Mục lục
Đỉnh Phong Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không có việc gì, vẫn còn sống thôi!  

Đông Vô Mệnh nói, lại kể cho mọi người nghe tình huống trong Tử Vong thâm uyên khiến mọi người đều kinh ngạc sợ hãi.  

Còn có thêm một việc làm Lục Lâm Thiên vui vẻ, Lục Tiểu Bạch có thêm con trai, hiện tại đã được mấy tháng, cũng không nghe nhóm người Đông Vô Mệnh nói qua.  

Lục Lâm Thiên nhìn thấy mọi người đã tới đầy đủ, liền dặn dò công việc, đặc biệt Vũ đường cùng Ngoại đường cần tùy thời chuẩn bị sẵn sàng, Ám đường cũng phải giám sát chặt chẽ tin tức bên ngoài hơn nữa cần đúng lúc thông tri trở về sơn môn.  

Sau khi dặn dò mọi người xong xuôi, các vị đường chủ cáo từ rời đi, Lục Lâm Thiên duỗi lưng, về tới trong nhà luôn có cảm giác cực kỳ thoải mái.  

- Sư phụ, ngài đã về sao!  

Một thanh âm non nớt truyền vào, Lục Kinh Vân chạy băng băng vào đình viện, nhìn thấy thanh ảnh trong phòng, khuôn mặt liền vui vẻ, thân hình nhảy lên bổ nhào tới trước.  

- Tiểu gia hỏa!  

Lục Lâm Thiên ôm Lục Kinh Vân vào lòng, hơn một năm nay tiểu gia hỏa này đã cao hơn không ít.  

Lục Kinh Vân vô cùng cao hứng, dựa vào lòng Lục Lâm Thiên, nói:  

- Sư phụ, sao bây giờ ngài mới trở về, Kinh Vân nhớ sư phụ muốn chết!  

- Ta lại nghe nói ngươi vô cùng nghịch ngợm đấy, có chuyện này hay không a!  

Lục Lâm Thiên trừng mắt hỏi, nhưng ánh mắt cực kỳ yêu thương, thậm chí chính bản thân hắn cũng không biết tại sao mình lại yêu thương tiểu gia hỏa này như vậy, cứ như trong mơ hồ giữa hai người có liên hệ nào đó.  

- Không có, đệ tử thật ngoan ngoãn, ngài không tin thì hỏi nãi nãi đi!  

Ánh mắt xoay chuyển, Lục Kinh Vân cười giảo hoạt.  

- Đi thôi, chúng ta đi thăm nãi nãi!  

Lục Lâm Thiên nói, dù sao về nhà, vừa rồi chỉ lo xử lý chuyện trong sơn môn, hiện tại nên đi thăm mẫu thân một chút.  

Khi Lục Lâm Thiên đi qua, Dương Quá cùng Lục Tâm Đồng đã tới trước, nhìn thấy sắc mặt hai người tái nhợt, La Lan thị vô cùng đau lòng, hai người vẫn luôn miệng cam đoan mình không sao, nhờ vậy La Lan thị mới yên tâm hơn một ít.  

Lục Trung cũng có mặt, chuyện của Lục gia đã an bài xong xuôi, không cần hắn thường xuyên trấn thủ, Lục gia cũng đang chậm rãi phát triển, có ý tôi luyện cho hậu bối đời sau.  

Lần này Lục Trung trở lại mang theo một ít hậu bối trẻ tuổi của Lục gia đến Phi Linh môn nhận rèn luyện.  

Quan hệ giữa Lục Lâm Thiên cùng Lục Trung cũng đã sớm hòa dịu, lần này hai người tán gẫu không ít chuyện xảy ra trong Tử Vong thâm uyên, lại nhắc tới Độc Cô Cảnh Văn cùng Bắc Cung Vô Song.  

Nhìn hai cha con trò chuyện, trong mắt La Lan thị hiện lên vẻ thỏa mãn, bởi vì đây là cảnh tượng mà bà vẫn luôn chờ mong.  

Vào đêm, sau khi màn đêm buông xuống, ăn xong cơm chiều, Lục Lâm Thiên rời khỏi đình viện, thân ảnh chợt lóe đã đi tới một ngọn núi sau sơn môn.  

- Bái kiến sư phụ, nghĩa phụ, hai vị sư thúc!  

Bên trong đình viện trên núi, Lục Lâm Thiên cung kính hành lễ, bên trong tiểu sảnh, Thánh Thủ Linh Tôn, Nam thúc, Hắc Vũ, Kim Lang, Cùng Kỳ, Thiên Địa nhị lão, Sát Phá Quân đều có mặt.  

- Lâm Thiên, thương thế của ngươi thế nào?  

Thánh Thủ Linh Tôn hỏi, hắn nghe Thiên Địa nhị lão cùng Sát Phá Quân kể lại, cũng sớm biết chuyện xảy ra trong Tử Vong thâm uyên.  

- Đệ tử không sao, cần một chút thời gian khôi phục là tốt rồi!  

Lục Lâm Thiên gật đầu nói.  

- Lâm Thiên, mặc dù đả thương nặng Thiên Địa minh, nhưng nếu ta đoán không lầm, chỉ sợ lần này bọn hắn chẳng những tuyệt đối không tiếp tục ẩn nhẫn, mà ngươi còn bận rộn hơn nữa.  

