Hỏa Loan hỏi mọi người..
- Cái này...
Mọi người nhìn nhau, Hỏa Loan nói rõ có ý muốn gϊếŧ Lục Lâm Thiên, với thiên phú của Lục Lâm Thiên, cho dù trục xuấtVạn Thế đối quyết hay là đánh chết, đây là tổn thất lớn của hai đại liên minh. Thế nhưng mà Lục Lâm Thiên xác thực công nhiên bỏ qua quy tắc, xử trí thế nào cũng không tốt.
- Lục Lâm Thiên, tại sao ngươi công khai đánh chết Hoài Linh Ngọc?
Ánh mắt Quỷ Cốc co rúm một hồi, lập tức hỏi Lục Lâm Thiên.
- Ai nói ta đánh chết Hoài Linh Ngọc, Hoài Linh Ngọc đã sớm chết rồi, trên người chỉ là một đạo linh hồn của Nghịch Thiên Tà Long mà thôi, Nghịch Thiên Tà Long muốn mượn cơ hội bỏ trốn, ta diệt chính là một tia linh hồn của Nghịch Thiên Tà Long, chưa từng diệt Hoài Linh Ngọc, Hoài Linh Ngọc đã sớm bị Nghịch Thiên Tà Long thôn phệ, chẳng lẽ không có người nhìn thấy sao?
Hỏa Loan làm khó dễ, Lục Lâm Thiên đã sớm biết rõ, giờ phút này hắn nhìn Hỏa Loan, trên mặt cười lạnh kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Nghe vậy thế các trưởng thượng cười khẽ, chẳng ai ngờ rằng Lục Lâm Thiên lại có chiêu này, chỉ cần không nhận nợ thì không là gì cả, bởi vì chết không đối chứng!
- Hỏa Loan, ngươi nghe chưa, Lục Lâm Thiên diệt chỉ là tàn hồn của Nghịch Thiên Tà Longmà thôi, chưa từng diệt Hoài Linh Ngọc?
Quỷ Cốc cười cười nói với Hỏa Loan.
- Miệng lưỡi bén nhọn, chỉ hươu bảo ngựa, cho rằng như thế là vượt qua kiểm tra sao, rốt cuộc Lục Lâm Thiên đánh chết là Hoài Linh Ngọc hay là Nghịch Thiên Tà Long?
Hỏa Loan hỏi thế, Lục Lâm Thiên đánh chết rõ ràng chính là Hoài Linh Ngọc, tuyệt đối không phải Nghịch Thiên Tà Long, với thực lực của mọi người sao không rõ chứ, hiển nhiên đang bao che cho Lục Lâm Thiên.
- Hỏa Loan, gà mẹ như ngươi thật lắm mồm, chết không đối chứng, ngươi rõ ràng cố ý nhắm vào Lục Lâm Thiên, dùng già lấn nhỏ tính toán là bổn sự gì.
Tam Kỳ lão nhân tức giận, hét lớn một tiếng nhìn chằm chằm vào Hỏa Loan, trong mắt bắn ra lửa giận.
- Tam Kỳ, ngươi lão già này, thật cho rằng ta không dám động thủ với ngươi sao? Trạng thái của ngươi bây giờ không phải đối thủ của ta.
Tam Kỳ lão nhân nói một câu gà mẹ làm Hỏa Loan tức giận, lửa giận xông lên đầu, quát Tam Kỳ lão nhân.
- Vậy thử xem, lão tử hiện tại đánh không lại ngươi, ngươi cũng không thể lưu ta lại, chờ ta khôi phục, ta nhổ lông gà của ngươi không có gì khó cả.
Tam Kỳ lão nhân hoàn toàn không có phong phạm trưởng thượng, hắn giống như du côn, người chung quanh cảm thấy buồn cười.
- Tam Kỳ, ta không chấp nhặt loại người như ngươi, Lục Lâm Thiên nói diệt linh hồn của Nghịch Thiên Tà Long, vậy giao linh hồn bổn nguyên của Nghịch Thiên Tà Long ra đây hỏi cho biết, huống chi Nghịch Thiên Tà Long có linh hồn Hoài Linh Ngọc, cũng là người dự thi, Lục Lâm Thiên phong ấn hắn là phá hư quy củ.
Hỏa Loan nhìn Lục Lâm Thiên, nàng không muốn dây dưa với Tam Kỳ lão nhân, hiện tại chủ yếu nhắm vào Lục Lâm Thiên, dùng thiên phú của Lục Lâm Thiên, nhất định phải bốp chết trong trứng nước, bằng không về sau tuyệt đối sẽ biến thành tai họa của Phượng Hoàng nhất tộc.
Bị Hỏa Loan nhìn chằm chằm vào, Lục Lâm Thiên cười lanh, nói:
- Não tàn, Nghịch Thiên Tà Long đã diệt Hoài Linh Ngọc, không phải người dự thi, Nghịch Thiên Tà Long phá hư quyết đấu Phong Thần đài, ta chỉ ra tay ngăn cản, phong ấn Nghịch Thiên Tà Long, có gì không thể, lại nói Nghịch Thiên Tà Long âm hiểm xảo trá mọi người biết rõ, ta phong ấn Nghịch Thiên Tà Long, đến lúc đó Nghịch Thiên Tà Long nói chuyện cố ý nhắm vào ta, đây không phải là tìm khó xử sao?
- Lục Lâm Thiên này ta thích.
