Liên tục thôn phệ ba Vũ Suất. Sắc mặt Lục Lâm Thiên lúc này ửng đỏ, nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống. Thủ ấn được kết, ngay sau đó Lục Lâm Thiên tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Một lát sau, quanh thân Lục Lâm Thiên được bao phủ bởi một vòng quang tráo vô hình. Ba Vũ Suất còn lại cùng với ba Linh Suất lúc này không thể nào bình tĩnh lại. Trong nội tâm hoảng sợ tới tận cùng, trong mắt cũng tràn ngập sự sợ hãi.
Mà lúc này đối với Lục Lâm Thiên mà nói, sau khi phục dụng Địa Linh dịch đã là mấy tháng. Mà trong mấy tháng này tu vi của hắn đã được củng cố. Cho nên lúc này thôn phệ cũng không sao.
Thôn phệ chân khí Vũ Suất nhị trọng, một Vũ Suất tam trọng, một Vũ Suất ngũ trọng. Lúc này chân khí được thôn phệ vào trong cơ thể đã tới cực hạn mà Lục Lâm Thiên miễn cưỡng có thế thừa nhận. Trong cơ thể lúc này cũng vô cùng no đủ. Mà chân khí được thôn phệ vào cũng nhanh chóng được luyện hóa. Chỉ cần luyện hóa một chút là có thể chuyển hóa thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền của hắn.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Theo số chân khí được luyện hóa, hóa thành chân khí tinh thuần của Lục Lâm Thiên. Tuy rằng những chân khí này tiến thẳng tới đan điền của hắn, thế nhưng chân khí bên trong kinh mạch vẫn khuếch tán ra khắp rơi trong cơ thể. Lúc này thương thế Lục Lâm Thiên dưới sự tẩm bổ của chân khí nhanh chóng bắt đầu khôi phục.
Trong thân thể Lục Lâm Thiên, mỗi một tế bào đều đang tham lam hấp thu những chân khí từ trong kinh mạch tràn ra. Tất cả đều đang khôi phục, trong lúc mơ hồ còn trở nên mạnh mẽ. Mà tốc độ này tuy rằng không phải quá nhanh, thế nhưng so với người khác thì quả thực chính là chạy như bay.
Cứ như vậy, thương thế Lục Lâm Thiên khôi phục chỉ là vấn đề thời gian. Mà việc đột phá, dưới sự thôn phệ nhiều Vũ Suất như vậy, muốn đột phá cũng chỉ là chuyện nước chảy thành sông mà thôi.
Thời gian trôi qua, đống bừa bộn chung quanh Phi Linh môn cũng đang bắt đầu sửa chữa. Dùng nhân lực cùng với tài lực hiện tại của Phi Linh môn mà nói thì không thành vấn đề.
Không tới vài ngày sau đại chiến, người dân trong phương viên mấy trăm dặm chen chúc nhau tới, tranh nhau sửa chữa Phi Linh môn. Ai cũng biết, tiền công Phi Linh môn trả vô cùng cao, hơn nữa cũng không cắt xén. Lần trước trong Phi Linh môn có người cắt xén tiền công đã bị chưởng môn Phi Linh môn trực tiếp hạ lệnh đánh chết. Còn lần này người phụ trách việc sửa chữa của Phi Linh môn, nếu như Lục Lâm Thiên có mặt ở đây thì có thể nhận ra. Chính là tiểu nữ hài cùng với phụ thân mình.
Lúc này đại hán kia trong phương viên chung quanh đối với người bình thường chính là một danh nhân. Cuộc sống cũng khá hơn không ít. Bên trong Phi Linh môn, không ít đệ tử đối với hắn cũng cực kỳ lễ độ. Phi Linh môn muốn sửa chữa cái gì đều tìm hắn đầu tiên.
Mà người Phi Linh môn làm việc đối với người bình thường mà nói không bao giờ làm cao, khi dễ dân chúng, cho nên cũng được tất cả dân chúng ủng hộ.
Trong cảnh nội Phi Linh môn hiện tại khắp nơi phồn vinh. Dân chúng bình thường sau khi tiến cống có thể làm yên tâm làm sinh ý, hơn nữa tuyệt đối không gặp phải phiền phức gì. Trong cảnh nội Phi Linh môn, nếu ai dám nháo sự thì kết cục cũng chỉ có chết mà thôi.
Bởi vậy, thanh danh Phi Linh môn càng ngày càng cao. Ngoài cửa Phi Linh có không ít người lựa chọn di chuyển vào trong. Mà loại tình huống này khiến cho cảnh nội bên trong Phi Linh môn càng ngày càng phồn hoa. Đồng thời cũng đưa tới dòng máu mới cho Phi Linh môn.
