Tiêu Hoàn không nói nhiều lời, lấy một xiên thịt cừu mới nướng rồi đặt lên đĩa của nàng. “Bình thường các anh đi ra ngoài đều nấu những món ăn như vậy sao?” Ngu Yên hỏi. “Tất nhiên rồi.” Vệ Lang cười khúc khích: “Không giấu gì tỷ tỷ, chúng ta tòng quân ở Sóc Phương, cái khác có thể không tốt, nhưng quân hưởng chắc chắn là có đủ, lúc nào cũng có thịt ăn, các huynh đệ tòng quân ở chỗ khác ghen tị với chúng tôi chết đi được.” Về khoản này, Ngu Yên chưa từng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.