Ngu Yên nhìn hắn bằng đôi mắt trong veo, nhưng vẫn đầy sát khí: “Nhanh lên, hãy nhìn em đi.” Tiêu Hoàn đành phải giơ tay lên, nhìn những lọn tóc con trải dài từ má đến sau tai của Ngu Yên. Ngay thời khắc đó, xung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh. Chỉ nghe thấy Ngu Yên nói một tiếng: “Mỉm cười.” Tiêu Hoàn nhìn nàng, cong khóe môi lên. Ngu Yên nhìn hắn, rồi hơi cúi đầu xuống, ngượng ngùng cười, cứ như bị Tiêu Hoàn làm cho khó xử. Người trong viện, ai nhìn thấy cảnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.