Đằng Huệ nhìn chằm chằm Vương Hi, chốc sau, cầm ly lên uống một ngụm nước. Vương Hi thấy vẻ mặt nàng cười như không cười, cho rằng cái miệng đó đại khái lại sắp nói ra những lời khó nghe gì đó. Nhưng lại thấy nàng buông ly xuống: “Lời này có lý, hiện tại cũng chỉ có như thế thôi.” Vẻ mặt Vương Hi khe lay động, lộ ra nụ cười: “Rốt cuộc cô cũng được một lần sảng khoái.” “Mà chớ vội vui mừng.” Đằng Huệ nói: “Nếu đã là hợp tác thì luôn ó phân chia,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.