Thủ ấn trong tay hai người nhanh chóng biến hóa, không gian chung quanh hai người chấn động. Dường như hai người đã bắt đầu âm thầm giao thủ. Trên không trung, Thiên La Linh Tán cùng thanh trường thương kia đều được quang mang bao phủ, đang giao thủ với nhau. Thế nhưng chi tiết thì chỉ sợ có Lữ Tiểu Linh cùng đại hán to lớn kia biết rõ.
Cách vị trí nơi hai người giao thủ không xa thì có một thanh niên mặc hoa phục cười lạnh một tiếng. Hai người kia đang liều mạng thúc dục Linh khí, chuyện ngư ông đắc lợi này đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua. Thủ ấn trong tay người này được kết, linh lực trong người tuôn ra. Cuối cùng linh lực đan thành một cái lưới vô hình, bỗng nhiên bắn về phía Lữ Tiểu Linh cùng đại hán to lớn kia. Không ngờ người này lại muốn cùng một lúc đả thương hai người, sau đó chiếm tiện nghi lớn.
Hai người Lữ Tiểu Linh cùng đại hán khổng lồ đều phát hiện ra thế nhưng căn bản lại không cách nào né tránh, ánh mắt hai người lúc này đại biến.
Cùng lúc đó, khi sắc mặt Lữ Tiểu Linh đại biến thì thân ảnh Lục Lâm Thiên bắn về phía nàng. Trong nháy mắt chắn trước mặt Lữ Tiểu Linh, một cỗ linh lực bàng bạc mang theo linh hỏa ngập trời trực tiếp đánh về phía chiếc lưới bằng linh lực kia.
Phanh Phanh.
Hai cỗ lực lượng va chạm, tấm lưới vô hình kia nhanh chóng va chạm với linh hỏa của Lục Lâm Thiên. Gợn sóng trong không gian đột nhiên cứng lại, một đám kình khí vô hình lan tràn. Hai cỗ lực lượng va chạm, kình khí đáng sợ trực tiếp khiến cho gợn sóng trong không gian bắn tung tóe. Linh hỏa nóng bỏng bắn khắp nơi, khi kình khí tiêu tán, thanh niên mặc hoa phục kia bị đẩy lùi hơn mười thước, sắc mặt tái nhợt.
– Không ngờ lại đánh lén như vậy, các hạ cũng quá vô sỉ đó.
Tiếp theo thân ảnh Lục Lâm Thiên liền xuất hiện trước người thanh niên mặc hoa phục kia, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, hàn khí từ trên người tràn ra.
Thanh niên hoa phục lúc này cũng không nghĩ tới đột nhiên nửa đường lại có một Trình Giảo Kim xuất hiện, ánh mắt hắn trầm xuống. Hắn cũng đã sớm chú ý tới thanh niên áo xanh này, người này không dễ chọc. Lúc này biết rõ mình đã không còn cách nào làm ngư ông đắc lợi nữa, hắn lập tức muốn lùi lại.
– Còn muốn đi sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, người này chỉ có tu vi Linh Suất thất trọng, thích hợp cho hắn động thủ nhất, không ngờ lại đưa tới cửa cho nên hắn sẽ không muốn bỏ qua. Một tiếng quát lạnh lẽo vang lên, tâm thần Lục Thiếu Du khẽ động, linh lực mênh mông từ trong cơ thể tuôn ra, thân thể lao thẳng tới thanh niên mặc hoa phục kia.
Sắc mặt thanh niên mặc hoa phục đại biến, không nghĩ tới vừa muốn chiếm chút tiện nghi lại đυ.ng phải một cường giả. Đối phương cực kỳ cường hãn, hắn không có một chút do dự nào, thân hình nhanh chóng lùi lại, đồng thời tay đánh ra từng đạo thủ ấn, lập tức có bốn đạo lưu quang được chém ra.
– Ồ.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, sắc mặt biến đổi. Bốn đạo lưu quang do thanh niên mặc hoa phục kia đánh ra có một cỗ khí tức sát phạt cực kỳ nồng đậm. Lập tức có bốn đầu khôi lỗi cao chừng hai thước hiện lên trong không trung. Chính là khôi lỗi hình người, trên thân khôi lỗi lưu quang tràn ngập. Từ khí tức trên người có thể nhận ra bốn đầu khôi lỗi này đều đã đạt tới Lục giai hậu kỳ. Tuy rằng còn chưa tới đỉnh phong, thế nhưng mỗi một đầu khôi lỗi một khi động thủ sợ rằng cũng đủ để chống lại một Vũ Suất bát trọng.
Bốn đầu khôi lỗi vừa xuất hiện, lập tức hình thành một vòng vây vây khốn Lục Lâm Thiên ở bên trong. Dường như mỗi một đầu khôi lỗi đều đứng trong một phương vị, trong lúc vô hình làm cho uy thế của bốn đầu khôi lỗi tăng lên.
