẳng biết từ lúc nào trên Thần Hoàng thai đột nhiên hiện ra lôi vân cuồn cuộn dày đặc.  

Tử sắc điện quang lưu chuyển, chân khí khiến người sợ hãi truyền tới, lôi điện lóe ra, mọi người đều cảm thấy áp lực bất an.  

Càng làm người ta nghi hoặc chính là linh dịch lại đang nằm bên trong huyền đỉnh.  

- Chẳng lẽ Lục Lâm Thiên muốn dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh luyện chế đan dược sao?  

Độc Cô Trường Linh cùng cường giả Thần Hoàng đoàn vốn nghĩ mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay, nhưng không ai nghĩ tới Lục Lâm Thiên còn có chiêu này, hắn lại có thể bảo tồn được linh dịch, như vậy có thể tiếp tục luyện chế.  

Nhìn Lục Lâm Thiên muốn dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh luyện chế đan dược, Kim Huyền cùng Nam thúc nhìn nhau, trong mắt hiện lên nghi hoặc.  

Lúc này Lục Lâm Thiên muốn dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh luyện chế đan dược cũng vì bất đắc dĩ, vừa rồi Hỏa Long đỉnh đã nổ tan, vì không muốn mất đoàn linh dịch này, hắn phải lấy ra Tử Lôi Huyền Đỉnh chứa đựng, hắn vốn không có ý nghĩ dùng huyền đỉnh luyện chế đan dược, nhưng hiện tại rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể miễn cưỡng làm như thế, dù sao hắn đã sớm dung hợp Linh Vũ, đồng thời thúc giục Tử Lôi Huyền Đỉnh cùng linh lực ngưng tụ linh hỏa không đến nỗi không làm được.  

- Vũ thần khí!  

Đôi mắt Độc Cô Trường Linh nhìn chằm chằm Tử Lôi Huyền Đỉnh, khuôn mặt thật khó xem, hắn thật không ngờ Lục Lâm Thiên còn có một chiêu này.  

- Dùng Vũ thần khí luyện chế đan dược, ta muốn xem ngươi làm sao luyện chế!  

Độc Cô Trường Linh hừ lạnh một tiếng, tuy kinh ngạc nhưng trong lòng cũng biết, chỉ sợ dù Lục Lâm Thiên luyện chế thành công nhưng phẩm cấp đan dược cũng không cao bằng Cửu Chuyển Hóa Linh đan của mình.  

- Ngươi không làm được, không có nghĩa là tất cả mọi người đều không làm được!  

Lục Lâm Thiên nói.  

- Cố làm xem a, cho dù ngươi luyện chế thành công thì đã sao, phẩm cấp đan dược của ngươi còn cao hơn được Cửu Chuyển Hóa Linh đan của ta hay sao, tới lúc đó ngươi cũng trốn không thoát tự phế tu vi, tự hủy hai tay!  

Độc Cô Trường Linh lớn tiếng cười lạnh, âm thanh quanh quẩn trên quảng trường, hiện tại không thể xuất thủ, hắn cũng không ngại gia tăng áp lực cho Lục Lâm Thiên.  

Đông đảo cường giả sửng sốt, Độc Cô Trường Linh nói không sai, dù Lục Lâm Thiên thành công luyện chế ra đan dược, nhưng phẩm cấp làm sao bằng Cửu Chuyển Hóa Linh đan, nói thế nào cũng thua, nhưng không nghĩ tới tiền đặt cược của hai người này lại là phế bỏ tu vi, hủy bỏ hai tay, thật sự là quá nặng nề!  

- Ai thắng ai thua, còn chưa nhất định!  

Thản nhiên nói một câu, Lục Lâm Thiên tiến lên một bước, tay trái biến hóa thủ ấn, chân khí tràn vào Tử Lôi Huyền Đỉnh.  

- Ông ông!  

Tử Lôi Huyền Đỉnh run lên, lôi vân bắt đầu khởi động, giờ phút này Lục Lâm Thiên không thể không quyết định mình phải buông tay bắt buộc, chỉ còn một lần cơ hội cuối cùng.  

Nhìn thấy hành động của Lục Lâm Thiên, người trên quảng trường không khỏi ồ lên, không ít ánh mắt nghi hoặc nhìn hắn, nghe lời nói của hắn giống như tự nhận mình sẽ có hi vọng chiến thắng.  

- Biểu tỷ, Vô Song tỷ, chẳng lẽ Lâm Thiên vẫn còn biện pháp sao?  

Vân Hồng Lăng lo lắng, ánh mắt ngưng trọng nhìn Lục Lâm Thiên.  

- Ta cũng không biết, có lẽ Lâm Thiên sẽ có biện pháp!  

Độc Cô Cảnh Văn nói:  

- Lâm Thiên không phải người lơ là, nói không chừng trong lòng đã có biện pháp.  

Bắc Cung Vô Song cắn môi, tuy nghe nói như thế nhưng ánh mắt vẫn vô cùng ngưng trọng.  

- Yên tâm đi, ca ca làm sao có thể bại!  

Lục Tâm Đồng kiên nghị nói, trong lòng nàng tin tưởng ca ca, từ nhỏ tới lớn ca ca chưa từng thất bại.  

- Hừ, ta muốn nhìn xem hôm nay ngươi làm sao thắng ta!  

Độc Cô Trường Linh nhìn Lục Lâm Thiên, vẻ mặt biến thành khinh thường, tới lúc này hắn thật sự không nghĩ ra Lục Lâm Thiên còn có biện pháp nào xoay chuyển cục diện, điều này hoàn toàn không có khả năng.  

Tử Lôi Huyền Đỉnh kêu vang, năng lượng linh dịch lan tràn, lại giống như bị một cỗ năng lượng ngăn chặn bên trong, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Lục Lâm Thiên.  

Đan chiến lần này chính bản thân Lục Lâm Thiên cũng biết mình rơi vào tình trạng tiến lui đều khó khăn.  

Bởi vì kết quả vượt ngoài dự đoán của hắn, trình độ của Độc Cô Trường Linh trong đan đạo đã tuyệt đối cường đại, vì vậy chính bản thân Lục Lâm Thiên đã rơi vào hiểm cảnh.  

Thu liễm tâm thần, ánh mắt Lục Lâm Thiên run lên, trong đầu hiện ra một

đơn thuốc, cơ hồ giống như Diễn Linh Hóa Thần đan như đúc. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK