Mà đắng cấp của những khôi lỗi này cũng không đồng đều với nhau. Cấp ba, cấp bốn, cấp năm thì ít hơn một chút. Cấp sáu càng thêm ít. Về phần cấp bảy chỉ có mấy Vũ Vương, Linh Vương móc ra hai cỗ.
– Thần Kim các có khôi lỗi Thánh Linh giáo chúng ta không có sao? Thử xem đại quân khôi lỗi của Thánh Pháp bộ chúng ta. Chúng ta sẽ cho các ngươi biết, khôi lỗi của Thần Kim các các ngươi trước mặt khôi lỗi của Thánh Pháp bộ chúng ta chỉ là trò cười mà thôi.
Một tiếng quát lạnh vang lên, từng đạo lưu quang tức thì phóng lên cao, từng tiếng gầm gừ truyền ra.
Grao…
Lưu quang bạo phát, từng tiếng rít gào vang lên. Từng đầu khôi lỗi trong nháy mắt xuất hiện trước mặt mọi người.
Chừng vạn đầu khôi lỗi trong nháy mắt xuất hiện trước mặt mọi người. Có khôi lỗi hình thú, có khôi lỗi nham thạch, nhân loại, khôi lỗi luyện chế từ người sống. Không ngờ còn có khôi lỗi dùng xương cốt yêu thú luyện chế thành. Đủ loại khôi lỗi, khôi lỗi nào cũng có.
Trên vạn đầu khôi lỗi xuất hiện, khí tức bàng bạc tràn ngập ra khiến cho trong lòng sinh ra sự lạnh lẽo. Liếc mắt nhìn lại, khôi lỗi cấp bảy có gần tám mươi đầu. Khôi lỗi cấp sáu gần tám trăm đầu. Số khôi lỗi còn lại đều là cấp năm, cấp bốn. So sánh với đại quân khôi lỗi của Thánh Linh giáo, khôi lỗi của Thần Kim các quả thực chỉ là trò hề.
– Khôi lỗi cấp bảy cao giai.
– Khôi lỗi cấp bảy trung giai.
– Khôi lỗi cấp sáu cao giai.
Đệ tử Thần Kim các kinh hoàng, thứ Thần Kim các bọn họ kiêu ngạo nhất chính là khôi lỗi. Thế nhưng hiện tại so sánh với Thánh Linh giáo mà nói quả thực chính là đệ tử gặp sư phụ. Khôi lỗi của Thánh Linh giáo trên vạn đầu. Yêu thú, linh thú trên vạn đầu. Chỉ bằng hai cỗ thực lực này, hôm nay cũng đủ dọn dẹp bọn họ rồi.
Nhìn trên vạn đầu yêu thú, linh thú và khôi lỗi khiến cho tim tất cả mọi người đập nhanh hơn. Mỗi người đều cao hứng bừng bừng mà tới, thế nhưng không ai nghĩ tới, Thánh Linh giáo này lại kinh khủng như vậy.
– Vì sao lại có nhiều khôi lỗi như vậy?
Trong bầu trời, lão giả có khuôn mặt hồng nhuận đang ngăn cản mấy đạo quang mang công kích tức thì biến sắc. Nhiều khôi lỗi như vậy quả thực là hiếm thấy. Trên phương diện nào đó mà nói, khôi lỗi so với yêu thú còn kinh khủng hơn nhiều.
Giữa không trung, tâm thầm Lục Lâm Thiên dò xét tất cả rồi phất tay nói:
– Chư vị trưởng lão, chúng ta xuống phía dưới được rồi.
Nói xong, thân ảnh Lục Lâm Thiên đã biến mất tại chỗ. Thân ảnh mọi người chợt lóe, mang theo sự kích động tiến vào trong trận.
– Chư vị, hôm nay sợ rằng chúng ta gặp phiền phức rồi. Nhanh tập trung vào khu vực Đông Nam mà mạnh mẽ phá trận. Bằng không chỉ có thể khoanh tay chịu chết mà thôi.
Một Linh Tôn tam trọng nhìn chằm chằm về bốn phía, dường như bởi vì cảm thấy phía Đông Nam có chút ba động cho nên lập tức nói với mọi người.
– Muốn phá trận sao? Dùng thực lực các ngươi sợ rằng còn chưa đủ. Nếu đã tới Thánh Linh giáo ta thì tội gì phải đi.
Trong không gian ba động kia trong nháy mắt có một đạo thân ảnh nhảy ra. Sau mấy cái lắc mình người này lập tức xuất hiện rõ ràng trong bầu trời. Năng lượng bàng bạc trên bầu trời cũng biến mất không thấy.
Người vừa xuất hiện chính là một thanh niên áo xanh, trên khuôn mặt cương nghị mang theo tà khí như có như không. Trong đôi mắt có một cỗ khí tức lạnh lẽo lan tràn ra khiến cho người khác không dám nhìn thẳng. Trong ánh mắt này mang theo sát khí không hề che dấu.
Sưu Sưu…
Thanh niên áo xanh này xuất hiện, tức thì phía sau lập tức có gần hai trăm đạo thân ảnh trong nháy mắt phóng tới. Mười mấy cường giả Vũ Tôn, hơn một trăm cường giả Vũ Vương, Linh Vương. Mọi người xuất hiện, vô hình trung khiến cho không gian run lên, sắc trời trở nên âm trầm một chút.
Dưới cỗ khí tức này, cường giả Nhị Các Nhị Đảo nhìn thấy đám người đột nhiên xuất hiện, đặc biệt là mười mấy cường giả Tôn cấp kia tức thì biến sắc, khuôn mặt xấu xí tới cực độ. Hơn chục đạo khí tức Tôn cấp kia vô hình trung khiến cho bọn họ bị áp chế. Đặc biệt là có mấy đạo khí tức hoàn toàn mạnh mẽ hơn tất cả bọn họ.
– Vũ Tôn.
– Linh Tôn.
– Không ngờ lại có nhiều Vũ Tôn và Linh Tôn như vậy.
Kinh ngạc, tám cường giả Tôn cấp của Nhị Các Nhị Đảo ngoại trừ kinh ngạc ra chính là khϊếp sợ. Thực lực của Thánh Linh giáo đã khiến cho bọn hắn khϊếp sợ.
– Lục Lâm Thiên, người này chính là chưởng môn Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn trong cổ vực.
Trong đám người Nhị Các Nhị Đảo lúc này có từng tiếng kinh hô truyền ra. Không ít trưởng lão và đệ tử lập tức nhận ra Lục Lâm Thiên. Khi trước trên Bình Nham đảo, bọn họ đều đã nhìn thấy qua Lục Lâm Thiên.
– Lục Lâm Thiên, hắn là Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn.
Giữa không trung, trong đệ tử Thần Kim các có một thanh niên dùng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Lục Lâm Thiên trên không trung. Người này chính là thanh niên mà bị Lục Lâm Thiên cướp ba đầu khôi lỗi trên Bình Nham đảo. Người thanh niên này đương nhiên sẽ không quên được Lục Thiếu Du.
– Lục Lâm Thiên…
Từng đạo ánh mắt của các cường giả lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên, trong mắt mang theo sự nghi hoặc cùng đánh giá. Dường như bọn họ đều biết không ít.
Trong lòng các cường giả có chút kinh ngạc, không ngừng suy đoán nhân vật phong vân trong Cổ Vực này vì sao lại ở trên Vạn Đảo nhai, còn tới trong Thánh Linh giáo.
– Hóa ra là Lục chưởng môn, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi.
Trong đoàn người có một đạo thân ảnh lóe lên. Một Vũ Vương ngũ trọng nhảy lên không trung đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên rồi ôm quyền hành lễ cười nói:
– Ta chính là trưởng lão Nguyệt Long các. Lần này chúng ta tới đây là vì muốn thương nghị một chuyện với Thánh Linh giáo. Không ngờ Lục chưởng môn cũng ở chỗ này.
Lão giả này đã đem chuyện vây công Thánh Linh giáo đổi thành thương nghị, biến hóa quả thực rất nhanh.
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn qua người này, dường như có chút ấn tượng. Khi trước trên Bình Nham đảo dường như trong đám người Nguyệt Long các có người này.
– Ngươi là trưởng lão Nguyệt Long các sao?
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn vào người này rồi lãnh đạm hỏi.
– Không sai…
– Cẩn thận…
Ngay khi Vũ Vương ngũ trọng kia âm thầm vui vẻ vì Lục Lâm Thiên còn nhận ra hắn thì bỗng nhiên cảm thấy phía trước người mình chợt lóe. Một đạo trảo ấn nóng bỏng mang theo khí tức bàng bạc không gì sánh được đánh xuống.
Trong nháy mắt Vũ Vương ngũ trọng này đang muốn thối lui thì phát hiện ra không trung chung quanh bản thân đã bị phong tỏa. Hắn hoàn toàn không thể nhúc nhích. Trong sát na, một đạo chưởng ấn vô cùng nóng bỏng mang theo lực lượng bàng bạc xé rách không gian đánh xuống.