Mục lục
Đỉnh Phong Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên Vân Dương Tông, thanh âm vui mừng từ sáng sớm đã vang vọng. Mà theo mặt trời từ phía đông xuất hiện, sự náo nhiệt càng thêm lớn, không ít đệ tử lúc này cũng đã bắt đầu chạy tới chủ phong Vân Dương Tông.  

Thời gian chậm rãi qua đi. Trong bầu không khí náo nhiệt lúc này có một đầu yêu thú phi hành hạ xuống. Không ít trưởng lão hộ pháp có mặt trên chủ phong. Trên Vân Dương chủ phong vô cùng náo nhiệt.  

Khi đám người Lục Lâm Thiên chạy tới, toàn bộ Vân Dương Tông vô cùng náo nhiệt. Tiếng hoan hô ầm ĩ vang lên tận trời. Khó có được ngày vui như vậy cho nên ngày hôm nay có không ít quy củ trong Vân Dương Tông đều được miễn. Điều này khiến cho không ít đệ tử vui mừng không thôi.  

Trên sân rộng, lúc này đã được trang trí một màu hồng. Lục Lâm Thiên đi tới thì chúng trưởng lão và hộ pháp đang nói chuyện với nhau, cả đám khi nói chuyện đều nở nụ cười vui mừng. Mà ngay cả Vân Khiếu Thiên khi nói chuyện với chúng trưởng lão hộ pháp cũng vô cùng vui vẻ.  

Lục Lâm Thiên đi tới bên người Vân Khiếu Thiên rồi hành lễ. Vân Khiếu Thiên truyền âm vào trong tai Lục Thiếu Du rồi nói:  

– Tiểu tử đáng chết này, một nghìn ba trăm sáu mươi mốt người của Triệu gia không ngờ cũng hạ thủ được. Có biết là gây ra đại họa như thế nào rồi không?  

Lục Lâm Thiên ngẩn ra, ánh mắt thu liễm lại. Xem ra Vân Dương Tông đã thu được tin tức. Hắn mới cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư đi tới Vân Dương Tông ngày thứ tư, tin tức từ thành Hạo Dương có lẽ đã truyền tới Vân Dương Tông vào ngày hôm qua a.  

– Nhạc phụ, tất cả do mình con gánh, không phải là con hạ thủ được hay không, mà là trừ cỏ không trừ tận gốc hậu hoạn vô cùng. Khi trước Triệu gia cũng không phải muốn diệt Lục gia hay sao? Đây chỉ là báo ứng mà thôi.  

Lục Lâm Thiên truyền âm trả lời.  

– Con gánh? Con đảm đương nổi sao? Thành Hạo Dương chung quy vẫn là địa bàn của Vân Dương Tông, con suất lĩnh Phi Linh môn tiến vào thành Hạo Dương như chỗ không người mà diệt Triệu gia, quan hệ trong đó con có nghĩ tới không? Nếu như có người truy cứu ta cũng không thể bảo vệ con. Hôn lễ xong con nên lập tức rời đi, ta có thể bảo vệ phụ mẫu con an toàn.  

Vân Khiếu Thiên truyền âm nói.  

– Mau nhìn, Vũ trưởng lão tới rồi.  

– Tạ trưởng lão cũng tới.  

Trước không trung, hai đầu yêu thú phi hành khổng lồ đi tới. Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, Vũ Ngọc Tiền trưởng lão ngày hôm nay mặc một kiện lễ phục màu hồng, khuôn mặt mỉm cười, có vẻ cực kỳ vui vẻ. Phía sau còn có Mã Phương, Quách Đông Dương cùng chúng đệ tử, cả đám cũng vô cùng vui mừng.  

Trên tọa kỵ của Tạ trưởng lão lúc này có không ít thân ảnh, đều là đệ tử đắc ý của Tạ trưởng lão. Lục Vô Song lúc này cũng đứng phía sau Tạ trưởng lão, còn có Thiết Chưởng Cuồng Ngưu và không ít sư huynh đệ khác. Cả đám đều mặc lễ phục.  

– Ha ha, tân nương tử tới rồi.  

Nhìn thấy Tạ trưởng lão xuất hiện, ánh mắt mọi người lập tức tập trung nhìn lại. Hôm nay Tạ trưởng lão dường như trang điểm một phen, thoạt nhìn so với bình thường còn trẻ hơn chục tuổi. Khuôn mặt xinh đẹp bất phàm. Trên người mặc một bộ y phục màu hồng, được mấy nữ tử đệ dìu xuống phía dưới.  

Nhìn thấy cảnh này không ít trưởng lão im lặng. Ai có thể nghĩ tới Tạ trưởng lão và Vũ trưởng lão lại thành hôn. Khi mọi người nhận được tin tức này hầu như khó có thể tin tưởng được. Thế nhưng sự thực chính là như vậy. Điều này khiến cho chúng trưởng lão đối với Vũ trưởng lão bội phục không ngớt. Nhớ tới năm đó bọn họ đều là người theo đuổi Tạ trưởng lão, cuối cùng không nghĩ tới đóa hoa này lại rơi vào trong tay Vũ trưởng lão.  