- Hỏa Loan trưởng thượng nói rõ cố ý nhằm vào Lục Lâm Thiên, cần gì phải khách khí chứ?
Lục Lâm Thiên nói thế được rất nhiều người đồng tình.
- Lục Lâm Thiên, dám can đảm làm càn với trưởng thượng, ngươi phải bị tội gì?
Hỏa Loan nổi giận, một sát ý bắn ra, muốn chém gϊếŧ Lục Lâm Thiên.
- Hỏa Loan, ngươi dám động Lục Lâm Thiên, ta lập tức gϊếŧ Nguyệt Hoàng thế giới Hoàng Lạc Nhan, về phần ngươi có thể gϊếŧ được Lục Lâm Thiên hay không thì không chắc, nhưng mà ta cho ngươi biết, ta nhất định có thể gϊếŧ Hoàng Lạc Nhan, không tin, ngươi thử xem.
Tam Kỳ lão nhân nhìn Hỏa Loan, nói chuyện không khách khí.
- Ngươi...
Hỏa Loan nhìn thẳng Tam Kỳ, tức giận trùng thiên, biết rõ Tam Kỳ làm việc không tuân theo quy củ, lúc này khó xử.
- Hai vị thân là trưởng thượng, trước mặt mọi người, không nên mất thân phận như thế.
Mặc Ngã Hành, Tịnh Kiếm Hoàng, Dược Vương đều khuyên can Hỏa Loan và Tam Kỳ.
- Trận này, Vô Sắc thế giới Lục Lâm Thiên chiến thắng.
Quỷ Cốc hoàng giả lập tức truyền âm cho lão giả trọng tài, lão trọng tài tuyên bố:
- Trận tiếp theo, Phong Vân thế giới Mạc Kình Thiên đấu với Vô Sắc thế giới Lục Lâm Thiên.
Hừ.
Lúc lão trọng tài tuyên bố, Hỏa Loan chỉ có thể ngồi xuống, nàng biết rõ, trước đừng nói Tam Kỳ che chở Lục Lâm Thiên, nàng khó có thể có cơ hội đánh chết, tăng thêm hiện tại bởi vì thiên phú của Lục Lâm Thiên, Mặc Ngã Hành, Tịnh Kiếm Hoàng, Nhàn Vân, Quỷ Cốc, Dược Vương, Phục Ma hoàng giả sẽ nghĩ biện pháp lôi kéo Lục Lâm Thiên.
- Mạc Kình Thiên đấu Lục Lâm Thiên.
- Ai.
Mạc Kình Thiên cười khổ.
Mạc Kình Thiên lên đài, tuyên bố:
- Ta tuyệt đối sẽ không có cơ hội đánh bại biên thái ngươi, cho nên ta nhận thua.
- Lục Lâm Thiên chiến thắng.
- Lúc này đứng đầu cửu hoàng, phong hào Chiến Thần đã là của Lục Lâm Thiên.
Nghe Mạc Kình Thiên trực tiếp nhận thua, cũng không có bất kỳ người cảm thấy kỳ quái, Mạc Kình Thiên tuy thắng Nhâm Tiêu Diêu, nhưng mà hắn không có lực tái chiến, lúc này đối mặt Lục Lâm Thiên có thể chà đạp Nghịch Thiên Tà Lon, căn bản không cần động thủ, mà Mạc Kình Thiên nhận thua, Lục Lâm Thiên cũng trở thành Chiến Thần.
- Thắng, Vô Sắc trung thiên thế giới rốt cuộc có Chiến Thần!
- Thành công, không biết giờ phút này người trong Vô Sắc thế giới sẽ kích động thé nào!
Hướng Hầu Minh, Hoàng Sa, Tử Viêm, Quỷ Oa, Bạch Lang, Tiết Mặc Kỳ kích động.
- Trận đấu cuối cùng, Vô Sắc thế giới Lục Lâm Thiên chiến thắng, dựa theo quy tắc, Lục Lâm Thiên sẽ là Chiến Thần...
Lão giả trọng tài lập tức tuyên bố.
- Chậm...
Đúng lúc này, Hỏa Loan quát:
- Lục Lâm Thiên đánh chết Hoài Linh Ngọc chưa làm rõ ràng, không thể phong làm Chiến Thần, ta nghĩ mọi người không có ý kiến.
- Cái này...
Chúng trưởng lão nghe vậy, lập tức biết rõ Hỏa Loan chiếm lý không tha người, dù sao chân tướng của sự việc các trưởng thượng biết rõ, chỉ cố ý giả bộ không biết mà thôi, không thể bỏ qua quy tắc của Vạn Thế đối quyết được.
- Ha ha...
Lục Lâm Thiên cười ha ha, tiếng cười quanh quẩn hư không.
Mọi người kinh ngạc nhìn qua, chỉ thấy Lục Lâm Thiên đạp không đứng đó, áo bào xanh run lên, ánh mắt nhìn toàn trường, nói:
- Cái gọi là Chiến Thần, không phải chiến thắng tất cả đối thủ, mà là chiến đến thời khắc cuối cùng, không phá thì không xây, phá rồi lại lập, đó là Chiến Thần!
Vừa dứt lời, Lục Lâm Thiên nhìn thẳng Hỏa Loan, trầm giọng nói:
- Về phần hai đại liên minh phong hào Chiến Thần gì đó, Lục Lâm Thiên ta cũng không có hứng thú, ngươi muốn thì cầm đi đi, ha ha...