Ngu Yên ấn mở ảnh chụp, nhìn khuôn mặt không có cảm xúc gì của Tiêu Hoàn một lúc, trong lòng vẫn chán ghét như thường lệ. Một lúc sau, nàng thoát ra, rồi lại ấn mở video. Một âm nhạc quen thuộc vang lên, lúc Tiêu Hoàn đứng trong đám người liếc mắt lườm một cái, mặc dù vẫn là khuôn mặt không cảm xúc kia nhưng Ngu Yên nhìn tự nhiên nở nụ cười. Nói ra cũng lạ, nàng phát hiện đây là thứ khiến nàng cảm thấy thoải mái nhất. Bất cứ khi nào cảm thấy mệt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.