Tất cả chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, không gian vừa bình tĩnh lại, Bắc Cung Hùng thụt lùi ra sau, phun gụm máu, mặt lại tái hơn.
Tất cả biến mất, Bắc Cung Kình Thương thu vè vòng phòng ngự, biểu tình ngạc nhiên nhảy trở lại chỗ ngồi.
Không gian vừa mới bình tĩnh trở lại thì thân cọp khổng lồ của Lục Lâm Thiên xuất hiện trước mặt Bắc Cung Hùng:
- Bắc Cung Hùng, còn quà đi, nhận đi.
Trong khoảnh khắc này mắt Bắc Cung Hùng như phát hiện điều gì, nhìn chằm chằm thể năng lượng hiện ra trong bàn tay Lục Lâm Thiên. Năng lượng này rất yên tĩnh, rất huẽn lệ.
Thể năng lượng này loáng thoáng có phượng hoàng bảy sắc, thú thể rùa rắn đen như mực, một hú ảnh Bạch Hổ ở trong đó. Không có bất cứ năng lượng nào dao động, loại yên lặng lạ thường này làm Bắc Cung Hùng hoàn toàn biến sắc mặt.
Mắt Lục Lâm Thiên lộ ý cười, tay vung Chu Tước Huyền Vũ Bạch Hổ quyết. Một vòng khe nứt không gian đen ngòm mỏng manh không thể phát hiện đẩy ra. Trong cặp mắt kinh sợ của Bắc Cung Hùng, thể năng lượng đón gió biến to, trong khoảnh khắc thể tích lên cỡ ngàn thước như mặt trời mọc hướng đông bao phủ Bắc Cung Hùng.
- Nguy rồi!
Bắc Cung Hùng muốn thụt lùi nhưng đã muộn, Đại trưởng lão bối rối, quanh thân tỏa vầng sáng năng lượng chân khí thuộc tính mộc, biểu tình cực kỳ khó xem.
- Đại trưởng lão lại gặp rắc rối!
- Lục Lâm Thiên rất biếи ŧɦái, đây chính là ưu thế linh vũ song tu sao?
Nhìn cảnh tượng trên quảng trường, nhiều cường giả Bắc Cung gia tộc mơ hồ linh cảm không may. Lúc này Đại trưởng lão đang bị Lục Lâm Thiên chà đạp, liên tiếp bị thương.
Khi Bắc Cung Hùng vừa mới bày ra thủ đoạn phòng ngự thì cả không gian run nhẹ. Lục Lâm Thiên vận dụng Chu Tước Huyền Vũ Bạch Hổ tam thần quyết, trong phút chốc biến thành biển lửa ngập trời, sóng nước ngập trời, vòi rồng bão tố thực chất hóa. Ba lực lượng kinh khủng đuạng mạnh vào vòng phòng ngự mà Bắc Cung Hùng bày ra.
Bùm!
Trên bầu trời vang tiếng nổ, thanh âm nhức óc như sấm sét khiến màng tai mọi người ù vang. Sóng âm khủng bố này khiến đầu đau như búa bổ.
Kình khí khủng bố bắn tung trên bầu trời, dọc đường đi không gian rạn vỡ. Kình khí chấn vỡ từng khe nứt hư không đen ngòm như muốn kết nối với thiên địa. Trong không gian nhanh chóng khuếch tán từng vòng sóng ongự đen thui.
Răng rắc!
Kình khí khủng bố, Bắc Cung Hùng bày phòng ngự lung lay sắp vỡ nhưng cuối cùng kiên cường đứng vững.
Khi mọi thứ trở lại bình thường, cương quyển phòng ngự của Bắc Cung Kình Thương khó thể chống đỡ.
Cộp cộp cộp!
Cương quyển phòng ngự thu về, Bắc Cung Hùng lảo đảo bị đẩy lùi, mỗi lùi một bước là mặt đất nứt ra. Bắc Cung Hùng ổn định thân hình lại, miệng phun ngụm máu.
- Phụt!
Bắc Cung Hùng hộc máu, mắt nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên. Đôi mắt Bắc Cung Hùng đầy phức tạp, có tức giận, kinh sợ, giật mình, lạnh lùng.
Quảng trường yên lặng, nhìn thân cọp khổng lồ của Lục Lâm Thiên và thân hình Bắc Cung Hùng. Quảng trường rộng lớn lặng ngắt như tờ, đối chiến thế này khiến người chìm trong rung động khó thể lấy lại tinh thần. Người thực lực thấp chút xoe tròn mắt.
Càng khiến người rung động là tử đệ Bắc Cung gia tộc không ngờ Đại trưởng lão bị Lục Lâm Thiên chà đạp, khiến người không tưởng tượng nổi.
Tất cả trưởng lão, đám người Bắc Cung Diễn Siêu vẻ mặt giật mình. Ai mà ngờ kết quả sẽ như vậy? Đường đường là Đại trưởng lão Bắc Cung gia tộc nhưng bị Lục Lâm Thiên chà đạp.