Ánh mắt Thánh Thủ Linh Tôn ngưng trọng, dù sao người của Thiên Địa minh nhiều hơn Đế Đạo minh, mặc dù lần này gặp phải đả kích nặng nề, nhưng hắn cũng biết thực lực Thiên Địa minh, tuyệt đối không thể khinh thường.  

- Nên tới sẽ tới, binh tới tướng ngăn!  

Trong mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe hàn mang, hiện tại Phi Linh môn cũng không còn như ngày trước, huống chi hắn có an bài, không phải ai muốn động thì động.  

Dứt lời, ánh mắt chợt thu liễm, Lục Lâm Thiên lại nói:  

- Cho dù bọn hắn không tới, đệ tử sẽ tìm thời điểm đi bái phỏng bọn họ, sớm muộn gì cũng tới ngày đó.  

- Nhìn ngươi cũng không quá lo lắng, có an bài gì hay sao?  

Ánh mắt Thánh Thủ Linh Tôn khẽ động.  

- An bài cụ thể thì chưa có.  

Lục Lâm Thiên chợt nói:  

- Lần này đệ tử vào Tử Vong thâm uyên lấy được không ít Đế Linh Tấn Thần đan chuẩn đế phẩm, không biết có công dụng gì hay không.  

Trong tay hắn hiện ra năm hộp ngọc, là năm viên Đế Linh Tấn Thần đan, Dương Quá cũng giao cho hắn một viên, bởi vì trên người Dương Quá có Đế Giả chi nguyên của Bất Bại kiếm đế, không cần sử dụng thần đan, bởi vì hiện tại hắn có năm viên.  

Nguyên bản Lộc Linh cũng có một viên, nhưng sau khi bị Lục Lâm Thiên đánh chết đã bị hắn thu lấy giới chỉ, vì vậy viên thần đan kia cũng rơi vào tay hắn, nhưng giới chỉ có bố trí cấm chế, muốn cởi bỏ cấm chế còn cần một ít thời gian mới được.  

- Đế Linh Tấn Thần đan!  

Thiên Địa nhị lão cùng Sát Phá Quân đã thấy qua, Thánh Thủ Linh Tôn, Nam thúc, Hắc Vũ cũng có chút kinh ngạc.  

- Lúc trước ngươi luyện chế Đế Linh Tấn Thần đan ta có xem qua, đã đạt tới chuẩn đế phẩm, mà năm viên này cũng tới chuẩn đế phẩm, hiệu quả sẽ mạnh hơn bát phẩm cao giai đỉnh rất nhiều.  

Ánh mắt Thánh Thủ chớp động, cảm thán:  

- Lúc trước ta cũng muốn luyện chế một viên, chỉ tiếc không tìm đủ tài liệu, bất kể là Diễn Linh thiên quả hay Đế Giả chi nguyên đều không tìm được, nếu lúc trước ta có được một Diễn Linh thiên quả, khi trùng kích cấp độ Đế Giả cũng sẽ không thất bại.  

- Sư phụ, chờ ngài khôi phục, tới lúc đó dùng một viên thần đan hẳn có thể đột phá!  

Lục Lâm Thiên an ủi sư phụ, muốn sư phụ khôi phục nhất định phải tìm được Nghịch Mệnh hồn quả, chỉ tiếc tìm lâu như vậy cũng không tìm được, điều này trở thành tâm bệnh của Lục Lâm Thiên, chỉ sợ thời gian của sư phụ cũng không còn nhiều.  

- Khôi phục rồi nói sau, muốn khôi phục cũng không dễ dàng!  

Thánh Thủ Linh Tôn cười khổ, lại nói:  

- Người bình thường dùng thần đan cũng vô dụng, tác dụng chủ yếu là vì đột phá Đế Cấp, bốn vị sư thúc của ngươi đều đã tới Tôn Cấp cửu trọng đỉnh, là lúc cần đột phá thành đế, dùng thần đan hi vọng sẽ lớn hơn nhiều.  

- Tam sư thúc, ngũ sư thúc, các ngươi tổng cộng chỉ có ba viên thần đan đi!  

Lục Lâm Thiên đưa ra một viên cho Kim Lang:  

- Cầm thêm một viên đủ cho bốn vị sư thúc trùng kích Đế Giả!  

- Không cần, nghĩa phụ của ngươi đã cho chúng ta một viên, sáng mai ta và ngũ sư thúc ngươi sẽ về Thánh Linh giáo, cùng nhị sư thúc, tứ sư thúc ngươi chuẩn bị trùng kích Đế Cấp, đây là một lần hi vọng của bốn chúng ta!  

Kim Lang nói.  

- Lần này hành trình Tử Vong thâm uyên cuối cùng tìm được cơ duyên, hi vọng có thể mượn cơ hội trùng kích Đế Cấp!  

Trong mắt Cùng Kỳ lộ vẻ chờ mong, đây là cơ hội cuối cùng của bốn người, nếu không đột phá đại nạn cũng tới.  

- Nghĩa phụ cho một viên?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc nhìn Nam thúc.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK