- Dùng một đấu bốn mà thôi, có gì không dám, ta tiếp!
Nghe vậy, Hoàng Lạc Nhan, Tịnh Vô Ngân, Mạc Kình Thiên đều nhìn Lục Lâm Thiên, Hoài Linh Ngọc khinh thường, nhàn nhạt nói:
- Tiểu tử, không biết tự lượng sức mình.
- Lục Lâm Thiên, thật ngông cuồng mà.
- Tiểu tử này, quá kiêu ngạo, dùng một đấu bốn, tìm chết sao?
- Không biết trời cao đất rộng.
Trong hư không, từng tiếng nghị luận vang lên.
- Tiểu tử này hơi cuồng vọng.
Trên bệ đá, rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, một đấu bốn, có người không tin tưởng Lục Lâm Thiên có thể chiến thắng, đây không khác gì tự tìm tai vạ.
- Tiểu tử này quá cuồng vọng rồi.
Ngay cả Quỷ Cốc và Nhàn Vân hai người cũng biến sắc.
- Lục Lâm Thiên muốn một đấu bốn!
Trên quảng trường thành Vô Sắc, từng ánh mắt chấn động, sau đó không ngừng xôn xao.
Tam Kỳ lão nhân cũng chấn động, Lục Lâm Thiên đáp ứng năm trong dự liệu, nhưng hắn vẫn cảm thấy ngoài ý muốn, nói:
- Tiểu tử có gan, cho dù thua ta cũng ủng hộ ngươi.
- Đa tạKỳlão.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, hắn biết kế tiếp phải đấu thêm vài trận, dù sao đã không cách nào tránh được, vậy cứ bình thản đối mặt, nếu không thể thắng ở nơi đây, bàn gì tranh tài với thế hệ trẻ trong thế giới hỗn độn.
Sau một lát, trên bệ đá đã xuất hiện bế đá cổ xưa thứ mười một, Tam Kỳ lão nhân ngồi lên đó.
Trên bệ đá, lão giả trọng tài nói với Lục Lâm Thiên:
- Lục Lâm Thiên, ngươi dùng quy tắc dự bị, vậy bắt đầu từ hai người có ngọc giản màu đỏ đi, hai người này ngươi cứ chọn một.
- Chỉ có thể lựa chọn ngọc giản màu đỏ trước sao?
Trong lòng Lục Lâm Thiên hơi trầm xuống, hắn vốn có ý định đối phó Hoài Linh Ngọc, so sánh với phong hào Chiến Thần, Lục Lâm Thiên càng muốn đánh chết Hoài Linh Ngọc hơn.
Lục Lâm Thiên tính ra lấy, nếu đầu tiên chống lại Hoài Linh Ngọc, sau này phần thắng sẽ cao hơn, mà nếu trước đối phó Tịnh Vô Ngân và Hoàng Lạc Nhan, cho dù chiến thắng đối thủ, tiêu hao trong đó vẫn kinh người cuối cùng đối mặt với Hoài Linh Ngọc lại không thể làm gì.
Nhưng lúc này Lục Lâm Thiên không có lựa chọn nào khác, nhìn Hoàng Lạc Nhan cùng Tịnh Vô Ngân hai người, hắn khó lựa chọn, thực lực Tịnh Vô Ngân tuyệt đối không thấp, đây là điểm không thể phủ nhận, Lục Lâm Thiên thậm chí ẩn ẩn cảm giác được, thực lực của Tịnh Vô Ngân còn cao hơn Nhâm Tiêu Diêu không ít.
Mà Hoàng Lạc Nhan thân là Phượng Hoàng chi thân, càng khó đối phó hơn rất nhiều.
Trong nhiều ánh mắt quan sát bản thân mình, Lục Lâm Thiên nhìn qua Hoàng Lạc Nhan và Tịnh Vô Ngân, lậptứcnhìnTịnh Vô Ngân, nói:
- Thỉnh Võ Thần thế giới Tịnh Vô Ngân chỉ giáo.
- Hừ.
Hoàng Lạc Nhan nghe vậy, ánh mắt lườm Lục Lâm Thiên, trong mắt mang theo lãnh ý.
- Lựa chọn Tịnh Vô Ngân sao?
Khi Lục Lâm Thiên vừa dứt lời, từng ánh mắt nhìn lên người Tịnh Vô Ngân. Ngay cả Tịnh Kiếm Hoàng cũng chấn động.
- Võ Thần thế giới Tịnh Vô Ngân, xin chỉ giáo.
Tịnh Vô Ngân cười nói, hắn nói xong lập tức đáp xuống trước mặt Lục Lâm Thiên, không có hành động khác thường gì.
Thân ảnh gầy gò nhưng cao ngất, gương mặt cương nghị, góc cạnh rõ ràng, khí chất lãnh tuấn, mày rậm mũi cao, hai tay cầm trường kiếm màu trắng, trên vỏ kiếm có bí vân quanh quẩn, một người một kiếm hồn nhiên thiên thành.
Khi thân ảnh Tịnh Vô Ngân đáp xuống, khí tức quanh thân chấn động rất lớn, không gian chung quanh đông cứng lại, hào khí cũng sôi trào.
Nhìn Lục Lâm Thiên, Tịnh Vô Ngân nói nhỏ:
- Ta rất sớm đã chú ý ngươi, tu vị chuẩn Niết Bàn có thể đi tới bước này, ngươi đã có tư cách động thủ với ta, hy vọng ngươi có thể ép ta xuất kiếm.
- Thật sao, ta nghĩ ngươi rút kiếm nhanh thôi.
Lục Lâm Thiên nhìn Tịnh Vô Ngân, chiến ý trong mắt bộc phát, hắn bắt đầu từ Tịnh Vô Ngân, nếu ngay cả Tịnh Vô Ngân cũng không làm gì được, sau này không cầnđộngthủtiếpnữa.
Lục Lâm Thiên lựa chọn đầu tiên là Tịnh Vô Ngân, cũng không phải cho rằng Tịnh Vô Ngân thực lực không bằng Hoàng Lạc Nhan, mà là vì Lục Lâm Thiên phát giác được Hoàng Lạc Nhan không có quá nhiều thiện ý với mình, sợ đối phó Hoàng Lạc Nhan, nữ nhân kia sẽ càng điên cuồng hơn một ít, mình cũng không quá khách khí, nói không chừng chính mình còn phải liều mạng, mà Tịnh Vô Ngân vẫn im lặng quyết đấu.
Bởi vậy Lục Lâm Thiên cũng lựa chọn Tịnh Vô Ngân, lúc này Lục Lâm Thiên sinh ra chiến ý, Tịnh Vô Ngân so với man quyền Giang Đảo Lưu không thể nghi ngờ còn mạnh hơn không ít, chính mìnhvới tu vị chuẩn Niết Bàn có thể chống lại Võ Thần thế giới Kinh Thiên Nhất Kiếm Tịnh Vô Ngân hay không nữa.
- Lục Lâm Thiên và Kinh Thiên Nhất Kiếm Tịnh Vô Ngân, không biết ai thắng ai thua, Võ Thần thế giới Tịnh Vô Ngân, tuyệt đối là người có thực lực tranh đoạt danh hào Chiến Thần.
Tất cả ánh mắt đều chú ý Lục Lâm Thiên và Tịnh Vô Ngân, Kinh Thiên Nhất Kiếm Tịnh Vô Ngân nổi danh khắp trung thiên thế giới ở Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, tên tuổi sớm đã truyền ra, từ trước đến nay phong hào Chiến Thần đều bị Võ Thần thế giới và Nguyệt Hoàng thế giới, Nguyên Võ thế giới chiếm lấy.
Mà Lục Lâm Thiên chỉ mới được biết tới trong thời gian gần đây, lúc này trong Vạn Thế đối quyết quật khởi cường hãn, thực lực khó có thể suy đoán, một đường ẩn nhẫn rất sâu, dần dần bá đạo cuồng ngạo, cũng có được thực lực tuyệt đối, vượt cấp không nói chơi.
Cho nên lúc hai người quyết đấu, rất nhiều người cho rằng Tịnh Vô Ngân sẽ chiến thắng, nhưng mọi người không dám khẳng định, nhưng thực lực của Lục Lâm Thiên cố ý đấu với bốn người còn lại chắc chắn là tìm tai vạ.
- Hai người này đều rất bất phàm, có thể tiến vào vòng này đều không có kẻ yếu, đây sẽ là quyết đấu rất đặc sắc.
Nhìn hai thân ảnh đứng trên tảng đá, Quỷ Cốc hoàng giả nói nhỏ.
- Từ cấp độ tu vị của Lục Lâm Thiên, chuẩn Niết Bàn có thể đấu với Tịnh Vô Ngân Niết Bàn Cảnh trung giai, từ ý nào đó Lục Lâm Thiên đã hơn rồi.
Mặc Ngã Hành nói nhỏ.
Mặc Ngã Hành nói lời này, Tịnh Kiếm Hoàng tự nhiên không phản bác.
- Mọi người thấy thế nào, đội trưởng có thể chiến thắng không?
Trong hư không xa xa, Hoàng Sa, Quỷ Oa, Long Bàn Hổ Cứ, Kim Viên, Tử Viêm đưa mắt nhìn nhau sau đó nghị luận.
- Lục Lâm Thiên, có thể chiến thắng không?
Trên quảng trường thành Vô Sắc to như vậy, hàng tỉ sinh linh đang quan sát, không gian lặng ngắt như tờ, tất cả đều ngừng thở, mọi người đang chờ quyết đấu diễn ra.
- Vì sao hai người này còn chưa động thủ, đang làm cái gì?
Trên sân rộng, hai người nhìn nhau, đều bất động không làm gì.
- Hai người đang giao phong khí tức, đã sớm quyết đấu rồi.
- Mau nhìn, hai người có động tĩnh.
Nhưng vào lúc này, người bốn phía nhìn thấy hai người đang quyết đấu với nhau, khí tức vô hình lan truyền ra chung quanh, không gian chung quanh hai người đông cứng lại, khí thế bộc phát sau đó va chạm với nhau.
Oanh!
Chỉ trong thời gian ngắn, hư không run lên, khí lãng chạm nhau, hào quang hình thành phong bạo bắn ra chung quanh, lập tức quét qua tất cả.