Không biết Tam trưởng lão bị hoảng hồn hay lo lắng mình lõa chạy mà người mềm nhũn ngồi xuống ghế. Cơ mặt Tam trưởng lão không ngừng co giật, mặt lúc xanh lúc đỏ.
Tất cả cường giả trẻ đoàn Mộc Hoàng kin thán:
- Mạnh quá!
Hèn gì thống soái không cho bọn họ đi kiếm chuyện với Lục Lâm Thiên, xem tình huống hiện tại thì nguyên đoàn Mộc Hoàng muốn kiếm chuyện với Lục Lâm Thiên sẽ có kết quả rất rõ ràng.
Cực Lạc Tam Quỷ xoa tay, tim đập nhanh:
- Nhị thiếu gia giỏi quá!
Cuộc chiến này khiến bọn họ biết thực lực của nhị thiếu gia cường đại đến mức nào.
Bắc Cung Hùng nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm, mắt lóe tia sáng lạnh hấp háy:
- Lục Lâm Thiên, đã lâu như vậy ngươi là người thứ nhất khiến ta dùng lá bài cuối cùng, ngươi nên tự hào đi.
Lục Lâm Thiên nói:
- Vậy sao? Sợ là lá bài của ngươi cũng vô dụng.
Lòng Lục Lâm Thiên thầm cảnh giác, rốt cuộc Bắc Cung Hùng sắp sử dụng lá bài cuối cùng.
Lục Lâm Thiên không hề thấy lạ, làm Đại trưởng lão Bắc Cung gia tộc trên người không có bài tẩy mới kỳ. Nhưng không biết là lá bài thế nào? Lá bài tẩy của Bắc Cung Hùng cường đại tới đâu? Hắn có thể đối kháng lại không?
Mới rồi Lục Lâm Thiên bắt chặt cơ hội ra một chuỗi công kích, hắn biết mình chiếm ưu hế nhưng trong lòng không chút nào dám khinh thường. Lục Lâm Thiên chiếm ưu thế nhưng hắn biết bàn về thực lực thì kém hơn Bắc Cung Hùng một chút. Hiện tại Lục Lâm Thiên chỉ dựa vào mỗi lực phòng ngự cường đại phối hợp công kích linh hồn, các thủ đoạn khấc cộng thêm không bị Mộc Hoàng chi khí ảnh hưởng mới đề Bắc Cung Hùng dưới cơ.
Hiện tại Bắc Cung Hùng sắp dùng lá bài tẩy, Lục Lâm Thiên cần cảnh giác lên, dù hiện tại hắn cũng chưa dốc hết sức ra.
- Đại trưởng lão sắp dùng lá bài tẩy cuối cùng kia sao?
- Không ngờ Đại trưởng lão bị Lục Lâm Thiên dồn đến mức này, sắp phải dùng lá bài tẩy.
- Có khi nào lát nữa lớn chuyện không? Đại trưởng lão sử dụng lá bài tẩy cuối cùng thì uy lực đó không tầm thường.
Nhiều trưởng lão, các cường giả hộ pháp bàn tán, nhiều người đều biết uy lực khủng bố lá bài tẩy của Đại trưởng lão.
Bắc Cung Diễn Siêu biểu tình lo âu nói với Bắc Cung Kình Thương:
- Tộc trưởng, Đại trưởng lão sắp dùng lá bài tẩy, có nên dừng lại trong chừng mực?
Bắc Cung Kình Thương mắt lóe tia sáng, khẽ thở dài:
- Đã đến mức này nếu không hoàn toàn phân ra thắng thua thì hai người họ sẽ không dừng tay.
- Phù.
Không gian hoàn toàn yên tĩnh, yên lặng đến mức nghe tiếng hít thở của Bắc Cung Hùng. Đại trưởng lão liếc Lục Lâm Thiên, thủ ấn bắt đầu di chuyển.
Vù vù vù vù vù!
Trong tay Bắc Cung Hùng kết ra thủ ấn, hơi thở năng lượng thiên địa thuộc tính mộc hùng hồn bắt đầu khuếch tán. Hơi thở này mang theo Mộc Hoàng chi khí đè ép không gian, trong khoảnh khắc ngưng tụ giữa không trung. Cả bầu trời gió nổi mây phun khiến người cảm giác lòng run rẩy, chân khí trong người bị ảnh hưởng, cảm giác đông lại.
Vù vù vù vù vù!
Lúc này hơi thở hùng hồn khuếch tán, bốn phía có nhiều tử đệ Bắc Cung gia tộc người run rẩy, dường như bị lôi kéo. Người tu vi thực lực thấp một chút thì mặt tái nhượt.
Ánh mắt Bắc Cung Hùng bình tĩnh lại, trong giây lát đã kết xong thủ ấn rườm rà. Khí thế hùng hồn quanh thân Bắc Cung Hùng khuếch tán, vết thương trên người dường như đã biến mất. Vết thương khá nặng trên người Bắc Cung Hùng đang nhanh chóng phục hồi lại.