- Dù sao đã tới, thích ứng trong mọi tình cảnh đi!
- Bì Bang, ngươi nhận ra hai người này sao, vậy thì tốt, giao cho ngươi!
Nham Sơn quay đầu nói.
- Dạ!
Bì Bang cũng không dám nhiều lời, lập tức nói:
- Không nghĩ tới hai ngươi cũng tới đây, vậy tạm thời thế đi, thời kỳ phi thường, đợi quay về đi báo trình diện, ta tên Bì Bang, là đội trưởng tiểu đội này!
Lục Lâm Thiên cười cười, nói:
- Không phải nói nơi này đều là địa bàn của Thương Khung minh sao, sao người Thiên La minh dễ dàng đánh vào như vậy?
- Đây đúng là địa bàn Thương Khung minh, nhưng chỗ chúng ta thuộc loại hẻo lánh, hơn nữa trong Sơn mạch Thủy Tinh còn có linh mạch tinh thạch, có thể sản xuất sơ phẩm cùng trung phẩm tinh thạch, cho nên thường xuyên gặp phải người Thiên La minh đánh lén, chẳng lẽ lần này quy mô lớn, đây cũng là lần đầu tiên.
Bì Bang trả lời.
Sưu sưu…
Hắn vừa nói xong, phía trước có không ít thân ảnh rơi xuống dãy núi bên dưới.
Lục Lâm Thiên vừa đi theo hạ xuống, liền nhìn thấy một màn thê thảm xung quanh, mặc dù chưa tới nỗi thây ngang khắp đồng, nhưng ít nhất cũng có mấy ngàn người rơi xuống.
- Sư phụ, những thi thể này sao lại giống như thây khô, chết thật kỳ quái, giống như linh hồn lực bị cắn nuốt sạch sẽ.
Thái A kiểm tra thi thể gần bên, thân hình héo rút, đầu khô quắt, có chút tương tự kiểu cắn nuốt của Hỗn Độn Dương Linh quyết, nhưng Hỗn Độn Dương Linh quyết đều cắn nuốt thật hoàn toàn hơn như thế.
- Linh hồn bị cắn nuốt không còn!
Lục Lâm Thiên vội vàng kiểm tra một bộ hài cốt, lúc này mới phát hiện linh hồn đều bị cắn nuốt sạch sẽ.
- Không cần phải thắc mắc, những người này bị đánh chết, linh hồn tự nhiên sẽ bị người Minh linh tộc cắn nuốt.
Bì Bang cùng tiểu đội vẫn đi theo bên cạnh Lục Lâm Thiên cùng Thái A, nói:
- Đối với không ít chủng tộc trong Minh linh tộc mà nói, linh hồn nhân tộc là thuốc bổ giúp bọn hắn tăng cường thực lực, đối với bọn hắn mà nói chúng ta chính là con mồi. Nhưng trong người Minh linh tộc cũng có một loại Linh Tinh, đồng dạng đều là thuốc bổ cho nhân tộc, tu vi cấp độ càng cao, năng lượng Linh Tinh càng mạnh, phối hợp thuộc tính luyện hóa, cũng có thể đạt được chỗ tốt thật lớn, cho nên đối với chúng ta bọn hắn cũng là con mồi.
- Minh linh, Linh Tinh, tăng cường thực lực, thật thú vị!
Lục Lâm Thiên buông hài cốt, chậm rãi đứng dậy, khóe môi lộ ý cười.
- Phía trước hình như có khí tức, nhanh đi theo ta!
Nham Sơn hét lớn một tiếng, thân ảnh nhất thời lướt ra, mọi người nghe vậy lập tức đi theo sau.
- Hình như có gì đó không hợp lý.
Lục Lâm Thiên không nhúc nhích, nhìn về phía trước khẽ nhíu mày.
- Sư phụ phát hiện được gì sao?
Thái A hỏi.
Lục Lâm Thiên lắc đầu, nói:
- Việc này kỳ quặc, chỉ sợ là không bình thường, người Thiên La minh nếu đánh lén, chờ khi viện binh Thương Khung minh chạy tới cũng đã sớm trốn thật xa, lẽ ra không còn phát hiện được gì, chúng ta cùng đi xem!
Thái A đi theo phía sau, khuôn mặt nghiêm túc, tâm thần rình xung quanh, không dám khinh thường.
Tận sâu trong lòng sông khô kiệt, bên trong vách núi thẳng đứng trôi nổi khí tức âm hàn, vách núi cao ngất che phủ ánh sáng, làm khe núi càng thêm u ám.
Bên trong khe núi có không ít thi thể, linh hồn đều bị cắn nuốt, tử trạng thê thảm, làm người ta nhìn thấy tâm hồn phát lạnh.
Sưu sưu!
