Mục lục
Đỉnh Phong Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khóe miệng đại hồn anh nhếch lên, mỉm cười nói, trong mắt hiện lên quang mang thâm thúy, một cỗ khí tức ngập trời từ trong cơ thể lan tràn ra, sát khí trên người cùng với huyết sát chi khí trên không trung va chạm, sát khí ngập trời tuôn ra khiến cho cả không gian run lên.  

Tiếp đó đại hồn anh ngồi xuống một tảng đá trên đỉnh núi bị nghiền nát, bắt đầu thỏa thích hấp thu huyết sát chi khí, toàn thân được khí tức huyết sát bao phủ. Màn đêm dần dần phủ xuống, tựa như sương mù màu đen bao phủ không gian.  

Nhìn qua đại hồn anh đang bị khí tức huyết sát ngập trời bao phủ, Lục Lâm Thiên nhíu mày, loại khí tức huyết sát này chính là thuốc bổ đối với đại hồn anh, sau khi thôn phệ, đối với đại hồn anh có không ít chỗ tốt.  

Tâm thần khẽ động, thân ảnh Lục Lâm Thiên lập tức biến mất trên ngọn núi.  

Màn đêm buông xuống, giống như một tấm lưới lớn màu xám, lén lút buông xống, bao phủ khắp không trung.  

Trên một ngọn núi, lúc này đã là đầu mùa đông, chung quanh ngọn núi là một mảnh tiêu điều, mà ngọn núi này vẫn xanh biếc một mảnh, sinh cơ bừng bừng.  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện trước ngọn núi này, ánh mắt có chút kinh ngạc, tiếp đó lập tức tiến vào trong một sơn động ẩn giấu.  

Bên cạnh sơn động này rõ ràng có cấm chế cực kỳ lợi hại, thế nhưng lúc này đã biến mất không thấy gì nữa, giống như bị một cường giả cưỡng ép phá bỏ.  

Một lát sau, trong một không gian cực lớn ở trong sơn động, đỉnh động đều là thạch nhũ màu trắng, bốn phía là thạch bích dày đặc, loại thạch bích này cũng không tầm thường, sáng long lanh, tựa như mỹ ngọc, thậm chí là ẩn chứa năng lượng nồng đậm, là năng lượng có thể tăng cường linh hồn.  

Mà trong thạch động giống như mỹ ngọc này này có một thạch bích ướŧ áŧ, giống như ngâm nước lâu ngày. Thạch bích này cũng không phải bằng phẳng, bóng loáng, mà là lồi lõm mất trật tự. Nếu như cẩn thận nhìn lại, có thể nhìn thấy một đồ án hình thú dữ tợn đang xoay quanh trong thạch động này, đồ án này giống như rồng mà không phải là rồng, giống như sói mà không phải là sói, cái đầu dự tợn chính là vô số thạch nhũ ở trên đỉnh động.  

Tí tách.  

Tiếng nước chảy vang lên, Lục Lâm Thiên nhìn lên trên, lúc này trong cái miệng của đồ án hình thú dữ tợn kia có một giọt linh dịch chảy xuống. Đang rơi vào trong một linh đỉnh, linh đỉnh này cũng được chế tạo từ một hòn đá giống như mỹ ngọc, lớn chừng cái chậu rửa mặt, lúc này bên trong có linh dịch truyền ra chấn động nhàn nhạt, một cỗ năng lượng nồng đậm tới mức tận cùng lan tràn ra.  

Khí tức nồng đậm tràn ngập, một cỗ khí tức thần dị tới mức tận cùng khuếch tán. Cỗ khí tức này vô cùng nồng đậm, thế nhưng lại cực kỳ ôn hòa, khí tức nồng đậm kia mơ hồ có thể câu dẫn ra bản năng ăn uống của người ta vậy. Khiến cho người ta không nhịn được mà nuốt linh dịch bên trong linh đỉnh này vào trong bụng.  

Dưới cỗ khí tức năng lượng này khiến cho Lục Lâm Thiên thoải mái không nói nên lời, khí tức này khiến cho linh hồn trong đầu hắn thư thái, đối với linh hồn có chỗ tốt không nói nên lời.  

- Hồn linh thần dịch?  

Lục Lâm Thiên nhìn qua linh dịch đang chấn động ở trong linh đỉnh, khí tức nồng đậm ở bên trong tràn ngập ra khiến cho người ta thoải mái không nói nên lời. Chỉ cần hít vào cũng khiến cho linh hồn khoan khái dễ chịu, mà loại khí tức quen thuộc này Lục Lâm Thiên cũng không xa lạ gì.  

Đây chính là bảo vật Hồn linh thần dịch của Vạn Thú Tông, lúc trước khi kết bạn với Lam Linh trong sơn mạch Vụ Đô, trải qua một loạt hiểm cảnh hắn đã từng được phục dụng qua Hồn linh thần dịch, thứ này đối với linh hồn có chỗ tốt cực lớn.  

