Phanh Phanh.
Lúc này trong trảo ấn của Thiên Thủ Quỷ Tôn, cỗ khí tức nóng bỏng ngập trời trong nháy mắt cũng triệt để bạo phát. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này, dùng mắt thường cũng có thể thấy được bên trong không gian sắp nghiền nát kia thân thể Âm Hạc Vương hóa thành từng mảnh nhỏ rơi xuống phía dưới.
Huyết vụ rơi xuống, Âm Hạc Vương thậm chí còn chưa kịp dùng hồn anh chạy trốn thì hồn anh đã theo thân thể hóa thành mảnh nhỏ biến mất trong không gian.
– Đây là thực lực của Tôn cấp sao?
Thiên Thủ Quỷ Vương nở nụ cười thỏa mãn, thực lực như vậy so với trước khi đột phá mạnh hơn không ít.
Phía xa, Lục Lâm Thiên vẫn chắp tay mà đứng, ánh măt lạnh lùng nhìn toàn trường. Thực lực của Thiên Thủ Quỷ Tôn quả thực không kém tuy rằng vừa mới đột phá Vũ Tôn không lâu, thế nhưng trong đám Vũ Tôn nhất trọng cũng coi như không kém. Mà thực lực của Bàn Hủy và Bàn Vân thì càng không cần phải nói. Nếu như bọn họ khôi phục bản thể, Vũ Tôn tam trọng cũng có thể chống lại. Phi Linh môn hiện tại có ba người này thực lực đề thăng không ít.
Phanh Phanh.
Phía xa, từng thanh âm bạo liệt kinh người quanh quẩn trong không igan. Tất cả người của Phi Hạc môn và Ngũ Độc môn vô cùng kinh hãi. Ai cũng không ngờ được, vốn bọn họ đối phó với Thánh Linh cốc là việc trong tầm tay, thế nhưng lại đột nhiên xuất hiện mấy cường giả thần bí này. Chỉ trong vòng mấy chiêu đã đánh chết cường giả đứng đầu của Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn.
– Chết đi.
Ánh mắt Âm Dương Vương Dạ Vị Ương lạnh lùng, cái quạt trắng trong tay tung bay, tạo thành một đường cung trong không gian trực tiếp cắt vỡ thân thể một Linh Vương tứ trọng. Hồn anh của người này vừa mới thóat ra lập tức bị một cái tháp màu đen khổng lồ hút vào bên trong.
Sưu Sưu.
Ba người Bàn Hủy, Bàn Vân, Thiên Thủ Quỷ Tôn về tới sau người Lục Lâm Thiên. Chiến đấu phía trước cũng đã gần kết thúc, người của Phi Hạc môn và Ngũ Độc môn ngoại trừ một số ít người đào tẩu thành công ra. Tổng cộng ba mươi mốt cường giả hiện tại đã đánh chết hai mươi mốt người, không có ai không được coi là cường giả. Mà lần này Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn coi như trộm gà không được mà còn mất nắm gạo.
– Lục chưởng môn, lần này thực sự đa tạ.
Âm Dương Vương Dạ Vị Ương đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên ánh mắt hiện lên vẻ cảm kích. Đồng thời cũng vô cùng chấn động đối với thực lực của hai người Bàn Hủy Bàn Vân.
– Không đáng nhắc tới, chúng ta vừa vặn đi ngang qua, giúp đỡ là chuyện nên làm.
Lục Lâm Thiên nói.
– Lục chưởng môn, lão phu lần nữa phải cảm tạ chưởng môn. Thánh Linh cốc nhất định sẽ đem ân tình lần này ghi nhớ trong lòng.
Hàn Ngọc Tôn giả đi tới trước người Lục Lâm Thiên rồi nói lời cảm tạ.
– Trưởng lão khách khí rồi.
Lục Lâm Thiên nói.
– Không biết vị lão tổ của Thánh Linh cốc các ngươi còn tại thế hay không?
Lúc này ánh mắt Hắc Vũ nhìn vào Hàn Ngọc Tôn giả và Âm Dương VƯơng Dạ Vị Ương hỏi.
Sắc mặt hai người Hàn Ngọc Tôn giả và Âm Dương Vương có chút biến hóa, sau khi liếc mắt nhìn nhau, Âm Dương Vương Dạ Vị Ương lên tiếng hỏi:
– Không biết tiền bối muốn hỏi vị lão tổ nào của Thánh Linh cốc chúng ta?
– Thánh Linh lão tổ.
Hắc Vũ nói.