– Khôi lỗi trận pháp, chẳng lẽ là người của Thần Kim các?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, có thể vận dụng Khôi lỗi trong lúc thi đấu cũng chỉ có Thần Kim các trong Tứ các Tứ đảo mới có thể dùng. Thần Kim các này giống nhưu Vạn Thú Tông, Vạn Thú Tông dùng khống thú mà nổi danh. Thần Kim các cũng vậy, bọn họ dùng Khôi lỗi mà nổi danh. Thực lực bản thân của đệ tử hai sơn môn này cùng một nhịp thở với yêu thú và khôi lỗi của mình, cho nên mỗi một khi tham gia thi đấu đều được sử dụng.
– Mấy đầu khôi lỗi này cũng không kém a. Không ngờ toàn bộ đều là nhân khôi, dùng người sống luyện chế.
Lục Lâm Thiên nhìn bốn đầu khôi lỗi, ánh mắt bốn đầu khôi lỗi này không thực sự trống rỗng như khôi lỗi bình thường, mà trong mắt hiện lên sát phạt chi ý nồng đậm. Chứng minh cho việc bốn đầu khôi lỗi này đều dùng người sống mà luyện chế ra. Nhân khôi sau khi luyện chế thành công thì thực lực sẽ còn tăng lên. Lục Thiếu Du phỏng đoán, có lẽ muốn luyện chế bốn đầu khôi lỗi này cũng phải cần bốn Vũ Suất lục trọng bị luyện chế sống thành khôi lỗi. Tiểu tử này quả thực đủ tâm ngoan thủ lạt. Tuy rằng hắn cũng luyện chế nhân khôi, bất quá chỉ dùng người muốn giết hắn để luyện chế mà thôi.
– Các hạ, chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Bốn đầu khôi lỗi này của ta có lẽ các hạ không coi ra gì. Bất quá một khi hình thành Khôi lỗi trận thì có lẽ dùng thực lực Linh Vương nhất trọng của các hạ muốn thoát khỏi cũng không dễ.
Nhìn Lục Lâm Thiên, thanh niên của Thần Kim các nói.
– Khôi lỗi trận sao? Ta muốn thử xem một chút.
Lục Lâm Thiên cười lạnh, ánh mắt liếc qua nhìn bốn đầu khôi lỗi.
– Vậy thì mời các hạ.
Thanh niên hoa phục bình thường cũng là người kiệt ngạo, lúc này bị Lục Lâm Thiên đuổi theo không dứt, hắn đã hạ thấp bản thân đã là điều không dễ dàng gì rồi. Nhìn thấy Lục Lâm Thiên không buông tha, bản thân thanh niên này lại có chút nắm chắc về khôi lỗi trận của mình, cho nên thủ ấn lập tức biến đổi. Bốn đầu khôi lỗi đồng thời vây công Lục Thiếu Du.
– Hừ.
Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, thân hình di chuyển, linh lực trong người tuôn ra. Một chưởng mạnh mẽ lập tức đánh về một đầu khôi lỗi trước mặt hắn.
Mà trong khi Lục Lâm Thiên công kích đầu khôi lỗi trước mặt lại có một màn khiến cho người khác bất ngờ xuất hiện. Trên người đầu khôi lỗi này đột nhiên có qunag mang chói mắt bắn ra. Lúc này ba cỗ quang mang từ trên người ba đầu khôi lỗi còn lại nhanh chóng bắn về phía đầu khôi lỗi bị Lục Thiếu Du công kích. Khí thế của đầu khôi lỗi này lập tức tăng lên, nhanh chóng vọt lên tới lục giai hậu kỳ.
Tiếp theo, trong nháy mắt đầu khôi lỗi này trực tiếp đánh ra một chưởng, ngạnh kháng với công kích của Lục Thiếu Du.
Phanh.
Chưởng ấn hung hãn của Lục Lâm Thiên vừa mới đánh ra nhanh chóng va chạm với một quyền của khôi lỗi. Một tiếng nổ mạnh vang lên, thân thể Lục Thiếu Du bị đẩy lùi mấy bước, đầu khôi lỗi kia bị đẩy lùi chục thước.
Kình khí từ từ khuếch tán rồi tiêu tán. Thân thể Lục Lâm Thiên vẫn lơ lửng trên trời như trước, linh lực mênh mông trong cơ thể hình thành một bức tường vô hình. Ám kình vừa rồi của hai đạo công kích không tạo thành một chút thương tổn gì với hắn. Thế nhưng bàn tay hắn lúc này cũng phải run lên. Không ngờ lực phòng ngự của đầu khôi lỗi này lại mạnh như vậy.