Bận rộn hơn nửa đêm, đợi đến khi Ngu Ninh nghỉ ngơi trong phòng thì cũng đã qua bốn giờ rồi. Ngu Tường đã lớn tuổi, không thức khuya được nên đã ngủ sớm. Ngu Yên ngồi ở trên ghế dài, nhìn Ngu Ninh lần lượt lấy từng món đồ ở trong túi leo núi ra, nàng vẫn cảm thấy như đang nằm mơ. “Nhìn cái gì?” Ngu Ninh liếc nàng một cái. Ngu Yên nhịn không được tò mò hỏi: “Tại sao anh lại biết châm kim?” Vừa rồi, Ngu Ninh thực hiện một loạt các thao tác truyền...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.