“Yên Yên.” Cuối cùng khi dừng lại, Tiêu Hoàn như vẫn chưa thỏa mãn tiếp tục hôn cổ nàng, nói khẽ: “Ta có vài thứ muốn cho nàng xem thử, thế nào?” Ngu Yên hỏi: “Thứ gì vậy?” Tiêu Hoàn không trả lời, chỉ cười cười, vuốt vuốt tóc nàng. Chốc sau, hắn buông nàng ra, xoay đầu nói với bên ngoài: “Mang vào đây.” Chỉ thấy mấy nội thị và cung nhân nối đuôi nhau đi vào, trong tay bê đủ loại hộp. Ngu Yên nhìn theo, chỉ thấy muôn màu rực rỡ, có y phục, cũng có các...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.