Vũ Ngọc Tiền cũng lập tức xuống tọa kỵ. Hai nhân vật chính của hôm nay đi xuất hiện khiến cho trên sân rộng càng thêm ồn ào. Các đệ tử, hộ pháp trưởng lão đều chúc mừng hai người.  

Chúc tụng ầm ỹ, khó tránh khỏi việc có không ít trưởng lão trêu chọc khiến cho hai người Vũ trưởng lão, Tạ trưởng lão cúi đầu ngượng ngùng. Chúng trưởng lão đều nhân cơ hội ngày hôm nay báo thù hai người một phen.  

Lúc Lục Lâm Thiên tiến tới chúc sư phụ mình nhìn thấy cảnh tượng này hắn cũng vô cùng vui vẻ. Có thể nhìn thấy sư phụ sau này có người bầu bạn, người làm đệ tử như hắn đương nhiên vô cùng vui vẻ.  

– Sư huynh, giờ lành đã tới, nhanh hành lễ đi.  

Vân Khiếu Thiên đi tới bên người Vũ trưởng lão và Tạ trưởng lão. Ngày hôm nay người chủ hôn đương nhiên chính là Vân Khiếu Thiên.  

Mọi người lên tiếng phụ họa, dưới bầu không khí náo nhiệt này, Lục Vô Song đứng ở phía sau lưng Tạ trưởng lão. Mà Lục Lâm Thiên cũng được sắp xếp đứng ở phía sau Vũ trưởng lão. Hai người chậm rãi đi lên hỉ đài đã được dựng sẵn ở trên sân rộng.  

Lúc này náo nhiệt tới cực hạn. Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long, Vân Hồng Lăng cũng hiếu kỳ và vui vẻ đứng một bên theo dõi.  

Trên hỉ đài, Vân Khiếu Thiên thu hồi sự lo lắng trong lòng. Nhìn hai người Vũ trưởng lão, Tạ trưởng lão rồi lập tức chúc mừng, sau khi bỏ đi một ít lễ nghi phiền phức, cuối cùng Vân Khiếu Thiên nói:  

– Hiện tại ta tuyên bố, trưởng lão Vũ Ngọc Tiền và Tạ trưởng lão chính thức thành hôn. Vân Dương Tông chúng ta ăn mừng ba ngày.  

Vân Khiếu Thiên nói xong, trên sân rộng vang lên tiếng gầm rú. Vô số tiếng chúc mừng hướng về phía Vũ trưởng lão và Tạ trưởng lão trên khán đài. Giờ phút này, bầu không khí trong Vân Dương Tông vô cùng náo nhiệt, sự vui mừng đã đạt tới đỉnh điểm.  

Sưu.  

Mà ngay khi sự vui mừng đạt tới đỉnh điểm thì một thanh âm xé gió đột nhiên vang vọng trên sân rộng. Một thân ảnh giống như quỷ mị trực tiếp xuyên qua không gian, trong nháy mắt đánh tới một thân ảnh màu trắng phía ngoài, mục tiêu chính là La Lan thị.  

– Lan muội, cẩn thận.  

Tiếng xé gió đột nhiên vang lên khiến cho Lục Trung chú ý. Dường như hắn đã sớm dự liệu được cái gì đó, thân thể chớp động, tay áo vung lên. Kình khí kinh khủng trong người bạo phát ra. Cuối cùng đánh về phía thân ảnh đột nhiên xuất hiện kia.  

– Cút ngay cho ta.  

Trong lúc nguy cấp, bóng đen này đánh ra một đạo chưởng ấn, năng lượng bàng bạc trong giây lát hội tụ lại.  

Phanh Phanh.  

Khục khục.  

Thân thể Lục Trung bị đánh bay, miệng phun ra một ngụm máu tươi, hung hăng đập vào mặt đất cách đó mấy chục thước. Chỗ giao thủ cũng có không ít đệ tử trực tiếp bị đánh bay.  

– Mẫu thân. Giờ phút này Lục Lâm Thiên cũng vô cùng kinh hãi, thân thể giống như thiểm điện lao về phía trước. Đồng thời, Lục Vô Song, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Vân Hồng Lăng, Tiểu Long cũng lao về phía La Lan thị.  

– Khặc khặc, ai dám tới gần một bước ta sẽ gϊếŧ tiện tỳ này.  

Tiếng hét phẫn nộ mang theo sự âm lệ vang lên. Lúc này phía sau La Lan thị có một thân ảnh xuất hiện, năm ngón tay trong nháy mắt chụp vào cổ La Lan thị. Người này mặc một bộ tử bào, thân hình cao lớn, tuổi chừng lục tuần. Khóe miệng mang theo hàn ý đậm đặc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào đám người Lục Lâm Thiên đang lao tới. Người này chính là Triệu Vô Cực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK