Sau khi mọi người thương nghị qua vài việc, khoảng thời gian ngắn sắp tới sẽ ở lại Bách Linh Tông để chờ người của Phi Linh Môn tới, đám người Thanh Hoả Lão Quỷ cũng đã sớm sắp xếp xong xuôi mọi người cho người của Phi Linh Môn rồi, Lục Lâm Thiên cũng lập tức trở về đình viện của mình.
Trong phòng, ánh mắt của Lục Lâm Thiên đang nhìn chằm chằm vào An Cát Tú Na đang bị cấm chế của Song Đao Môn và một vị nhất trọng vũ vương khác, Lục Lâm Thiên đoán chừng sau khi thôn phệ hai người này thì thực lực của mình có thể sẽ tăng tới khoảng nhị trọng vũ vương trung kỳ.
An Cát Tú Na bị cấm chế, chỉ có tròng mắt là có thể chuyển động được, trên gương mặt vô cùng phong vận kia, ánh mắt lúc này đang nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, giống như muốn nói gì đó.
Lục Lâm Thiên hơi nhíu mày, kết xuất thủ ấn, mấy đạo chỉ ấn rơi xuống, giải trừ một chút cấm chế trên người An Cát Tú Na, đủ để cho nàng ta nói chuyện:
– An Cát chưởng môn có lời gì muốn nói sao?
Luôn bị cấm chế khiến giọng nói có chút khan khan, mãi một lúc sau An Cát Tú Na mới lên tiếng:
– Lục chưởng môn, ta cũng không muốn chết, ta nguyện ý gia nhập Phi Linh Môn, không biết có thể giữ lại được cái mạng này hay không.
Ánh mắt của Lục Lâm Thiên hơi loé lên, nhìn An Cát Tú Na một lúc mới nói:
– An Cát chưởng môn, ngươi gia nhập Phi Linh Môn thế này có phải là hơi muộn rồi hay không, lại nói, thực lực của ngươi mà gia nhập Phi Linh Môn thì nói thật là ta cũng không coi trọng mấy.
An Cát Tú Na biến sắc, giống như thật không ngờ tới vậy, mình tự động đầu hàng nhưng lại bị tên Lục Lâm Thiên này xem chẳng ra gì, nói:
– Lục chưởng môn, ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện, bằng không thì Phi Linh Môn của ngươi bị người ta lén lút hãm hại cũng còn không biết.
– Thật vậy sao.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, nói:
– Ngươi nói cũng rất đúng, hai năm qua Ma Tâm Cốc, Song Đao Môn, và Bách Linh Tông nhằm vào Phi Linh Môn như vậy đều là do có người âm thầm sai khiến, nếu như ta đoán không nhầm thì đứng sau sai khiếm Ma Tâm Cốc chính là Lan Lăng Sơn Trang, sai khiến Song Đao Môn của ngươi chính là Hắc Sát Giáo, về phần Bách Linh Tông thì hẳn chính là Hoá Vũ Tông rồi, ta nói có đúng không?
Lời vừa dứt thì Lục Lâm Thiên tựa tiếu phi tiếu nhìn qua An Cát Tú Na, hết thảy những thứ này, khi thôn phệ nhị trọng vũ vương kia của Song Đao Môn, Lục Lâm Thiên đã thi triển sưu linh thuật nên đã sớm điều tra rõ ràng hết cả rồi, sau đó, trong cái nhìn đầy vẻ kinh ngạc của An Cát Tú Na, Lục Lâm Thiên nói tiếp:
– Thậm chí ta còn biết rõ, Song Đao Môn của ngươi đã sớm sợ Phi Linh Môn ta trả thù cho nên đã chuyển hết phần lớn tài phú, đan dược, vũ kỹ đến chôn ở bên trong một hạp cốc vô danh, còn không quên bố trí trận pháp, muốn đợi sau này Song Đao Môn có diệt môn thì cũng có thể đông sơn tái khởi, chỉ là đám bảo tàng đó hiện tại phỏng chừng cũng đã rơi vào trong tay của Phi Linh Môn ta rồi.
Nghe Lục Lâm Thiên nói vậy thì An Cát Tú Na đang im lặng cũng trở nên biến sắc, tất cả những điều này đều là cơ mật, đặc biệt là bảo tàng của Song Đao Môn, người ngoài căn bản không thể nào biết được.
An Cát Tú Na vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, nói:
– Ngươi an bài gian tế trong Song Đao Môn của ta?
