Vương Hi biết Tiêu Hoàn không muốn tranh giành với Trần Vương và Lương Vương, liếc hắn một cái, thúc ngựa đi về hướng Tây. Lúc đi ngang một căn lầu gác, Vương Hi nghe được một tràng yến oanh nói cười ở phía trên. Ngẩng đầu lên nhìn, quả như dự đoán, rất nhiều nữ tử đang âm thầm liếc mắt đưa tình nhìn sang bên này. Vương Hi nở nụ cười, không ít người e lệ xoay đầu đi. Hắn rất đắc ý, lại nhìn sang Tiêu Hoàn, thấ hắn nhìn về phía trước giống như không có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.