- Nhị đệ, Phong Du Du có át chủ bài gì?
Dương Quá nhìn Lục Lâm Thiên rồi hiếu kỳ hỏi.
- Đệ cũng không biết.
Lục Lâm Thiên lắc đầu, đối với át chủ bài của Phong Du Du mà nói, quả thực hắn cũng không biết.
Phong Du Du có át chủ bài, Bà Tu Mỹ Ngọc cũng có, trước mặt thực lực tuyệt đối, sợ rằng át chủ bài không có hiệu quả quá lớn.
Mấy vòng chiến đấu phía trước thực lực đều hơn kém quá xa, mà ngay cả Nguyên Nhược Lan và Bà Di kia nhìn như thực lực không sai biệt lắm, thế nhưng trên thực tế Nguyên Nhược Lan vẫn mạnh hơn không ít. Cho nên mấy trận trước cũng không có dùng át chủ bài.
- Hai người Phong Du Du và Bà Tu Mỹ Ngọc kia dường như sàn sàn nhau. Nhưng mà trên phương diện tu vi cấp độ, Phong Du Du bị thiệt thòi hơn không ít. Bà Tu Mỹ Ngọc hẳn là Tam Nguyên Hóa Hồng đỉnh phong. Nếu như con át chủ bài của Phong Du Du không đủ mà nói, sợ rằng khó có thể chiến thắng.
Mẫu Đơn nghe ba người Lục Lâm Thiên, Tiểu Long, Dương Quá nói chuyện, lập tức có chút hứng thú đi tới bên cạnh ba người, mở miệng cười nói. Âm thanh vẫn giống như ma âm.
- Tuy rằng trên phương diện tu vi Phong Du Du kém hơn một ít, nhưng mà chưa tới cuối cùng khó mà phán đoán được kết quả. Chênh lệch tu vi cấp độ như vậy có lẽ còn không có cách nào phán định thắng thua.
Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, nếu như dưới tình huống bình thường, Lục Lâm Thiên tự nhiên không dám cam đoan, nhưng mà hiện tại Lục Lâm Thiên biết rõ một chuyện. Ban đầu ở trong thế giới hỗn độn của bí cảnh Phong gia, tàn hồn của cường giả viễn cổ kia từng để cho hắn và Phong Du Du cùng nhau hấp thu Thái Cổ chi khí màu vàng rèn thể.
Chỗ tốt do Thái Cổ chi khí kia mang lại có tác dụng cực lớn, trong lòng Lục Lâm Thiên vô cùng hiểu rõ.
Mà cuối cùng tàn hồn cường giả Viễn cổ kia còn rót vào trong đầu hắn lĩnh ngộ áo nghĩa thuộc tính Phong hùng hồn, khiến cho trên phương diện lĩnh ngộ áo nghĩa thuộc tính Phong của hắn có tiến bộ cực lớn. Lục Lâm Thiên suy đoán, cường giả viễn cổ kia hơn phân nửa là người Phong gia, chỗ tốt đó tự nhiên cũng không thiếu phần của Phong Du Du.
Cho nên lúc này tuy rằng tu vi của Phong Du Du kém hơn Bà Tu Mỹ Ngọc, thế nhưng cũng không phải không có lực chống lại. Lục Lâm Thiên suy đoán, muốn phán định thắng thua rõ ràng, sợ rằng phải dựa vào át chủ bài của hai người.
- Xem ra ngươi đối với Phong Du Du này có không ít tin tức nha, sẽ không phải lại lưu tình khắp nơi đó chứ?
Lục Lâm Thiên nói xong, Mẫu Đơn không chút khách khí cười hỏi Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên bất đắc dĩ cười cười, lúc này hắn cũng chỉ có thể tỏ vẻ bất đắc dĩ mà thôi.
- Công kích của hai người cuồng bạo, khi thủ lại vô cùng nghiêm ngặt, gió không lọt. Trong thủ có công, muốn phân ra thắng bại sợ rằng không dễ. Không biết ai sẽ là người không nhịn được trước tiên.
Lục Kinh Vân giống như không nghe mọi người nói chuyện, thân hình cao ngất giống như một thanh trường thương lúc này vẫn nhìn chăm chú vào hai đạo thân ảnh mềm mại, uyển chuyển đang không ngừng qua lại phía trước.
Hai đạo thân ảnh xinh đẹp không ngừng giao thủ, nguyên lực cường hãn va chạm, không ngừng có âm thanh trầm đυ.c truyền ra. Thân ảnh nhanh như thiểm điện mang theo năng lượng chói mắt giống như pháo hoa va chạm, ngày càng kịch liệt.