Thân hình Nham Sơn dẫn đầu hạ xuống đất, ánh mắt dừng trên một thi thể, hiện vẻ tức giận.
Hưu!
Một thân ảnh như quỷ mị bỗng dưng từ một góc vách núi tiến nhập vào tận sâu trong khe sâu, mang theo khí tức âm hàn dao động.
Sau lưng đoàn người, Lục Lâm Thiên chợt nhíu mày, Thái A cũng nghi hoặc, truyền âm:
- Sư phụ, khí tức người nọ không đúng!
- Là Minh linh tộc, trốn chỗ nào!
Ngay lúc Thái A nói chuyện, Nham Sơn đã hét lớn một tiếng, đuổi theo thân ảnh quỷ mị kia, từng thân ảnh sau lưng cũng vội vàng truy theo.
- Không tốt, có phiền toái!
Khuôn mặt Lục Lâm Thiên biến thành ngưng trọng, thoáng do dự lập tức đi theo.
- Oanh!
Ngay sau khi hơn trăm thân ảnh tiếng vào khe sâu, cả khe núi đột nhiên run lên, đất rung núi chuyển, vách núi hai bên sụp xuống, từng luồng khí tức âm hàn khủng bố thẩm thấu, bên trong khe núi gió giục mây vần, thiên hôn địa ám.
Ô ô…
Từng âm thanh chói tai vang lên, khí tức âm hàn cực điểm càng lúc càng thêm nồng nặc.
- Không tốt, là Minh linh tộc bố trí đại trận, chúng ta rút lui, mau lui lại!
Sắc mặt Nham Sơn đại biến quát.
Ngay lúc này năng lượng âm hàn khuếch tán, khí tức âm hàn phóng lên cao, một đạo quầng sáng âm khí khổng lồ hiện lên trên bầu trời, mang theo minh khí lẫn âm thanh quỷ khóc thần hào quanh quẩn làm lòng người run rẩy.
Hưu hưu…
Đột nhiên, vô số hắc quang lướt ra, mang theo âm sát khí cường hãn run lên, không gian vặn vẹo như muốn gấp khúc, xuyên thủng cả hư không xâm nhập vào từng thân hình.
Oanh oanh oanh!
Từng thân hình bị xuyên thủng, lập tức nổ tung, máu tươi phun trào, linh hồn cùng Hồn Anh lướt ra liền bị hắc quang quấn quanh, cắn nuốt tiến nhập vào không gian hôn ám.
- A…
Đông đảo Hồn Anh cùng linh hồn phân thân phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, như gặp phải chuyện gì vô cùng kinh khủng, tiếng kêu rên thê lương làm người dựng tóc gáy.
- Mau lui lại, đại trận này cắn nuốt linh hồn!
- Chúng ta trúng kế rồi, người Minh linh tộc bố trí đại trận muốn cắn nuốt linh hồn chúng ta!
- Mau, mạnh mẽ phá trận!
Nham Sơn hét lớn một tiếng, thân ảnh xuyên qua, một đạo nguyên lực thổ hệ đánh lên, đánh văng một mảng lớn hắc quang.
Phanh phanh phanh!
Không ít Đại Đạo cảnh oanh kích, chấn rung cả đại trận, từng luồng khí tức cùng đủ loại áo nghĩa nháy mắt khuếch tán.
- Kiệt kiệt, không chạy thoát được đâu, giao hết linh hồn cho ta, một tên cũng trốn không thoát!
Tiếng cười quái dị truyền ra, một đạo hắc sắc quang trụ đột nhiên bắn tới, va chạm thẳng vào thổ hoàng sắc cương khí của Nham Sơn.
Oanh oanh!
Như sơn băng địa liệt, hắc quang tán phát.
Thân hình Nham Sơn bị đánh bay, cương khí phá nát, khuôn mặt trắng bệch phun máu tươi, thân hình nện xuống đất.
- Niết Bàn cảnh sơ giai, không tệ lắm!
Trong đại trận truyền ra tiếng cười âm lệ, một đạo hắc quang bay vυ"t hướng Nham Sơn giáng xuống.
- Minh linh tộc đáng chết, cho dù ta tự bạo cũng không cho các ngươi được linh hồn của ta!
Nham Sơn quát một tiếng, biết mình không thể đào thoát, uy lực đại trận cường hãn hơn sự tưởng tượng của hắn.
Nham Sơn cắn răng, khí tức dao động muốn tự bạo Hồn Anh.
Xuy!
Một thân ảnh nháy mắt hiện ra trước người Nham Sơn, thanh bào run lên, năng lượng vô hình bắn ra, ngăn cản hắc quang, quỷ dị đánh tan không còn bóng dáng.
Nham Sơn kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới người này có thể ngăn cản quang trụ, thực lực chẳng những là vượt xa hắn, mà người này còn là người mới mà hắn mang tới khi nãy.