Mang Linh lão tổ lớn tiếng quát.
- Mang Linh, ngươi không cần phải làm ta sợ, chờ ta lấy được hai kiện thần khí trên người Lục Lâm Thiên, không, hiện tại hẳn là ba kiện thần khí, tới lúc đó để xem các ngươi còn làm gì được ba huynh đệ chúng ta, kiệt kiệt!
Lệ Quỷ xem thường uy hϊếp của Mang Linh lão tổ.
- Lâm Thiên!
Sắc mặt Tử Yên đại biến, trái tim nhấc trên cổ họng, mà Mộ Dung Lan Lan, Đạm Thai Tuyết Vi đều run lên.
Vẻ mặt Lăng Thanh Tuyền thoáng biến hóa, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
- Sao ta có thể lo lắng cho hắn, chỉ là không muốn hắn chết trong tay người khác mà thôi, nhất định là như vậy!
Cảm giác tâm cảnh của mình biến hóa, Lăng Thanh Tuyền nghĩ thầm.
Vào lúc này nhìn thấy Lục Lâm Thiên bị Lệ Quỷ bắt giữ, trong mắt nhóm người Thiên Địa minh đều lộ ý cười.
- Tiểu tử, ta không gϊếŧ được ngươi, nhưng sẽ có người gϊếŧ được ngươi, lần này ngươi nhất định phải chết!
Ánh mắt Gia Cát Tử Vân lộ vẻ âm tàn, sắc mặt vui mừng, hắn biết đời này mình còn muốn đánh chết Lục Lâm Thiên chỉ là vọng tưởng, nhưng trong lòng vẫn luôn hận không thể gϊếŧ chết Lục Lâm Thiên.
Đại hồn anh cùng Thiên Nguyệt cũng vừa tách ra, mười mấy linh hồn phân thân đều tiến nhập vào thân thể đại hồn anh, sắc mặc đại hồn anh ngưng trọng, chậm rãi tiêu tán trước mặt Thiên Nguyệt, Huyễn Diễn đao trận cũng tự động thu hồi, trôi nổi giữa không trung.
Thiên Nguyệt chật vật thu lấy Huyễn Diễn đao trận vào trong tay, trong lòng vô cùng mừng rỡ, vừa rồi đã được nếm thử uy lực của đao trận, nhìn thấy linh hồn phân thân biến mất, phỏng chừng do Lục Lâm Thiên bị cấm chế cho nên mới tự biến mất không còn bóng dáng.
Nhưng Thiên Nguyệt vẫn có chút kỳ quái, mặc dù linh hồn phân thân đã tiêu tán nhưng sát khí vẫn thật lâu không tiêu tan, bất quá bà ta cũng không để ý.
- Chưởng môn!
Sắc mặt đệ tử Phi Linh môn nháy mắt đại biến, mà nhóm yêu thú Xích Viêm nóng như lửa đốt lại không dám lộn xộn.
- Lệ Quỷ, giao Lục Lâm Thiên cho ta!
Lộc Linh lộ ý cười, nhảy ra nói.
- Lộc Linh Tôn giả, muốn giao người cho ngươi cũng không có vấn đề, nhưng điều kiện mà ngươi đáp ứng ta thế nào?
Lệ Quỷ lui ra sau vài bước nhìn Lộc Linh hỏi.
- Được, ta tuyệt đối đáp ứng ngươi!
Lộc Linh trả lời, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lục Lâm Thiên.
- Ngươi đáp ứng cũng vô dụng, bởi vì ta không tin một mình ngươi, ta muốn cả Thiên Địa minh đáp ứng ta!
Lệ Quỷ nói.
- Lệ Quỷ, ngươi muốn thế nào?
Lộc Linh mất hứng nói.
Sắc mặt mọi người biến hóa, ai cũng nghi hoặc, nghe khẩu khí hai người này tựa hồ có giao dịch nào đó.
- Rất đơn giản, ta muốn toàn bộ cường giả Thiên Địa minh đáp ứng trước mặt mọi người, ta giao Lục Lâm Thiên cho các ngươi, mà ba kiện thần khí cùng ba viên Đế Linh Tấn Thần đan trên người hắn phải giao cho ba huynh đệ chúng ta, nếu không ta tuyệt đối không giao hắn cho các ngươi!
Lệ Quỷ nói.
- Lệ Quỷ, ta chỉ đáp ứng hai kiện thần khí!
Ánh mắt Lộc Linh thoáng động.
- Bây giờ là ba kiện thần khí cùng ba viên Đế Linh Tấn Thần đan, ngươi không đáp ứng thì thôi, ta tự mình gϊếŧ Lục Lâm Thiên!
Lệ Quỷ âm lệ quát.
- Lệ Quỷ, ngươi gϊếŧ Lục Lâm Thiên cũng không chạy thoát, tới lúc đó dù là Đế Đạo minh hay Thiên Địa minh đều gϊếŧ ngươi, cho nên ngươi đem người giao cho ta đi!
Lộc Linh nhìn chằm chằm Lệ Quỷ nói.
- Ta tình nguyện ngọc thạch câu phần cũng không thành toàn ngươi, trừ phi ngươi đáp ứng yêu cầu của ta, bằng không ngươi đừng mong có được Lục Lâm Thiên!
Lệ Quỷ cứng rắn nói.