– Việc bảo tàng của Song Đao Môn, ngay cả trưởng lão bình thường cũng không được biết, đệ tử chôn dấu bảo tàng sau cùng đều bị các ngươi gϊếŧ chết hết, cho dù ta có an bài gian tế ở Song Đao Môn của các ngươi thì cũng không thể nào biết được chuyện này.
Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói.
Sắc mặt của An Cát Tú Na đầy vẻ kinh hãi, ngay cả chuyện bảo tàng mà đối phương cũng có thể biết rõ tới như vậy, chuyện này đúng là không thể nào tin nổi.
– Hoá ra Lục chưởng môn đã biết hết mọi thứ rồi, ngươi cứ gϊếŧ ta đi, ta thua rồi, thua triệt để rồi.
An Cát Tú Na khẽ thở dài, đưa mắt nhìn Lục Lâm Thiên nói.
Khoé miệng của Lục Lâm Thiên hơi nhếch lên lộ ra ý cười, An Cát Tú Na này chủ động đầu hàng, thực lực tam hệ vũ vương đã gần tới hậu kỳ, xem như cũng không tệ, đặc biệt là lĩnh ngộ ở hoả chúc tính lại rất không tệ, vốn không có ý định lưu lại người này, miễn cho lưu lại hậu hoạn cho Song Đao Môn, nhưng hiện tại Bách Linh Tông cũng đã dàn xếp xong rồi, có giữ người này lại cũng không thành vấn đề gì, thêm một vị vũ vương gia nhập Phi Linh Môn, mình cũng không phải thật sự không cần, số lượng cường giả vũ vương mới thật sự là thứ bảo chứng cho thực lực trong môn.
– An Cát chưởng môn, gia nhập Phi Linh Môn của ta thì ngươi phải uống độc đan, nếu như ngươi phản bội thì ngươi sẽ chịu cảnh sống không bằng chết, tự ngươi nghĩ cho kỹ đi.
Lục Lâm Thiên giải khai toàn bộ cấm chế trên người An Cát Tú Na, đưa một viên độc đan tới trước mặt An Cát Tú Na.
Nhìn qua Lục Lâm Thiên, An Cát Tú Na không chút do dự, trên gương mặt vô cùng phong vận kia lộ ra vẻ vui mừng, lập tức cầm lấy viên độc đan do Lục Lâm Thiên đưa rồi uống vào, hành lễ nói:
– Tham kiến chưởng môn.
Lục Lâm Thiên thản nhiên cười một cái, cũng đành chịu thôi, vốn vừa định thôn phệ An Cát Tú Na này thì bây giờ không thể nào An Cát Tú Na được nữa, bất quá An Cát Tú Na này gia nhập Phi Linh Môn, cũng coi như thu hoạch ngoài ý muốn, nhưng muốn để thực lực đột phá thì sẽ bị trì hoãn lại rồi.
Bên cạnh An Cát Tú Na còn có một cái nhất trọng vũ vương, mặc dù hắn bị cấm chế nhưng nhìn thấy chưởng môn cũng đã đầu hàng như vậy, ánh mắt cũng lập tức mang theo vẻ khẩn cầu nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
– Chưởng môn, ngươi cũng tha cho Uông trưởng lão đi.
An Cát Tú Na nói với Lục Lâm Thiên.
– Aiz…
Lục Lâm Thiên khẽ thở dài, sau một lát, vị nhất trọng vũ vương kia cũng đã nuốt độc đan.
Lại thêm hai cái vũ vương gia nhập Phi Linh Môn. Trong lòng của Lục Lâm Thiên cũng có chút vui mừng, khoảng thời gian này, thực lực của Phi Linh Môn coi như tăng lên khá nhiều.
Sau khi giao hai người này cho mấy người Thanh Hoả Lão Quỷ và Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử xong, Lục Lâm Thiên liền dặn dò mọi người là mình cần phải bế quan vài ngày, nếu như đội nhân mã của Phi Linh Môn tới thì hãy thông báo cho mình.
Từ trong miệng Khấu Phi Yến, Lục Lâm Thiên đi vào bên trong một mật thất của Bách Linh Tông, để cho Hắc Hùng và Huyết Mị hộ pháp, Lục Lâm Thiên thì đi vào bên trong mật thất bế quan, còn Lục Tâm Đồng tạm thời không có gì để làm nên cũng quyết định bế quan một thời gian ngắn, đợi đội nhân mã của Phi Linh Môn tới.