Vương Hi không biết đã ngủ bao lâu, mãi đến khi bị một cốc nước rót vào miệng, mới tỉnh dậy. Mùi có vẻ như là thuốc mê. Vương Hi chống người ngồi dậy khỏi ghế sô pha, khi nhìn thấy Thái Du đứng trước mặt mình, hắn ta không khỏi ngẩn ngơ. “Bác sĩ Thái…” Anh xoay xoay cái cổ vẫn còn đang choáng váng nói: “Đã mấy giờ rồi, tôi làm sao lại bất tỉnh như này….” Thái Du không trả lời, chỉ vỗ vai rồi kéo hắn lên: “Thời gian cũng trễ, Bệ hạ đã chờ ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.