Người bình thường trong cảnh nội Phi Linh môn hiện tại mỗi ba tháng đều sắp xếp cho con cháu mình tiến vào Phi Linh môn khảo thí. Nếu như hợp các có thể trở thành đệ tử Phi Linh môn. Mà có thể trở thành đệ tử Phi Linh môn chính là mộng tưởng của tất cả thiếu niên.
Nếu mà con cháu trong nhà thiên phú cực cao có thể trở thành đệ tử thân truyền mà nói, thì sẽ khiến cho người trong nhà cao hứng tới ba ngày ba đêm không ngủ được. Trong nhà có người là đệ tử thân truyền của Phi Linh môn, địa vị lập tức không giống khi trước nữa.
Trong khi Phi Linh môn sửa chữa tất cả. Đám người Lộc Sơn lão nhân, Lưu Tinh Hà cũng đã nhanh chóng đi tới Thiên Quỷ tông. Thiên Quỷ tông hiện tại đã không còn cường giả. Có đám người Lộc Sơn lão nhân xuất mã trên cơ bản sẽ không xuất hiện điều gì ngoài ý muốn. Giờ phút này, những cường giả trong Phi Linh môn khác đều đang tự mình bế quan chữa thương.
Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long, Tiểu Long, Lục Tâm Đồng cũng đang bế quan chữa thương. Mà ngay cả Thiên Sí Tuyết Sư, Nghịch Lân Yêu Bằng chúng yêu thú cũng có chút thương thế.
Mười mấy ngày sau bên ngoài Phi Linh môn lại xuất hiện một màn khiến cho nhiều người ngoài ý muốn. Ngoài cửa Phi Linh môn từ sáng sớm đã có một hàng dài người không thấy đuôi. Xếp ở phía trước không ngờ có không ít Vũ Phách cùng với Vũ Sư, mà ngay cả Linh Phách, Linh Sư cũng không thiếu. Tất cả mọi người đều yêu cầu được gia nhập Phi Linh môn.
Điều này khiến cho đệ tử Phi Linh môn giật mình. Bình thường nếu muốn có một lượng lớn Vũ Phách, Linh Phách gia nhập Phi Linh môn đã là một chuyện không hề dễ dàng. Không ngờ lúc này lại có một đống lớn người có tu vi Vũ Phách cùng với Linh Phách yêu cầu gia nhập Phi Linh môn.
Đệ tử Phi Linh môn nhanh chóng bẩm báo với Hoa Mãn Ngọc. Hoa Mãn Ngọc sau khi kinh ngạc liền nhanh chóng phân phó người truyền lời. Muốn gia nhập Phi Linh môn đầu tiên phải kiểm tra lai lịch. Nếu không cho dù thực lực mạnh hơn nữa cũng không thể gia nhập Phi Linh môn.
Thời gian trôi qua, mấy ngày sau, ngoài cửa Phi Linh môn lúc này đã có Vũ Tướng cùng với Linh Tướng xuất hiện, cũng tỏ vẻ muốn gia nhập Phi Linh môn. Mà không chỉ như thế, mấy ngày sau đó, không ngờ lại có tán tu Vũ Suất tới gia nhập Phi Linh môn.
Lúc này Hoa Mãn Ngọc đã không còn cách nào bình tĩnh được nữa. Cường giả Vũ Suất chủ động gia nhập, đây là chuyện tình mà chỉ xảy ra trong đại môn đại phái mà thôi. Không ai có thể nghĩ tới, hiện tại Phi Linh môn cũng có Vũ Suất muốn gia nhập.
Tại một dám kiến trú to lớn, nguy nga. Trong một tòa đình viện tinh xảo, ưu nhã. Lữ Chính Cường đem tâm thần rót vào một khối ngọc giản, sắc mặt không ngừng biến hóa. Một lát sau, sắc mặt hắn vô cùng kinh ngạc rồi hít sâu một hơi.
– Chính Cường, thế nào rồi?
Bên cạnh Lữ Chính Cường, một vị phụ nhân mặc một bộ y phục màu trắng nói, da thịt trắng nõn, mái tóc buộc lên phía sau đầu, tư thế vô cùng ung dung, ôn nhu. Chính là Khâu Mỹ Vi.
– Nàng nhìn xem.
Lữ Chính Cường đem ngọc giản trong tay giao cho Khâu Mỹ Vi rồi nói:
– Lần này chỉ sợ Cổ Vực sẽ chấn động.