- Được, ta đáp ứng ngươi!
Lộc Linh cắn răng nói, trong mắt hiện vẻ âm trầm.
- Ta đã nói phải do người Thiên Địa minh cùng đáp ứng mới được!
Lệ Quỷ nói.
Ánh mắt Lộc Linh khẽ động, thoáng do dự nhìn qua cường giả Thiên Địa minh, nói:
- Chư vị, Cực Lạc tam quỷ đã sớm có ước định với ta, nếu gϊếŧ Lục Lâm Thiên thì hai kiện thần khí trên người Lục Lâm Thiên thuộc về ba người bọn họ, mà bây giờ bọn hắn cần ba kiện thần khí cùng ba viên Đế Linh Tấn Thần đan, chư vị cảm thấy thế nào?
Lúc này mọi người cũng khẳng định giữa Cực Lạc tam quỷ cùng Lộc Linh đã có sắp xếp từ trước, không nghĩ tới Lộc Linh âm hiểm như vậy.
- Cực Lạc tam quỷ, ngươi không phải nói muốn ba kiện thần khí cùng ba viên Đế Linh Tấn Thần đan sao, chỉ cần ngươi thả người, ta thề sẽ cho ngươi lấy được ba kiện thần khí cùng ba viên Đế Linh Tấn Thần đan!
Cùng Kỳ ngưng trọng nói:
- Nếu ngươi không thả người, Thánh Linh giáo dù đuổi gϊếŧ ngươi tới chân trời góc biển, cũng phải đem ba ngươi nghiền xương thành tro!
- Lộc Linh Tôn giả, chỉ cần đem Lục Lâm Thiên giao cho chúng ta xử trí, điều kiện đó không có vấn đề.
Nghe lời nói của Cùng Kỳ, Vô Ảnh kiếm tôn liền gật đầu nói, chẳng qua nói đáp ứng thì đã sao, cuối cùng sẽ thế nào rồi biết, trong lòng bọn hắn nghĩ gì phỏng chừng ai cũng rõ ràng.
Lão giả Linh Vũ giới nhìn thấy Lục Lâm Thiên bị bắt, ánh mắt biến hóa nhưng không nói gì thêm.
- Lệ Quỷ, điều kiện kia không thành vấn đề, chúng ta đều đáp ứng ngươi, chỉ cần giao Lục Lâm Thiên cho chúng ta, chúng ta sẽ giao đủ đồ vật cho ngươi!
Vô Ảnh kiếm tôn lớn tiếng nói, chỉ cần bắt được Lục Lâm Thiên, hết thảy rồi tính sau.
- Lệ Quỷ, bốn kiện thần khí, ta cho ngươi bốn kiện thần khí, ngươi thả người đi!
Kim Lang lớn tiếng nói.
- Kim Lang tôn giả, ta sợ không có mạng lấy, ai cũng biết Lục Lâm Thiên không dễ chọc, ta thả hắn, hắn sẽ bỏ qua ta sao, ta không ngu ngốc!
Lệ Quỷ cười lạnh nói.
- Lệ Quỷ, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, mau đem Lục Lâm Thiên giao cho ta!
Lộc Linh quát lớn, hắn lo lắng Lục Lâm Thiên chạy thoát, chỉ cần bắt được Lục Lâm Thiên, Đế Đạo minh xem như bước đầu sụp đổ, bởi vì hạch tâm của Đế Đạo minh chính là tiểu tử này.
- Cực Lạc tam quỷ, ngươi dám, cả Đế Đạo minh sẽ không bỏ qua ngươi!
Thiên Dương quát to.
- Nhớ điều kiện các ngươi đã đáp ứng!
Lệ Quỷ cười lạnh, cũng không để ý Thiên Dương, đem Lục Lâm Thiên ném cho Lộc Linh:
- Tiểu tử, đi qua đi, rơi vào trong tay bản tôn xem như ngươi xui xẻo!
Dứt lời thân ảnh Cực Lạc tam quỷ cũng đã đi vào đội ngũ Thiên Địa minh.
Cường giả Thiên Địa minh nhìn thấy Lục Lâm Thiên rốt cục rơi vào trong tay bọn họ, đều lộ sắc mặt vui mừng, lần này Lục Lâm Thiên nhất định phải chết, mà bảo vật của hắn cũng rơi vào trong tay bọn họ, đủ làm cho họ điên cuồng.
Lúc này ánh mắt Nguyên Nhược Lan mơ hồ run lên.
Xuy!
Lộc Linh đưa tay chộp tới, mang theo vẻ cười lạnh, trảo ấn ngưng tụ bắt lấy Lục Lâm Thiên, nháy mắt một cỗ hấp lực khởi động đem Lục Lâm Thiên hấp xả vào trong tay mình.
- Tiểu tử, lần này không ai có thể cứu ngươi rồi!
Lộc Linh cười lạnh một tiếng, một đạo trảo ấn chụp lên vai Lục Lâm Thiên, ánh mắt lộ vẻ mừng như điên, Cực Lạc tam quỷ đúng là ngu ngốc, lại đem Lục Lâm Thiên giao cho hắn mà không trực tiếp đánh chết, phỏng chừng không dám đánh chết Lục Lâm Thiên là vì sợ bị Đế Đạo minh trả thù đi!