Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, Thú Thần điện, Thiên Nư cung, ba thế lực đỉnh cấp trong thế giới hỗn độn. Tăng thêm Phi Thiên đạo tặc, cũng may đây là Thái Minh thế giới cho nên đối phương mới cố kỵ, nếu như ở bên ngoài mà nói, bất luận một thế lực nào trong bốn cỗ thế lực này còn nằm trên Ma gia bọn họ. Ở bên ngoài, mấy thế lực này có thể động thủ, đến lúc đó Ma gia sẽ không gánh được.
Mà nếu hôm nay triệt để đắc tội với mấy thế lực lớn này, đến lúc đó người Ma gia ra ngoài gặp phải người của mấy thế lực này, hậu quả thế nào không cần phải nói.
Chỉ là đồng thời, nếu như hôm nay Ma gia không ngăn cản, không hành động tìm công đạo, vậy thì sau này Ma gia sẽ trở thành trò cười cho cả Thái Minh thế giới.
Cho nên Ma Việt và Ma Đàm trong lòng oán hận không thôi, Liên Hàn Long này gây ra phiền phức lớn như vậy còn kéo Ma gia vào trong vòng xoáy lớn này, tiến thoái lưỡng nan, đâm lao phải theo lao, khiến cho hai người bọn họ hiện tại giống như đang ngồi trên bàn chông vậy.
Nếu không phải lúc này còn có người ngoài ở dây, Ma Việt và Ma Đàm sợ rằng hận không thể bổ Liên Bàn Long này làm đôi.
- Chư vị.
Ngay khi sắc mặt hai người Ma Đàm và Ma Việt âm thầm biến hóa, thân hình Lục Lâm Thiên bỗng nhiên sải bước bước ra, ánh mắt biến ảo.
Nghe vậy tất cả mọi người cùng với không ít ánh mắt phức tạp nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên quét qua chung quanh, cuối cùng nhìn về phía Liên Hàn Long, nói:
- Việc này đều vì Phi Linh môn ta và Liên Hàn Long mà tạo thành, ta muốn để cho ta và Thiên Long tông tự mình giải quyết, tránh cho mọi người khó xử.
- Tiểu tử, khẩu khí rất lớn, ngươi muốn giải quyết thế nào.
Ma Đàm đang đâm lao phải theo lao nghe vậy ánh mắt lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
- Lâm Thiên.
- Phụ thân.
Bắc Cung Vô Song, Bạch Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Linh Tướngđ, Lục Doanh mà mọi người lên tiếng, ánh mắt biến đổi.
Hai con mắt xinh đẹp của Lục Du Thược lúc này tràn ngập vẻ ngưng trọng, ánh mắt mang theo vẻ chấn động nhìn về phía thân ảnh mặc áo bào xanh phía trước.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu với đám người Bắc Cung Vô Song, Lục Doanh rồi mỉm cười, lập tức ngẩng đầu nói với Ma Đàm:
- Rất đơn giản, chuyện hôm nay của Phi Linh môn và THiên LOng tông sẽ do ta và lão thất phu Liên Hàn Long kia giải quyết. Ai cũng không được nhúng tay vào, ta thua, các ngươi muốn thứ gì cứ việc mở miệng. Ta thắng cũng như vậy.
Sưu.
Khi Lục Lâm Thiên nói xong, cơ hồ tất cả phiến thiên địa này yên tĩnh, vô số ánh mắt kinh ngạc, há hốc mồm nhìn về phía Lục Lâm Thiên, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
ực.
Thậm chí đám người Thất Sát, Thất Kiếm, Âm Minh Dạ Xoa và những người khác của Phi Linh môn thì đều nuốt một ngụm nước bọt, cho nên những người khác không cần phải nói. Tất cả đều cự kỳ kinh ngạc, khϊếp sợ.
Thiên Cuồng tam đạo, Cuồng Sư, Tĩnh Thần công chúa, Hạo Nguyệt tiên tử, còn có lão giả tuấn lãng trong Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc và vô số người nghe vậy đều cảm thấy chấn động vì Lục Lâm Thiên.
- Thiếu chủ.
Vô Tướng cũng không nhịn được lao lên tiếng, hắn hiểu rõ thực lực và thiên phú của thiếu chủ cho dù mạnh mẽ tới đâu, thế nhưng sự thật đã bày trước mặt, Niết Bàn cảnh cao giai không có khả năng chống lại Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong, kết quả cũng đã sớm chứng minh.
Lục Lâm Thiên phất tay với Vô Tướng, miệng khẽ cười nhạt, ý bảo Vô Tướng không canafp hải nói thêm gì.
