Thấy hộ lý đã làm xong việc, Ngu Yên đi qua nhìn Tiêu Hoàn, lại nói với hộ lý một vài vấn đề về chăm sóc. “Vừa rồi tôi mới nói tên nhóc này có cơ thể rất tốt, hồi phục rất nhanh.” Hộ lý đó nói: “Ngày thường chú ý đừng để miệng vết thương rách ra là được. Cô Ngu cứ yên tâm nhé.” Ngu Yên cười tủm tỉm tiễn ông ta đi ra, sau đó đóng cửa lại. “Cô hỏi mấy chuyện này làm gì.” Tiêu Hoàn hỏi: “Những chuyện này cũng không cần cô động tay.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.