Bà Tu Mỹ Ngọc thân là Tu La nhất tộc, tuy rằng là nữ tử thế nhưng đều hung mãnh hiếu chiến, nguyên lực tuôn ra, không ngừng đánh về phía Phong Du Du, hoàn toàn là công kích cuồng bạo.
Nhưng Phong Du Du thân là tu luyện giả áo nghĩa thuộc tính Phong, cho nên có tinh túy của phòng ngự, phòng ngự kín kẽ không một lỗ hổng. Lấy tĩnh chế động, ngẫu nhiên còn có thể đánh trả Bà Tu Mỹ Ngọc một hai chiêu.
Mặc kệ Bà Tu Mỹ Ngọc công kích cuồng bạo ra sao, Phong Du Du đều có thể chống cự, không có một chút biến sắc, rối loạn nào. Thậm chí càng đánh càng trầm ổn, đem đặc tính của áo nghĩa thuộc tính Phong phát huy vô cùng tinh tế, phòng ngự lúc nào cũng vô cùng cẩn mật.
Trong lúc đám người Lục Lâm Thiên, Tiểu Long, Dương Quá, Mẫu Đơn nói chuyện, thân ảnh xinh đẹp của hai người Phong Du Du, Bà Tu Mỹ Ngọc trong nháy mắt lại lần nữa giao thủ mười chiêu. Bà Tu Mỹ Ngọc vẫn điên cuồng công kích, mạnh mẽ tới cực điểm. Phong Du Du thì vẫn phòng ngự nghiêm ngặt.
Sưu.
Hai đạo thân ảnh vừa mới chạm vào lập tức phân ra. Bà Tu Mỹ Ngọc ở trên áo nghĩa không gian có thiên phú, không gian quanh thân có cảm giác thời không tɧác ɭoạи. Thân ảnh trong chốc lát lại lần nữa phóng tới trước người Phong Du Du, trong giây lát trên nắm tay có khí tức cuồng bạo âm hàn tuôn ra. Hình thành một đạo quyền ấn cuồng bạo và âm hàn, uy áp linh hòn cực lớn cùng với khí tức sắc bén lạnh lẽo lan tràn ra.
Oanh.
Phong Du Du cũng là người mang áo nghĩa không gian, tăng thêm lĩnh ngộ thuộc tính Phong, tốc độ không dưới Bà Tu Mỹ Ngọc. Nhìn đạo quyền ấn âm hàn kia đánh tới, năm ngón tay nắm lại, một đạo chưởng ấn nương theo không khí chấn động cùng với năng lượng cuồng bạo xuất hiện, không gian chung quanh chưởng ấn thậm chí trong lúc mơ hồ còn xuất hiện khe nứt đen kịt. Chưởng ấn dùng xu thế như sấm sét đánh về phía trước, va chạm với một quyền của Bà Tu Mỹ Ngọc.
Phanh.
Quyền ấn của nhị nữ va chạm vào nhau, trong sát na này, không gian chung quanh bị nghiền nát, năng lượng kình khí hóa thành cơn lốc hình tròn lập tức khuếch tán ra bốn phía.
Xoạt Xoạt.
Hai đạo thân ảnh xinh đẹp vừa mới va chạm lập tức phân ra, đều lảo đảo lui về phía sau. Thân ảnh lần nữa rơi xuống khối cự thạch giống như ngọn núi dưới chân của mình.
Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt đối chọi gay gắt, Bà Tu Mỹ Ngọc nhìn Phong Du Du, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc. Tu vi của nàng rõ ràng mạnh hơn Phong Du Du, thế nhưng dưới công kích mạnh mẽ liên miên, nàng lại không có cách nào áp chế được Phong Du Du.
- Hiện tại dường như tới phiên ta.
Bốn mắt nhìn nhau, cổ tay trắng ngần của Phong Du Du run lên, ống tay áo tung bay. Cả phiến không gian trươc mặt nàng run lên, bỗng nhiên xuất hiện một đạo thủ ấn trong không gian. Không gian dưới thủ ấn tỏng lúc vô thanh vô tức sụp đổ thành một phiến hư không. Kình khí kinh người rung động lập tức nổi lên sóng to gió lớn, lan tràn ra chung quanh. Lúc này, Phong Du Du đã chuyển thủ thành công, xuất thủ tước.
- Hừ, động thủ thật sự sao? Lúc này mới coi như là chính thức động thủ.
Bà Tu Mỹ Ngọc yêu kiều quát một tiếng, mũi chân điểm nhẹ mặt đất, thân ảnh lập tức lăng không nhảy ra, không lùi mà tiến tới. Trong chưởng ấn, năng lượng âm hàn trào dâng, hóa thành một đạo năng lượng âm hành tinh luyện xuyên thủng không gian. Những nơi đạo năng lượng âm hàn tinh luyện này đi qua, không gian nhanh chóng có vô số vết nứt đen kịt rung động.