Trái tim vừa buông xuống bỗng lại treo lên. “Con đã nói với thím và anh rồi.” Ngu Yên nói. Ngu Tường nói: “Chú muốn nghe chính miệng con nói với chú một chút.” Ngu Yên biết bản thân mình không thể không khỏi, lấy lại bình tĩnh, nói: “Anh ấy là bạn của con. Anh ấy và người trong nhà có chút mâu thuẫn, lại bị thương, không có chỗ để đi cho nên sống nhờ trong nhà con một chút.” Ngu Tường nói: “Tiêu Hoàn kia trẻ tuổi có tài, thư pháp không tệ, nhìn có vẻ khá...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.