- Thứ nhất, nếu như ngươi muốn ở lại THanh Long Hoàng tộc cũng được, thế nhưng phải phân rõ giới hạn cùng Huyền Vũ Hoàng tộc.
- Ta cũng chưa từng nói qua ta muốn ở lại Thanh Long Hoàng tộc. Bất quá ta và Huyền Vũ Hoàng tộc đã sớm không còn quan hệ.
Tiểu Long nhìn Long Ngộ hỏi:
- Vậy thì điều kiện thứ hai? Nói luôn một lần đi.
Ánh mắt Long Ngộ biến đổi, tiếp tục nói:
- Thứ hai, ngươi phải nhận tổ quy tông, về sau chính là đệ tử Thanh Long Hoàng tộc. Mặt khác còn có hơn một năm nữa chính là đại hội bốn tộc. Đến lúc đó ngươi phải tham gia đại hội bốn tộc một chút.
Nghe vậy cả không trung yên tĩnh, sau đó tiếng nghị luận vang lên. Lúc này ánh mắt Huyền Hạo cũng chấn động, cực kỳ ngoài ý muốn. Lục Lâm Thiên cũng thật không ngờ Thanh Long Hoàng tộc lại có chủ ý như vậy.
- Hừ, ngươi coi ta là trẻ con sao?
Tiểu Long không do dự nói, Tiểu Long cũng không ngốc. Không ngờ Thanh Long Hoàng tộc lại đánh chủ ý lên người hắn như vậy. Tiểu Long nhảy ra, lớn tiếng nói với Long Ngộ, cũng không nể mặt ngoại công.
- Tiểu nghiệt súc. Ta cho ngươi biết, Thanh Long Hoàng tộc há là thứ mà ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Nếu không phải là tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc thì ngươi dựa vào cái gì mà ở lại trong Thanh Long Hoàng tộc?
Long Ngộ bước lên phía trước nhìn thẳng Tiểu Long nói, cũng không nhường một bước nào.
- Dựa vào cái gì mà ta phải đi tham dự đại hội bốn tộc cho các ngươi? Chẳng bằng coi ta là vũ khí a. Ta không ngốc, ngươi đừng có chủ ý đó với ta.
Tiểu Long cũng không sợ, nhìn thẳng vào mắt Long Ngộ lớn tiếng nói.
Nhìn tổ tôn hai người một lớn một nhỏ tranh chấp, cả không trung hoàn toàn yên tĩnh. Vô số mọi người cảm thấy kỳ quái, đặc biệt là Long Yên, từ nhỏ tới lớn trong lòng nàng phụ thân đều vô cùng nghiêm túc, cho tới bây giờ chưa từng nói chuyện như vậy. Tỷ muội hai nàng từ nhỏ cũng không dám nghịch ngợm ở trước mặt phụ thân.
Long Yên cũng không ngờ tới lúc này Tiểu Long lại dám làm càn như vậy. Phụ thân tuy rằng nhìn qua có chút tức giận, thế nhưng Long Yên có thể nhìn ra dường như phụ thân cũng không thực sự tức giận.
- Ngươi không phải đồng ý cũng phải đồng ý. Để xem ngươi lợi hại hay là ta ác. Tiểu nghiệt súc ngươi định làm phản sao?
Long Ngộ trợn mắt, khuôn mặt bắt đầu đỏ lên.
- Lần trước phái người đi giết ta, hiện tại lại muốn ta nhận tổ quy tông, coi ta là quả hồng dễ nắm sao? Muốn bóp như thế nào thì bóp hả?
Tiểu Long trừng mắt nhìn Long Ngộ, trong lời nói xen lẫn một chút oán khí.
Nghe Tiểu Long nói vậy, sắc mặt không ít trưởng lão biến hóa, đây chính là ý tứ của bọn họ lúc trước. Lúc này trong mắt Long Ngộ cũng hiện lên một chút chấn động.
Tiểu Long nhìn thấy phản ứng của mọi người, lại nhìn Long Ngộ nói:
- Hừ, lão đầu tử. Muốn lật lọng sao? Ta cũng nói cho ngươi biết, ta cũng không dễ bị nắm như vậy đâu. Làm ta tức giận, ta có thể lật tung Huyền Vũ Hoàng tộc thì cũng có thể lật tung nơi này. Muốn ta nhận tổ quy tông, tham gia đại hội bốn tộc không phải là không được. Thế nhưng ngươi cũng phải nghe kỹ cho ta, trừ phi ngươi đem chức vị tộc trưởng truyền cho ta, bằng không sẽ không có chuyện đó. Ta cũng không phải dễ trêu.
Tiểu Long nói xong nhìn Long Ngộ. Hắn không phải người dễ chọc vào, từ nhỏ đã ở cùng lão đại một chỗ. Thứ đầu tiên hắn học được chính là không để cho người khác nắm mũi dẫn đi.