Nghe Hắc Vũ nói vậy, Âm Dương Vương Dạ Vị Ương, Hàn Ngọc Tôn giả lập tức biến sắc nói:
– Không biết tiền bối là ai?
– Quên đi, nếu như Thánh Linh lão tổ còn tại thế thì sau khi các ngươi trở về nói với hắn một tiếng, ta là Hắc Vũ là được.
Hắc Vũ nói xong không hề nói một câu nào nữa. Sắc mặt Hàn Ngọc Tôn giả và Dạ Vị Ương không ngừng biến hóa.
– Khanh Khách, lần này thu được không ít hồn anh, uy lực của Trấn Linh Diệt Hồn Tháp sẽ lại được tăng cường không ít.
Tiếng cười của Lục Tâm Đồng truyền tới, Trấn Linh Diệt Hồn Tháp đã về tới trong mi tâm nàng. Thân ảnh xinh đẹp chợt lóe lập tức xuất hiện bên người Lục Lâm Thiên. Vừa rồi nàng thu được không ít hồn anh, đặc biệt là có hai hồn anh của Tôn cấp, sau khi luyện hóa sẽ khiến cho uy lực của Trấn Linh Diệt Hồn Tháp tăng lên không nhỏ cho nên tâm tình của nàng lúc này vô cùng tốt.
Nhìn Lục Tâm Đồng, sắc mặt đám người Dạ Vị Ương, Hàn Ngọc Tôn giả cùng chúng trưởng lão Thánh Linh cốc gần đó biến ảo bất định. Vừa rồi bọn họ đều đã chứng kiện thực lực khủng bố giống nhưu ác ma của Lục Tâm Đồng. Chỉ là Linh Vương lục trọng không ngờ lại trực tiếp đánh chết Linh Vương cửu trọng, thực lực như vậy đủ để khiến cho bọn họ kinh hãi. Ngay cả Thiên Thủ Quỷ Tôn, Bàn Hủy, Bàn Vân cũng nhìn vào trên người Lục Tâm Đồng, ánh mắt cực kỳ chấn động, bọn họ chưa từng nghĩ tới thực lực của Lục Tâm Đồng lại mạnh như vậy.
– Dạ cốc chủ, sao các ngươi lại gặp phải chuyện này vậy?
Lục Lâm Thiên hỏi Dạ Vị Ương.
– Chuyện này nói tới thì dài. Chúng ta ở bên trong này vừa vặn tìm được một ít linh dược không tồi. Không ngờ lại gặp phải Phi Hạc môn và Ngũ Độc môn. Hai sơn môn này mấy trăm năm trước đã muốn động vào Thánh Linh cốc húng ta. Cuối cùng bị cường giả Thánh Linh cốc ta đánh trọng thương, trong lòng đám người này vẫn ghi hận, không ngờ lần này lại liên thủ ra tay với Thánh Linh cốc chúng ta.
Dạ Vị Ương oán hận nói.
– Lần này không có việc gì là tốt rồi. Sau này tìm Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn tính sổ cũng không muộn.
Lục Lâm Thiên lập tức nói:
– Việc này đã xong, Dạ cốc chủ, chúng ta đi trước một bước, các người phải cẩn thận một chút.
Lục Lâm Thiên nói xong lập tức dẫn mọi người rời đi. Lúc này hắn phải đi cấm địa tầm bảo, đương nhiên sẽ không muốn mang theo đám người Thánh Linh cốc này.
Nhìn thân ảnh đám người Lục Lâm Thiên biến mất ở phía xa, hai người Dạ Vị Ương, Hàn Ngọc Tôn giả cùng chúng cường giả Thánh Linh cốc mới thu hồi ánh mắt, Dạ Vị Ương khẽ nói:
– Hàn Ngọc trưởng lão, thực lực Phi Linh môn này không ngờ lại mạnh mẽ như vậy.
– Phi Linh môn hiện tại ở trong Cổ Vực có danh tiếng khá lớn. Nhưng mà ta có cảm giác, Hắc Vũ vừa rồi kia mới là người kinh khủng nhất. Người này dường như có quen với Thánh Linh lão tổ, vậy hẳn phải là cường giả đồng lứa với lão tổ, không ngờ người này vẫn còn sống, thực lực không cần nói cũng biết kinh khủng như thế nào a.
Hàn Ngọc tôn giả nói.
– Ta có cảm giác Lục Lâm Thiên này dường như cũng thâm bất khả trắc.
Dạ Vị Ương nói.
– Mặc kệ như thế nào thì lần này Thánh Linh cốc chúng ta đã thiếu Phi Linh môn một nhân tìn.
Hàn Ngọc Tôn giả nói.