Khặc khặc khặc khặc.
Liên Hàn Long cười, âm trầm cười lớn, đánh chết đối phương trước cũng tốt, hắn lập tức nhìn qua Lục Lâm Thiên, hàn ý trong mắt bắn ra, nói:
- Tiểu tử, đây là lựa chọn của ngươi, ta thật sự có chút bội phục dũng khí của ngươi.
- Tiểu huynh đệ, ngươi muốn làm vậy thật chứ? Nếu như muốn đi, ta mang ngươi đi, những người này cũng không ai có thể làm gì được ngươi.
Cổ Long Vương dùng ánh mắt không thể tin được, giống như nhìn một người não bị vô nước nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi nói.
- Đa tạ hảo ý của tiền bối, ta đã sư nghĩ cẩn thận, đối phó với lão thất phu này có lẽ không thành vấn đề.
Lục Lâm Thiên gật đầu cười cười.
- Cũng tốt, việc này do Thiên Long tông và Phi Linh môn tạo thành. Vậy thì để cho Phi Linh môn và Thiên Long tông giải quyết thì tốt hơn. Liên tông chủ, ngươi không có ý kiến gì chứ?
Ma Đàm hận không thể bứt ra sớm một chút, lúc này để mọi việc lên đầu đám người Thiên Long tông là tốt nhất, huống chi hắn thực sự không tin Liên Hàn Long sẽ thua trong tay người thanh niên kia.
- Ta không thành vấn đề, đương nhiên không có một chút ý kiến nào.
Liên Hàn Long âm trầm nói, ánh mắt âm trầm đã sớm tập trung lên trên người Lục Lâm Thiên. Có người tự động muốn chết làm sao hắn lại phải cự tuyệt cơ chứ.
- Vậy thì như vậy đi. Đây là lựa chọn của Thiên Long tông và Phi Linh môn, ta thấy chư vị cũng không có dị nghị gì chứ?
Ma Đàm lần nữa nhìn qua chúng nhân chung quanh rồi nói.
Hạo Nguyệt tiên tử, Cuồng Sư, Thiên Cuồng tam đạo nhìn qua đám người Lục Doanh, Tiểu Long, Lục Trực, Lục Âm... Nhìn thấy mọi người không có phản đối cho nên cũng chỉ có thể khẽ gật đầu. Đây là lựa chọn của người kia, bọn họ cũng không quản được.
- Lão đại, chúng ta liên thủ thì tốt hơn, lão già kia có tu vi Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong, thực lực quá kinh khủng.
Tiểu Long truyền âm vào trong đầu Lục Lâm Thiên.
- Yên tâm đi, nói cho Vô Song và Du Thược, ta không xảy ra chuyện gì, ít nhất lão thất phu kia còn không có làm gì được ta.
Lục Lâm Thiên truyền âm nói vào trong tai Tiểu Long.
- Phụ thân.
Một đạo âm thanh dịu dàng vang lên, một thân hình mềm mại xuất hiện bên người Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên nhìn sang, ánh mắt khẽ đổi, người này chính là Lục Du Thược.
Nhìn qua khuôn mặt tuyệt mỹ giống mẫu thân như đúc, thoát tục giống như trích tiên này, khuôn mặt cũng quật cường giống nhau vậy, Lục Lâm Thiên cười cười, đưa tay vuốt ve khuôn mặt quật cường kia rồi nói:
- Nha đầu, khó khăn lắm con mới gọi ta một tiếng phụ nhân a.
- Phụ thân, xin lỗi người, con gây ra rắc rối cho người rồi.
Trong ánh mắt của Lục Du Thược hiện lên vẻ chấn động, nàng biết rõ tất cả phiền phức này là do nàng tạo thành. Vì nàng phụ thân mới dẫn đại quân tới Thái Minh thế giới, hiện tại phụ thân mới phải chống lại một siêu cấp cường giả mà có lẽ phụ thân không thể chống lại được.
- Nha đầu ngốc, con là con gái của ta, phiền phức này cũng không phải là do con tạo thành, ở bên ngoài bị khi dễ, có phụ thân ở đây, nhất định ta sẽ làm chủcho con. Con gái của ta không ai có thể động vào, cho dù là ai cũng không được.
Lục Lâm Thiên vỗ vỗ đôi má trên khuôn mặt quật cường kia rồi nói.
Đôi mắt sáng của Lục Du Thược biến ảo, thân hình mềm mại bỗng nhiên bổ vào trong lòng Lục Lâm Thiên.