- Tiểu nghiệt súc, chỉ cần ngươi có bản lĩnh thắng, làm quán quân ở đại hội bốn tộc thì ta sẽ đem chức vị tộc trưởng này tặng cho ngươi. Phải nhìn xem ngươi có bổn sự đó hay không đã. Muốn ngồi ở chức vị tộc trưởng không thể chỉ dựa vào mạnh mồm là được.
Lúc này Long Ngộ mỉm cười nói.
- Được, chờ ta làm quán quân đại hội bốn tộc gì đó rồi nói tiếp. Ngươi cứ chờ đem chức vị tộc trưởng cho ta đi.
Tiểu Long cũng không phục nói, Nhưng mà đại hội bốn tộc thôi, hắn cũng không sợ.
- Quân tử nhất ngôn.
Ánh mắt Long Ngộ lén lút hiện lên sự vui vẻ.
- Tứ mã nan truy.
Tiểu Long nhíu mày, cũng không đặt vào trong lòng.
- Cái gì mà quân tử, Nhưng mà một con cọp mà thôi. Nhiều nhất chỉ là một con cọp trên lưng có cái mai rùa.
Thần Hi nắm lấy lời nói của Tiểu Long, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, cười tà nói.
- Không bình thường a.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, tộc trưởng Long Ngộ này chung quy tạo cho hắn một loại cảm giác thâm bất khả trắc. Dường như cố ý đào hố để cho Tiểu Long nhảy vào.
Mọi người trong không trung nhìn nhau, đều không nói gì. Hai người Long Ngao và Long Linh thu hồi bản thể tràn ngập vết thương, chật vật đứng trên không trung. Ánh mắt Tiểu Long tràn ngập sự kiêng kỵ, rốt cuộc cũng không cất nổi ngạo khí của mình lên.
- Tộc trưởng, Đại trưởng lão, Thiên Độc Yêu Long khi trước thoát ly khỏi tộc, hiện tại nên xử trí như thế nào.
Cả không trung yên tĩnh một lát thì có một đạo âm thanh vang lên. Người vừa lên tiếng chính là một hộ pháp có tu vi bát giai trung kỳ bị một quyền của Thiên Độc Yêu Long đẩy lùi.
Hai người Long Ngộ với Đại trưởng lão cũng nhìn về phía Thiên Độc Yêu Long.
- Vừa rồi chư vị trưởng lão cũng đã thấy, có một ít tộc quy phải sửa lại, ta thấy như vậy đi. Cho dù thế nào Thiên Độc Yêu Long cũng là huyết mạch của Thanh Long Hoàng tộc ta. Lúc trước thoát ly tộc, tuy rằng tội không thể tha, thế nhưng hôm nay cũng đã trở về, vậy thì phạt ở trong Khốn Long tháp một năm. Tu vi bát giai trung kỳ đỉnh phong, dựa theo tộc quy vốn nên tăng làm trưởng lão, thế nhưng bởi vì trước đây phạm phải tộc quy cho nên tạm thời làm chấp sự.
Đại trưởng lão nhìn Thiên Độc Yêu Long nói:
- Thiên Độc Yêu Long, ngươi có phục không.
- Ta phục, tuyệt đối phục. Đa tạ Đại trưởng lão.
Thiên Độc Yêu Long nghe vậy lập tức hành lễ. Vốn hắn cho rằng mình sẽ gặp phiền phức, thế nhưng không ngờ Đại trưởng lão lại tha cho hắn, tuy rằng bị phạt trong Khốn Long tháp một năm, thế nhưng cũng không sao. Dù sao cũng chỉ giống như bế quan mà thôi, còn có thể làm chấp sự trong tộc, tuy rằng lúc trước thoát ly khỏi Thanh Long Hoàng tộc, thế nhưng thân là huyết mạch của Thanh Long Hoàng tộc, trong lòng hắn vẫn luôn hy vọng có một ngày mình có thể công khai bước vào Thanh Long Hoàng tộc một lần nữa.
Thiên Độc Yêu Long có chút kích động, có thể trở lại Thanh Long Hoàng tộc chính là hy vọng từ đáy lòng của hắn. Hắn là huyết mạch của Long tộc, bất kể như thế nào cũng không thể quên được long tộc.
- Tốt, Đại trưởng lão nhân từ.
Giữa không trung, không ít giao long chi thứ nghe vậy lập tức hành lễ. Thiên Độc Yêu Long có thể trở lại trong tộc, Đại trưởng lão cố ý sửa tộc quy, sau này bọn họ cũng sống khá giả hơn không ít.
Một người hành lễ, cơ hồ toàn bộ giao long chi thứ hành lễ, hoan hô.
- Đứng lên đi.
Đại trưởng lão nói, mắt nhìn chung quanh rồi nói tiếp:
- Chư vị trưởng lão không có ý kiến gì chứ?
- Chúng ta không có ý kiến.