Hồn linh thần dịch, Lục Lâm Thiên biết rõ công pháp khống thú của Vạn Thú Tông cần linh hồn lực cường đại duy trì, Hồn linh thần dịch này chính là bảo vật của Vạn Thú Tông, để cho đệ tử thân truyền trong tông tăng cường linh hồn lực.  

Bởi vậy đệ tử thân truyền của Vạn Thú Tông linh hồn lực đều cực kỳ khổng lồ, trong đám người có tu vi đồng cấp, linh hồn lực tuyệt đối khó có đối thủ.  

Về sau Lục Lâm Thiên còn được nghe nói qua, Hồn linh thần dịch này cũng không phải thứ mà đệ tử thân truyền bình thường có được, nghe nói một trăm năm cũng chỉ có một bình mà thôi.  

Lúc này Lục Lâm Thiên phỏng đoán, số lượng Hồn linh thần dịch trong linh đỉnh ước chừng mười bình mà lúc trước hắn phục dụng. Vật này trong Vạn Thú Tông rất thưa thớt, đủ thấy được Hồn linh thần dịch này trân quý không phải bình thường.  

Ánh mắt biến ảo, Lục Lâm Thiên móc ra một đống bình ngọc trong nhẫn trữ vật, thu hồi Hồn linh thần dịch.  

Tí tách.  

Lại là một giọt linh dịch từ trong đồ án hình thú dữ tợn kia nhỏ ra, nhẹ nhàng rơi vào trong linh đỉnh.  

Không để ý tới linh dịch đang nhỏ xuống, Lục Lâm Thiên nhìn qua đồ án hình thú dữ tợn, khẽ vui vẻ. Lập tức khoanh chân mà ngồi, bắt đầu điều tức. Trong thạch động này cũng có khí tức năng lượng nồng đậm, có thể khiến cho linh hồn đạt được chỗ tốt cực lớn.  

Trong màn đêm, phía trên trời cao xuất hiện vô số ngôi sao lóe sáng, một vầng trăng sáng chiếu rọi sơn mạch liên miên, những ngọn núi cao ngất. Trong không gian tràn ngập cây cối xanh biếc, mặt đất như được phủ lên một tấm lụa mỏng, tựa như cả không gian bị khói bếp mù mịt bao phủ vậy.  

Trong một đình viện tinh xảo, hương hoa ngập tràn, cả đình viện bị bóng đêm bao phủ, trong đình viện có một đạo thân ảnh xinh đẹp đứng đó.  

Thân ảnh xinh đẹp mà mềm mại, người mặc một bộ váy dài màu xanh lục, mặc dù chỉ là bóng lưng, thế nhưng cũng vô cùng mê người, toàn thân tản ra khí chất cao quý.  

- Bích Hàm, nàng đang nghĩ tới Tiểu Long hay sao?  

Một đạo thân ảnh cao ngất chậm rãi đi tới, nhẹ nhàng ôm thân ảnh xinh đẹp này vào trong ngực. Người này đúng là Huyền Hạo.  

- Không, thϊếp đang nghĩ tới Lâm Thiên và Tiểu Long, hôm nay hai đứa chúng nó đi diệt Vạn Thú Tông, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra có lẽ ngày mai hai đứa nó sẽ tới Thiên Kiếm môn a.  

Long Bích Hàm quay đầu lại, thân thể mềm mại động lòng người tựa vào trong l*иg ngực Huyền Hạo, trong mắt hiện lên sự lo lắng.  

- Thuộc tính của Lâm Thiên đại thành, có lẽ cũng đã thành Đế, Tiểu Long có lẽ cũng đã tới Cửu giai.  

Huyền Hạo nói.  

- Phụ thân nói thực lực của Thiên Kiếm môn so với Vạn Thú Tông còn mạnh hơn nhiều.  

Long Bích Hàm nói.  

Huyền Hạo nói tiếp:  

- Thế nhưng việc này Tứ đại Thú Hoàng tộc chúng ta không tiện nhúng tay vào. Lúc này cũng không tiện nhúng tay, vì chuyện sắp xảy ra, cơ hồ tất cả Hoàng tộc đều đang âm thầm chuẩn bị, không thể bị ảnh hưởng. Mà cũng có lệnh cấm, Hoàng tộc không thể nhúng tay vào chuyện bên ngoài.  

- Thϊếp hiểu, chỉ là Tiểu Long...  

Long Bích Hàm còn chưa dứt lời, Huyền Hạo nói:  

- Yên tâm đi, có lời nói kia, ta tin rằng Thanh Long Hoàng tộc cũng không mặc kệ, lần trước ở Lục gia phụ thân cũng đã ra mặt. Tin rằng một khi Tiểu Long có chuyện, Huyền Vũ nhất tộc cũng sẽ không thể không để ý tới. Huống chi thực lực của Tiểu Long, có lẽ nàng cũng biết rõ. Một khi đặt chân tới cấp bậc Cửu giai, không phải là người bình thường có thể so sánh. Ngay cả chúng ta lúc này cũng không thể so sánh.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK